Chương 8.1: Bé Tiểu Tô (8)

Giờ khắc này, khu bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp hoàn toàn nổ tung.

[Là tôi điên rồi hay là người một nhà Tiểu Tô điên rồi? Trực thăng? Đi tỉnh X???]

[Hiện tại trong nước còn có dịch vụ cho thuê trực thăng sao...]

[Vừa mới đi kiểm tra, có thì có, nhưng số lượng rất ít, hơn nữa cơ bản đều bắt đầu từ 1, 2W mỗi giờ.]

PD và các biên kịch chỉ cảm thấy bước chân đều phù phiếm, máy móc đi theo phía sau người một nhà Yến Tiểu Tô - - vào nghề nhiều năm như vậy, bọn họ cũng chưa từng thấy hành động hoành tráng như này!

Lại nói tiếp, sáng nay khi tới nhà Yến Tiểu Tô, hình như cũng...

Chờ một chút, bọn họ tới được nhà Yến Tiểu Tô như nào nhỉ?

Tại sao lại không nhớ một chút gì nhỉ?

Nghi ngờ "cách thức đến nhà Yến Tiểu Tô" vừa mới ló đầu ra, vị trí đỉnh đầu mấy người đột nhiên đồng loạt co rút đau đớn, giống như có thứ gì đó như cát lún bay qua kẽ ngón tay, nhưng bản thân lại hoàn toàn không thể bắt được.

PD và hai biên kịch khác theo bản năng nhìn nhau một cái, từ trong mắt nhau, bọn họ chỉ thấy được sự mê mang.

"Cô chủ, cậu chủ, cô chủ nhỏ, còn có các vị khách khác, mọi người buổi sáng tốt lành."

Đợi mấy người đồng loạt lên trực thăng, một giọng nói trầm ổn lớn tuổi đột nhiên truyền đến.

Chỉ thấy một ông lão ngồi trong buồng lái quay đầu lại, lễ phép gật đầu chào hỏi mọi người.

"Là ông quản gia! Ông Hồ Nhất, chào buổi sáng." Yến Tiểu Tô tràn đầy sức sống đáp lại ông lão.

"?!"

Các nhân viên của tổ tiết mục bị chấn động một lần nữa.

... Lái trực thăng, là quản gia nhà Yến Tiểu Tô?

Đón lấy ánh mắt khϊếp sợ chết lặng của PD và biên kịch, quản gia Hồ Nhất tao nhã lấy ra một quyển sổ màu xanh từ trước ngực.

- Giấy phép lái máy bay dân dụng.

"Các vị không cần lo lắng, tôi sẽ đưa mọi người đến nơi cần đến một cách an toàn." Hồ Nhất nói, râu ria trên khóe miệng run rẩy.

Sau khi ông lão triển lãm xong, đặt giấy phép vào túi áo trước ngực, lại thuần thục giơ ngón tay cái với nhân viên tổ tiết mục.

[Chờ một chút, ông cụ này thoạt nhìn rất quen mắt, vừa rồi tôi có nhìn thấy ở một đám quản gia đứng ở cửa ra vào đúng không?]

[Đây không phải là anh em hồ lô bán sỉ chứ... Quản gia nhà Tiểu Tô sao lại giống nhau như đúc vậy.]

[Ông nội này thoạt nhìn tuổi không nhỏ nha? Lại còn có thể lái trực thăng sao?!]

Sau đó, bởi vì đoạn video ra khỏi nhà ngắn ngủi không đến năm phút này - -

Những hot search về #trực thăng của ba mẹ Tiểu Tô#, #Show thiếu nhi chân chính và show thiếu nhi giả#, #phát sóng trực tiếp của gia đình em bé Tiểu Tô đáng yêu#, lập tức nhảy lên hàng đầu!

Sau khi nhấn vào, có thể nhìn thấy weibo đầu tiên có liên quan, là weibo của tuyên bố gia đình Tiểu Tô lúc trước.

Số lượng retweet và like vốn đáng thương nay đã bắt đầu tăng vọt theo cấp số nhân, từ hàng trăm đến hàng nghìn, dễ dàng vượt qua mốc 10.000 từ.

Trong phần bình luận, những nghi ngờ ban đầu đã bị lấn át bởi đủ loại bình luận như "Trực thăng là cái quái gì vậy?".

Rất nhiều người chú ý tới cách dùng từ "Mẹ bá tổng và ba đẹp trai" trong weibo, có người thông minh đã bắt đầu nhận mẹ nhận ba tại chỗ.

[Muốn làm chị em với Tiểu Tô, kém hơn hai mươi mấy tuổi liền, xin hỏi ba mẹ có đồng ý nhận cô con gái lớn là con không?]

[Đói bụng, trực thăng, muốn~[đáng thương.jpg]]

[Nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ ở chứng kiến hình ảnh này ở trong một show thiếu nhi, người đầu tiên được đưa đón bằng trực thăng trong một chương trình tạp kỹ trong nước!]

Loại nước máy (1) này bắt mắt hơn nhiều so với hot search mà tổ tiết mục mua, chỉ trong một giờ, độ nổi tiếng của phòng phát sóng trực tiếp của nhà Yến Tiểu Tô đã tăng lên hàng chục lần, thậm chí trong thời gian ngắn đã vượt quá một triệu!

(1) Nghĩa đen là nước máy, nghĩa từ lóng trên internet chỉ một bộ phận khán giả hoặc người hâm mộ tự nguyện spam bài quảng bá cho một tác phẩm nào đó xuất phát từ lòng yêu thích hoặc đánh giá cao, có thể xem như họ là một lực lượng "thuỷ quân" tự phát.

Trên bảng xếp hạng view trực tiếp của sáu gia đình, nhà Yến Tiểu Tô giống như tàu điện ngầm chạy ngầu, liên tục vượt qua hai gia đình nghiệp dư, thậm chí còn vượt qua một gia đình minh tinh.

Nếu bàn về số người xem trong thời gian hiện nay, một nhà Yến Tiểu Tô chiếm giữ vị trí thứ nhất cũng đều dư dả, nhưng tính toán độ nổi tiếng của phòng phát sóng trực tiếp "Gia Đình Em Bé Dễ Thương" không những bao gồm nhiệt độ khán giả, mà còn bao gồm số hoa hồng nhận được trong phòng phát sóng trực tiếp. Chỉ có hội viên Hãn Hải TV mới có thể nhận được một đóa hoa hồng nhỏ và tặng cho gia đình mình ủng hộ.

Những bông hoa nhỏ màu đỏ chỉ có thể nhận được thông qua thanh toán và chúng có trọng lượng rất cao trong việc tính toán thứ hạng mức độ phổ biến.

Lúc này, người qua đường đến phòng phát sóng trực tiếp của nhà Yến Tiểu Tô ăn dưa xem náo nhiệt rất nhiều, nhưng cũng không có bao nhiêu người muốn tiêu tiền thật bạc trắng vì nhà Tiểu Tô.

Bên trong trực thăng -

[Mau mau mau đến tỉnh XXX tiết kiệm kiệm bớt bớt sao..."

Trực thăng gặp phải khí lưu, trên dưới lung lay, thanh âm Yến Tiểu Tô xóc nảy ra tiếng rung chồng lên nhau, nghe như là bỏ thêm điện âm đặc biệt nào đó.

Hình ảnh camera cũng xảy ra lắc lư trên diện rộng, nhưng mà, Yến Huỳnh ôm Yến Tiểu Tô bất động như núi, như là không cảm nhận được cái gì.

Tô Thời Xuyên ở một bên cũng bình tĩnh lại, thậm chí còn có tâm tình mở chai nước khoáng uống một ngụm nước.

[Ba mẹ Tiểu Tô ngồi quá vững chắc đi?]

[Đầu tôi cũng lắc lư theo hình ảnh rồi...]

[Bé cưng Tiểu Tô thật đáng yêu thật đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt non cũng rung lên, muốn rua!]

Một lát sau, trực thăng lại đi tới một nơi loạn lưu.

"Mẹ, mẹ, Tô Tô nho nhỏ có chút muốn nôn mửa." Yến Tiểu Tô gian nan ngẩng đầu, nhíu mày, ủy khuất nói với Yến Huỳnh.

"Ừ, nôn về phía ba con đi."

Yến Huỳnh ôm bé đưa sang bên cạnh, trực tiếp đặt bên cánh tay Tô Thời Xuyên.

[Ba Tiểu Tô: ??]

[Ha ha ha ha tôi nghe lầm sao?]

[Hai vợ chồng không cãi nhau một trận sao? Giọng điệu của mẹ quá đương nhiên đi.]

Nhưng không ngờ tới - -

Tô Thời Xuyên nhanh chóng cởϊ áσ khoác, đưa tới dưới người Yến Tiểu Tô.

"Ừ! Đến đây, Tiểu Tô, nôn chỗ này của ba là được rồi."

Anh tươi cười sáng lạn thành khẩn, giống như thứ sắp nghênh đón không phải một bãi nôn mửa, mà là một bó hoa tươi kiều diễm ướŧ áŧ.

[Tôi tình cờ phát hiện ra nó, nhưng tôi nghĩ nó thật kỳ diệu...]

[Tôi tặng một bông hoa hồng đỏ trước, người nhà này có chút lạ.]

[Ba Tiểu Tô nghe mẹ lên tiếng liền trực tiếp hành động, đầu óc hoàn toàn không cần suy nghĩ sao?]

Trong phòng phát sóng trực tiếp, số lượng bình luận lại nghênh đón một đỉnh cao nhỏ.

Giờ phút này, cũng bắt đầu có người xem rải rác tặng hoa hồng nhỏ cho phòng truyền hình trực tiếp của Tiểu Tô.