Quí Luân bật cười,
Tất cả thủ hạ của Quí Luân đều hiểu, Quí Luân cường càng vui vẻ thì cũng chính là đối phương sẽ chết càng thê thảm.
Nhưng mà tính ra Tô Dịch cũng xem là may mắn, mỗi lần nhìn thấy Quí Luân cười, cũng chỉ là hắn đối với Tô Dịch có suy nghĩ xấu xa, như là dùng dao cạo sạch lông nơi nào đó của y, nhưng y cũng nhận ra lần này Quí Luân cười không giống những lần khác, cái này không phải là đóng kịch, mà là cái cười mang theo mùi máu tanh nồng nặc.
Tô Dịch thấy Quí Luân dùng sức đá văng Trần Lập, cất bước đi về phía y, ngón tay run rẩy đặt lên lan can, chuẩn bị nhảy lầu.
Quí Luân không cho y cơ hội, đi tới phía sau Tô Dịch lôi y từ lan can xuống, mặt vẫn mỉm cười, đột nhiên tay giơ lên “bốp, bốp, bốp” đem ba cái tát vứt lên mặt Tô Dịch, sau đem Tô Dịch xoay lưng về phía hắn, dúi nửa người trên của hắn ra ngoài lan can, chỉ cần bên ngoài có người thò đầu ra, sẽ nhìn thấy Tô Dịch bị một gã đàn ông treo lơ lửng ngoài lan can a.
“Tiện hóa! Thiếu người thao à? Ta bây giờ thỏa mãn mi!”
Quí Luân cởϊ qυầи Tô Dịch, lộ ra hai cánh mông cùng cúc huyện phấn hồng, hoàn toàn không bôi trơn, tiện tay cầm lấy khẩu súng vừa mới bắn ra còn chưa giảm nhiệt độ đâm thẳng vào hậu huyệt Tô Dịch!
“A a! Không mà không mà!” Tô Dịch phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết, y cuối cùng cũng biết ngược đãi chân chính là như thế nào, phía dưới bị lột sạch, tiểu huyệt như bị lửa thiêu, thân thể bị treo lơ lửng, chỉ có một cái lan can chống đỡ, tại lầu ba muốn vùng vẫy cũng không xong.
Hai lần trước Quí Luân còn ôm theo tâm tình vui đùa, cũng còn để ý đến y, bây giờ mới thật sự chính là lăng ngược.
Trần Lập nghe thấy Tô Dịch kêu to, ngẩng đầu yếu ớt nói: “Ngừng tay…”
Trương Siêu ở một bên thấy bọn họ hai người tới giờ vẫn còn diễn trò uyên ương mệnh khổ, vộ vàng đến phía sau Trần Lập đánh hắn bất tỉnh, làm cho hắn nói không nên lời.
Hạ thể Tô Dịch đau đến đá loạn, Quí Luân sau lưng nghe thấy một tiếng “ngừng tay” càng bốc hỏa, đem khẩu súng cắm trong cơ thể nâng lên một chút, chốt an toàn “cạch” một tiếng được kéo ra, muốn nổ súng trong cơ thể Tô Dịch.
Cho tới bây giờ không ai dám làm cho hắn nổi giận đến như thế, vốn tưởng rằng chính là một con thỏ thuần khiết, hóa ra lại là *** phụ, tối hôm qua dưới thân hắn lên cao trào bốn lần, hôm nay lại có thể tìm gã đàn ông khác.
Căn bản chính là gián tiếp cắm sừng hắn!
Ý chí Quí Luân đã bị đốt sạch, ngón tay cong lại, chuẩn bị bóp cò.
“Thiếu gia!” Trương Siêu đột nhiên quì gối xuống bên cạnh Quí Luân nói: “Không thể gϊếŧ người ở chổ này.”
Quí Luân nhìn gã một cái, hắn từ nhỏ đã vô pháp vô thiên, không ai có thể quản được hắn. Trương Siêu nói ra căn bản không phải là lí do, chỉ là muốn hắn dừng tay, cầu tình thay lão nam nhân, Quí Luân nhướng mày chăm chú nhìn Trương Siêu.
Tô Dịch hoàn toàn không để ý tới bọn họ đang gườm gườm nhìn nhau, nghe được tiếng mở chốt an toàn đã sợ đến òa khóc, nghĩ thầm dù sao cũng sẽ chết, liền không thèm để ý đá vào chân Quí Luân ở phía sau:
“Ác ma! Biếи ŧɦái! Gϊếŧ người này! Phạm tội cưỡиɠ ɠiαи! Ông, ông mày kiếp sau đầu thai nhất định lão Nhị sẽ lớn hơn của mi, đâm vào, xỏ vào, xuyên vào, đâm chết mi!” Khí thế của y không đủ mũi lại bị nghẹt, đứt quãng nói: “Tô, Tô Dịch ta sống bao nhiêu nay nay chính là đàn ông chân chính, đem cái mông của mi rửa sạch chờ đó… A!”
Tay Quí Luân dùng lực, Tô Dịch ngay tại lan can co lại thành một đống, lần phản kháng duy nhất lập tức hóa thành bọt biển.
Không biết vì cái gì nghe thấy con thỏ con nói ra những lời này, Quí Luân cùng Trương Siêu một chút cảm giác bị uy hϊếp cũng không có, ngược lại khóe miệng có chút giật giật.
Trương Siêu thấy Quí Luân có chút bình tĩnh, cả gan quì đến bên cạnh Tô Dịch hỏi: “Con thỏ, mi mới vừa rồi muốn cùng nam nhân kia làʍ t̠ìиɦ?”
Tô Dịch nghe thấy Trương Siêu gọi y là con thỏ, tắt thở nói không thành lời.
Quí Luân rút khẩu súng ra, chuẩn bị đâm vào lần nữa, cảm giác được nguy hiểm Tô Dịch rất không khí phách nói: “Đội, đội trưởng… chuyển, chuyển nhà…”
“Mi nằm trên đất chuyển nhà?” Quí Luân uy hϊếp hỏi.
“Vấp khăn trải giường… Té ngã mà…”
Nếu là người khác nói những lời này, nghe liền biết là lí do được bịa ra, nhưng Quí Luân suy nghĩ đến tình cảnh lúc nãy một chút, vừa xác định 100% Tô Dịch căn bản cũng không có lá gan làm ra loại chuyện này, hết thảy cũng đã hiểu.
Mọi người nghe qua xong cũng thở phào một hơi, Quí Luân hừ một tiếng, rút khẩu súng ra khỏi cơ thể Tô Dịch, lấy khăn tay lau sạch sẽ.
“Trương Siêu, cấp dưới phạm thượng, vả miệng mười cái.”
Quí Luân nói xong một tay đem Tô Dịch kẹp vào nách mang đi, cũng không quay đầu nhìn căn phòng bị phá tan nát.
Uy nghiêm của Quí Luân không thể cãi lời, dám cả gan ngăn cản hành động của Quí Luân, mười tát xem ra vẫn còn rất nhẹ.
Trương Siêu vung tay, dùng sức tự tát lên mặt mình mười cái, nghĩ thần con thỏ mi thiếu ta rất lớn, trước khi đi liền buồn bực hung hăng đạp Trần Lập đang hôn mê mấy cái.