Thẩm Hành nhịn không được kiểu trêu chọc này, nắm chặt nắm tay, miễn cưỡng áp chế ý nghĩ đang dâng trào trong lòng.
Cố Chính Khanh mặc vest xong, cúi đầu nhìn bộ trang phục của mình, cảm thấy rất hài lòng.
Anh ăn mặc chỉnh tề, mặc áo vest, đi giày da, Thẩm Hành tuyệt đối không thể nào hiểu lầm anh được!
Cố Chính Khanh quay người lại, nhìn thấy Thẩm Hành vẫn đứng ở bên giường, nhìn chằm chằm trên mặt đất, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó.
"Thẩm Hành, lại đây." Cố Chính Khanh ngồi ở trên sô pha, hướng Thẩm Hành vẫy tay.
Thẩm Hành liếc nhìn chiếc sô pha da bò chật hẹp, ánh mắt tối sầm, bước tới.
Nhưng nó khác với những gì anh nghĩ. Khi anh đến gần, Cố Chính Khanh chỉ vào chiếc ghế sô pha nhỏ đối diện nói: “Ngồi bên kia.”
Thẩm Hành khó hiểu nhìn Cố Chính Khanh rồi ngồi xuống đối diện.
Cố Chính Khanh lấy ra một tập tài liệu, đưa cho Thẩm Hành.
Thẩm Hành sửng sốt một chút, sau đó cầm lấy, mở trang đầu tiên ra.
Giấy A4, chữ in thể Tống, khổ giấy.
Tiêu đề rất nghiêm túc "Thảo luận và nghiên cứu liên quan về phương pháp lập kế hoạch và đào tạo nghề nghiệp của Thẩm Hành"
Có thể ngửi thấy mùi mực khi lật trang.
Thẩm Hành: “…”
Loại chuyện này tuyệt đối không nên xuất hiện trong một đêm mơ hồ như vậy. Anh còn chưa kịp nghĩ ra thì đã nghe thấy Cố Chính Khanh, người ngồi đối diện, nghiêm túc nói: “Lật trang đầu tiên, đọc dòng thứ ba của đoạn thứ hai.”
Thẩm Hành: “???”
Bộ đang đi học sao?
Hay vẫn đang diễn, đây là tình thú sao?
Thấy Thẩm Hành chậm trễ trả lời, Cố Chính Khanh hỏi: "Tìm được rồi sao?"
Thẩm Hành trầm mặc mấy giây mới nói: "Tôi tìm được rồi."
Cố Chính Khanh hài lòng gật đầu nói: "Cái này tôi làm cho cậu. Kế hoạch nghề nghiệp, để tôi giải thích những điểm mấu chốt cho cậu, nếu có thắc mắc hoặc đề xuất cậu có thể hỏi, sau khi sửa đổi xong, tôi sẽ giúp cậu liên hệ với công ty quản lý"
Thẩm Hành nhìn vào tài liệu rồi nhìn vào Cố Chính Khanh miễn cưỡng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, khó nhọc gật đầu.
Cố Chính Khanh đưa cho cậu cây bút khách sạn chuẩn bị sẵn, "Tôi bắt đầu nói, cậu nhớ chú ý ghi chép."
Thẩm Hành: "..."
"Trước tiên phân tích tình hình hiện tại của giới giải trí, thế hệ ngôi sao hiện nay rất nhanh sẽ bị cộng đồng mạng lãng quên, chúng ta phải duy trì mức độ tiếp xúc vừa đủ mới có thể ngăn người ta quên mình. Dựa vào đó, tôi đã tóm tắt những điểm sau..."
Cố Chính Khanh vẻ mặt nghiêm túc, đang tập trung vào tài liệu. Anh hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của Thẩm Hành không đặt vào tài liệu mà nhìn vào anh.