Chương 22

“Đội trưởng… Dự án kia.” Tô Dịch cầm theo hợp đồng dự án trị giá bốn trăm vạn trong tay.

Trần lập cười một chút, hắn là người làm việc chuyên nghiệp, mới vừa rồi phải ngồi đợi trong phòng làm việc đợi qua năm phút đồng hồ đã muốn bỏ đi, nếu không phải thấy tên của Tô Dịch hắn cũng không lưu lại.

Trần Lập ôn nhu nói:

“Đàn em của tôi phụ trách dự án, tôi có thể nào không tiếp nhận chứ?”

Tô Dịch thở phào một hơi, thì ra thế giới này vẫn còn sự ấm áp.

Giám đốc vừa nhìn thấy đội trưởng Trần và Tô Dịch cùng nhau đi ra khỏi phòng làm việc, cả mặt lập tức tươi cười chào hỏi Trần Lập:

“Ông Trần, ông thấy dự án này…”

“A! Anh Tô đã trình bày cụ thể với tôi, tôi rất hài lòng, tuần sau sẽ kí hợp đồng.”

“Tốt quá tốt quá.”

“Còn nữa, tôi định mời anh Tô đến công ti chúng tôi trao đổi một chút, có thể mời qua một ngày không?”

Giám đốc gật đầu như giã tỏi, nháy mắt ra hiệu Tô Dịch tiếp đãi chu đáo.

Trần Lập hai ba câu đã lừa gạt giám đốc để cho y tan ca sớm, Tô Dịch thấy vậy cảm giác tội lỗi chẳng biết ở đâu trào ra không dám ngẩng đầu.

Trần Lập đưa Tô Dịch ra bãi gởi xe, bởi cái mông đau đớn nên Tô Dịch đi cực chậm, nhưng Trần Lập cái gì cũng không hỏi, lại còn kiên nhẫn đi từng bước chậm rãi.

Mặc kệ Tô Dịch nói không cần phiền toái, nhưng Trần Lập vẫn muốn đi đến chỗ Tô Dịch ở một lần.

“Coi như thuận đường đưa cậu về nhà.” Hắn nói rất phong độ, lại còn mở cửa xe thay Tô Dịch.

Đợi đến khi Tô Dịch thấy được xe của Trần Lập, nước miếng y chảy ra ào ào, nếu ba trăm vạn của y vẫn còn, cũng có thể mua được chiếc xe tốt một chút, nhưng bây giờ cái gì cũng không có rồi.

Hai người trên đường về nói chuyện phiếm, đã lâu không gặp có thật nhiều chuyện để nói, không khí cũng hết sức thoải mái làm quên đi hết thời gian. Tô Dịch rất khoái trá, đội trưởng nói chuyện rất hài hước, làm cho thần kinh căng thẳng của y được thả ra không ít.

Cho đến khi xe tới dưới khu nhà Tô Dịch, Trần Lập đột nhiên ngừng xe nghi hoặc hỏi:

“Đường bị chặn rồi… Người khu nhà cậu sao có nhiều tiền vậy, tất cả đều là xe BMW?”

Tô Dịch ngồi ở trong xe nhìn, dưới khu nhà y ở thật sự có ba chiếc BWM đang đậu, nghênh ngang dừng ngay giữa đường, dĩ nhiên cũng không có ai ngăn cản họ.

Tô Dịch cũng không biết vì sao lại có chuyện như vậy, có lẽ có nhân vật lớn nào muốn đi vào, bất quá y đã bị đuổi đi, không có tâm tình quan tâm, nhìn thoáng qua liền lắc đầu nói không biết.

Bởi vì lối vào phía trước đã bị ba chiếc BMW chặn lại, không cho xe khác đi qua, Tô Dịch không thể làm gì khác hơn là đưa Trần Lập đi vào lối cửa sau, ở đó cũng có khoảng trống để đậu xe.

Từ cửa sau đi đến cầu thang khu nha, Trần Lập đi ở phía sau Tô Dịch, nhìn Tô Dịch bởi vì sợ cái mông ngẫu nhiên lại làm động đến cái mông bị thương, mỗi bước lên cầu thang đều giống như là bước đi trên miếng băng mỏng, cuối cùng Trần Lập nhìn nửa thân dưới của Tô Dịch, từ phía sau phun ra câu hỏi chôn trong lòng:

“Tô Dịch, cậu… có bạn gái à?”

Tô Dịch lặng đi một chút, không biết Trần Lập tại sao lại đột ngột hỏi y vấn đề này, chẳng lẽ muốn giới thiệu bạn gái cho y?

Y quay đầu thẹn thùng sờ sờ gáy”

“Không có…”

Trần Lập hình như sau khi nghe được đáp án lại có điểm không an tâm, không có nói nữa, chờ Tô Dịch lên nhà, lại hỏi”

“Vậy là… có bạn trai à?”

“Ọc, đương nhiên là không! Tôi cũng không phải đồng tính luyến ai!” Tô Dịch xoay người, lập tức phản bác kịch liệt, mặc dù nghe xong cũng có điểm chột dạ.

Trần Lập tới gần y, đột nhiên rờ lên phía sau cổ y, vóc người hắn khôi ngôi, từ xa nhìn lại giống như đang đem Tô Dịch ôm vào trong ngực.

Trần Lập vuốt ve dấu vết trên cổ Tô Dịch.

“Nhưng chỗ này có dấu hôn… Lại thêm tư thế bước đi lại rất giống như là… Tô Dịch cậu cũng đừng thẹn thùng, đồng tính luyến ái cũng không có gì đáng xấu hổ đâu, chỉ là đừng ra ngoài quen lung tung, tôi cũng…”

Tô Dịch nghe thấy hắn nói trên cổ có vết cắn liên tục lắc đầu lui về sau, cái gì cũng không nghe lọt nữa, kết quả chân vấp một cái, bị tấm khăn trải giường sáng nay vứt bậy vướng vào chân.

Y cảm thấy cơ thể mình đang bật ngửa ra sau, theo phản xạ chụp lấy bất kì cái gì, kết quả chụp được quần áo trước ngực Trần Lập, thấy Trần Lập mở to hai mắt nhìn mình, cả hai người đều té xuống tư thế vô cùng mờ ám.

“A!”

Tô Dịch bị một người vừa cao vừa nặng hơn y tới 20 kí đè lên mặt đất, bị đè lên, cảm giác thắt lưng của mình bị chặt đứt, bao tử hay ruột rà đều bị nghiền nát!

“Khụ khụ!”

Tô Dịch bị ép tới thở không nổi, đột nhiên nghe thấy có tiếng ho khan kì kì, y mở mắt nhìn thấy chỗ cánh cửa bị gãy nát có vài người đang đứng ở đó. Tô Dịch thống khổ rêи ɾỉ, đợi đến khi y nhìn rõ được những người đứng đó là ai, thiếu chút nữ thì sợ đến mất mạng!

Khuôn mặt xinh đẹp của — Quí — Luân — nhìn y không chút thay đổi!