Chương 2: Rình xem cấm kỵ (H)

"Tấm màn…”

Hôn môi không ngừng, Giang Tân Nguyệt thấp giọng mà lầu bầu, thật ra nơi này là biệt thự riêng, cho dù không kéo tấm màn thì cũng không có nguy hiểm gì, tuy nhiên từ trước đến nay Lâm Nam luôn tôn trọng ý kiến của Tân Nguyệt, hắn buông ra cô ra, đi đóng tấm màn lại, hắn vừa bỏ đi, làm cho Giang Tân Nguyệt đang trần trụi hoàn toàn kia liền bại lộ giữa tầm mắt của thiếu niên.

Thiếu niên nheo mắt lại, rất có hứng thú mà đánh giá nữ nhân trong màn hình, cô không phải là rất xinh đẹp, không thuộc về loại kinh diễm, nhưng lại rất dễ nhìn, một khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay, kăt mày thanh tú, trên mí mắt hơi cong cong, khiến đôi mắt nhìn giống hai quả Tân Nguyệt, khi cô không cười cũng tựa như cặp mắt kia đang mang theo ý cười. Nhìn đến khuôn mặt nhỏ kia cũng khoảng tầm 22-23 tuổi, không ngờ cha hắn lại là trâu già gặm cỏ non, mà như vậy một vị thanh tú giai nhân sẽ có như thế nào một bộ dáng người đâu, hắn ánh mắt xuống phía dưới -----

Không thể không nói, chỉ cần là nam nhân nhìn đến dáng người như thế này đều sẽ có phản ứng, cốt cách tinh tế, dáng người nhỏ xinh, làn da trắng như sứ mà mềm mại, trước ngực có hai con bồ câu trắng nhỏ xinh, một tay có thể ôm hết, không lớn không nhỏ, lại giống mật đào mới vừa lớn lên, làm người nhịn không nổi mà muốn cắn một cái. Tuy rằng thiếu niên chỉ có 16 tuổi, hắn lại có thể vượt qua tâm cơ và nhẫn nại khi chỉ chừng ấy tuổi, nhưng lúc này côn ŧᏂịŧ ở trong đũng quần lại ngo ngoe rục rịch, hắn cúi đầu nhìn đũng quần, cười cười: “A, huynh đệ, làm ta thật khó xử”

Lâm Nam trở về, bế Giang Tân Nguyệt lên, hai chân cô gắt gao mà cuốn lấy eo hắn, nơi riêng tư cọ xát nhau, thân mật đến cực điểm, nhìn thấy khuôn mặt thẹn thùng của nàng, trong ánh mắt của Lâm Nam đều là nhu tình, “Hôm nay chúng ta thay đổi tư thế được không?”

Giang Tân Nguyệt gật gật đầu. Đôi tay cô quấn trên cổ hắn, chân quấn lấy eo hắn, mà đôi tay hữu lực của hắn nâng cánh mông cô lên, hắn đem mông cô về phía sau mà đẩy đẩy, làm nơi riêng tư của hai người tách ra chút, côn ŧᏂịŧ tìm kiếm nơi thích hợp nhất mà đâm vào, GiangTân Nguyệt vừa mới biết hắn nói chính là cái tư thế gì, nhịn không được mà vặn vẹo thân mình, “Em rất nặng, anh được không, đừng ném em đấy.”

Lâm Nam bật cười, nhịn không được mà xoa bóp khuôn mặt nàng,thân hình Giang Tân Nguyệt không nặng, nhịn không được mà a một tiếng, Lâm Nam rất nhanh lại nâng cô lên, thân mình cô không thành thật, hơn nữa đôi tay hắn muốn ôm cô, thử rất nhiều lần vẫn luôn không thọc vào được, côn ŧᏂịŧ cọ qua cọ lại, khiến nàng phát run.