Dù là Cố Chính Khanh chín năm trước hay Cố Chính Khanh bây giờ, trong lòng cậu anh vẫn luôn là người đẹp nhất.
Cố Chính Khanh thở dài xong, quay đầu nhìn Thẩm Hành nói: "Trung học sắp kết thúc giờ học rồi, chúng tôi đi tìm chỗ ngồi trước đi, nếu không sẽ hết chỗ đó.”
Thẩm Hành thu hồi ánh mắt, sánh vai đi tới quầy thịt nướng với Cố Chính Khanh.
Sau khi vào quán , Cố Chính Khanh đột nhiên nhận được điện thoại của mẹ Lưu gọi đến.
Cố Chính Khanh bước lên một bước, nói với Thẩm Hành: “Cậu đi trước, tôi nói chuyện điện thoại xong liền tới.”
Thẩm Hành gật gật đầu, nâng chân bước vào quán.
Chờ Thẩm Hành rời đi, Cố Chính Khanh mới tiếp khởi điện thoại: “ Mẹ Lưu bà tìm con có chuyện gì?”
Mẹ Lưu thanh âm tức giận lại nôn nóng: “Lão phu nhân hôm nay đi ra ngoài, đại thiếu gia nhân cơ hội đem nữ nhân kia mang về biệt thự, hiện tại đang chuyển đồ vào, ta nghĩ bọn họ thật sự đang xem đây như nhà bọn họ luôn rồi!”
Cố Chính Khanh nhăn lại mày lại thật sâu .
Mẹ Lưu gấp đến độ âm thanh có chút gấp gáp: “Chính khanh, bây giờ nên làm sao đây! Cũng không thể để cho nữ nhân kia dọn vào được!”
Cố Chính Khanh trấn an nói: “Mẹ Lưu người đừng lo lắng, ta sẽ xử lý tốt mọi chuyện, tuyệt đối không cho bọn họ dọn vào đâu .”
Mẹ Lưu nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, lại dặn dò Cố Chính Khanh vài câu, mới tắt điện thoại.
Sau khi tắt điện thoại, khóe miệng Cố Chính Khanh hiện lên một nụ cười lạnh.
Cố Chí Hùng đây là muốn chơi tiền trảm hậu tấu a, cho rằng lặng lẽ dọn qua là anh liền không có cách sao?
Buồn cười!
Biệt thự đứng tên anh, anh sao có thể sẽ chịu đựng loại ghê tởm này!!
Cố Chính Khanh điện thoại cho trợ lý: “Tiểu Lý, cậu kêu vài người, đến biệt thự một chuyến.”
Tiểu Lý nói: “Vâng, lần này đi biệt thự là muốn làm cái gì?”
“Đem những đồ đạc mới được dọn vào ném ra ngoài cho tôi.” Cố Chính Khanh khí tràng kh·iếp người, âm thanh lạnh lẽo mơ hồ có thể đóng băng người nghe, “Nhớ rõ lực đạo phải mạnh, phải nghe được được tiếng vang.”
Tiểu Lý nháy mắt đã hiểu, cung kính nói: “Vâng, nhất định sẽ nghe tiếng, nếu không ra tiếng tôi sẽ dùng rìu để đập!!”
****
Bà chủ từ xa nhìn thấy Cố Chính Khanh, nhiệt tình chào đón: "Tiểu Cố đến rồi, vào ngồi đi."
Cố Chính Khanh ngồi đối diện Thẩm Hành.
Bà chủ nhà nhìn bọn họ, nheo mắt cười: "Đây là bạn của con à, anh chàng thật đẹp trai."
Cố Chính Khanh cười gật đầu.
Bà chủ nhà đưa thực đơn ra nói: “Con muốn ăn gì xem, tôi giảm giá 20% cho con.”
Cố Chính Khanh trực tiếp đưa thực đơn cho Thẩm Hành, nói: “Cậu chọn trước đi.
Thẩm Hành cũng không khách khí, lật qua thực đơn vừa nói: "Tôi muốn hai phần nấm kim châm, hai phần lòng, hai phần thịt ba chỉ... hai phần bắp cải non, hai phần khoai tây lát, muốn nhiều sốt một chút, hơi cay."
Cố Chính Khanh nghe được lời nói của Thẩm Hành sửng sốt.
Hương vị của Thẩm Hành hóa ra lại giống hệt anh.
Thẩm Hành gọi xong, đưa thực đơn cho Cố Chính Khanh: “Cố tổng còn muốn gọi món gì nữa không?”
Cố Chính Khanh: “…”