Mà trăm họ tu luyện các môn phái khác đều đua tiếng khoe sắc nơi nơi, nhìn như đều kém xa tầm mắt bao quát non sông oai phong giới Tam Thiên năm xưa của kiếm tu, nhưng bất ngờ lại có tới hơn 70 Thần Minh, ngược lại vượt xa kiếm tu không gì không làm được năm đó.
Mà nhóm hạt giống cũng được huấn luyện lạnh lùng do người không phải ở trong "Linh" giới, thi thoảng để lộ mấy tin tức có thể dòm ngó, sau đó các hạt giống bắt đầu liên kết lại, chắc chắn sẽ không chỉ gặp ở bí cảnh này.
.
.
Tiềm năng của các hạt giống khác nhau, tuổi tác sinh ra khác nhau, thời gian thức tỉnh cũng khác biệt, cho nên thứ hạng dựa vào thời gian thức tỉnh nhiều hơn, nhưng phần lớn đều là người sớm thức tỉnh trước khi ra đời.
Mười hạt giống phía trước cũng đã xấp xỉ 20 tuổi, mà cảnh giới tu vi gần như đều đã bước vào cảnh giới Hóa Tinh.
Thậm chí ba vị hạt giống đầu tiên đã phá vỡ tĩnh mạch, nhưng lại áp chế cảnh giới của mình, tiếp tục rèn luyện công pháp và kỹ năng chiến đấu cẩn thẩn, cố gắng đạt được hoàn hảo không tì vết cũng là lúc thăng cấp lên cảnh giới Trọng Sinh.
Có lẽ 10 năm, 20 năm sau tất cả mọi người đều ở cảnh giới cao như nhau, nhưng như phía trên đã nói, sự chênh lệch tu vi giữa những hạt giống phía trên và hạt giống ở giữa là rất lớn.
Nhưng theo thời gian trôi qua, sự chênh lệch rõ ràng này sẽ trở nên vô hình, chẳng qua là hạt giống hạng trên lại không định cho hạt giống phía sau cơ hội.
Bởi vì bọn họ biết được chắc chắn một sự thực, mỗi một vị Thần Minh đều được "Linh" ban ơn, Thần Minh mạnh mẽ như vậy, uy lực còn ở trên trời đất, tự do quanh quẩn trong thế giới Tam Thiên.
Một mục trong số những môn các hạt giống được dạy trong trường đã từng đề cập tới, năng lượng được bảo toàn, như vậy uy lực khiến cảnh giới Vô Cực nhìn thấy đều khϊếp sợ như thế, sao có thể tùy ý ban ơn?
Cho dù là "Linh" tiêu hao cũng không cạn, nhưng số Thần Minh vô địch trên thế giới Tam Thiên cũng gần như không thể vô số vô hạn, nếu không năng lượng của thế giới Tam Thiên sẽ rất dễ bị đánh mất, thậm chí có thể nghiêm trọng đến mức khô kiệt, năng lực không thể tuần hoàn tự nhiên, tạo thành ngày tận thế diệt vong.
100 vị Thần Minh chính là giới hạn của "Linh", tính cả những Thần Minh trước kia cũng đã hơn 70 người, mà các hạt giống được "Linh" giới bồi dưỡng cũng đều là người được đề cử cho vị trí Thần Minh.
Tuy Thần Minh cách xa bọn họ không thể chạm tới nhưng chung quy dù muốn hay không bọn họ cũng sẽ đi đến bước này.
Số lượng hạt giống rất đông mà số lượng Thần Minh lại có hạn, hạt giống thì muốn trở thành Thần Minh.
Như vậy, những Thần Minh đang tồn tại trên thế giới này muốn chém gϊếŧ lẫn nhau, vẫn nên diệt trừ kẻ uy hϊếp tương lai từ trong trứng nước.
Một bên là Thần Minh không gì không làm được, một bên thì là hạt giống tu vi cảnh giới Ngưng Dịch, đáp án rõ ràng rất đơn giản.
Nhưng ở "Linh" giới cấm tự gϊếŧ lẫn nhau, nhưng có sao?
Những hạt giống phía trên cũng đang đánh cược, nếu gϊếŧ hoàn toàn, hạt giống không chỉ chết một hai tên, mà là chết mười, hai mươi, thậm chí nhiều hơn.
Đến cuối cùng khi chỉ còn lại hai mươi mấy người, thậm chí mười mấy người, "Linh" giới sẽ phản ứng thế nào?
Như là đời người đã vô tình bị sắp đặt, ít nhất có thể lựa chọn vượt mọi chông gai trên con đường này, nếu không cũng chẳng khác gì cái xác không hồn?
Và bọn họ thắng cược rồi! Bọn họ biết chút suy tính này không thể lừa được "Linh", đây là âm mưu đường đường chính chính!
Bởi vì trước mắt mọi thứ trong "Linh" giới đều được thực hiện từng bước, bí cảnh thí luyện cũng tiến hành theo lẽ thường, như vậy đủ chứng minh "Linh" đã chấp nhận.
Bởi vì "Linh" biết một khi loại tư tưởng này xuất hiện sẽ giống như những đốm sao nhỏ vĩnh viễn không tắt, rồi sẽ có một ngày đốt toàn bộ "Linh" giới dễ như trở bàn tay, như vậy còn không bằng mặc kệ.
Bởi vì "Linh" không phải và cũng không thể ban Thần Minh cho tất cả các hạt giống, chẳng qua hiện tại chỉ tăng tốc một số quy trình mà thôi, mặc dù có hơi nuông chiều làm hư, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tình hình chung, tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của "Linh".
Cuối cùng hai mươi ba đã giải thích: "Đây là sự thật, hoặc một phần của sự thật, cũng không cần oán trời trách đất, đây là lựa chọn tự nhiên."
"Không thể trốn sao?"
"Phí hoài cho thực lực không tệ của ngươi, sao lại ngây thơ như thế, trốn sao? Ngươi trốn tới đâu đây? Hạt giống không phải thổ phỉ đạo tặc, cũng không phải kẻ gian lưu lạc, nếu ngươi dùng hết thủ đoạn còn có hi vọng trèo lên.
"Linh" thà để hạt giống tàn sát lẫn nhau, cũng không cho phép ngươi chạy thoát khỏi tầm tay của nó."
Nghe hai mươi ba nói ra sự thật xong, có thế nào Tô Dạ cũng không muốn trở lại "Linh" giới, ngày qua ngày sống dưới áp lực cao, cả người cũng bắt đầu trở nên tê liệt.
Nếu không phải trong lòng vẫn luôn vướng bận chuyện của mẫu thân, chỉ sợ hiện giờ Tô Dạ đã giống như hai mươi ba, không từ bất cứ việc xấu nào để trở thành Thần Minh.
Trong khoảng thời gian này hai bên đều không hành động, bởi vì tình trạng vết thương nghiêm trọng của hai mươi tám và hai mươi ba đều phải dùng linh uy ngăn chặn miệng vết thương ở bụng, đã dùng hết mấy viên Linh Hoàn, tuy hiệu quả không lớn nhưng có còn hơn không.
Tình hình trận đấu bắt đầu trở nên tế nhị.
Hai bên mười tám và hai mươi ba đều bị tổn hại, bốn mươi ba không thể tấn công nhưng chạy như bay không thể đoán trước được, mà Tô Dạ cũng không lo ngại chỉ là linh uy tiêu hao khá nhanh mà bên người hai mươi ba lại có một ba mươi tám hoàn hảo không chút tổn hại, nếu.
.
.
"Đừng đánh, chờ trở lại "Linh" giới chịu mệnh trời đi, nhưng mà.
.
.
Chín là anh của mười tám, tuy tình thân đối diện với lợi ích thường yếu ớt không chịu nổi, nhưng mười tám có thể miễn cưỡng sống sót.
.
.
Sáu mươi tám và bốn mươi ba hai người sẽ lành ít dữ nhiều!"