Chương 64: Cho dù là thiên tài thì đã làm sao
Trận chiến hôm nay là trận chiến sinh tử, nhưng tên Da Luật Hồng lại đích thân tới hiện trường, Phong Vân Vô Ngân đành phải che giấu chút thực lực, không muốn cho Da Luật Hồng biết rõ tất cả thực lực của hắn.
Nhưng cho dù như vậy, nhục thân lực lượng cùng với trọng lượng của trọng chùy đã lên tới hàng vạn cân.
-Tách!
Mặt đất nơi Phong Vân Vô Ngân đặt chân đã bị giẫm thành hai chiếc hố lớn, khói bay mù mịt.
-Thịch thịch thịch!
Thần lực cuồn cuộn khiến cho nhịp tim của Phong Vân Vô Ngân cũng đập vang như tiếng kim loại va chạm vào nhau,, huyết dịch trong huyết quản cũng cuồn cuộn như nước lũ. Phần da thịt của hắn lộ ra bên ngoài cũng ánh lên vẻ sáng bóng, lại mơ hồ tỏa ra khí tức của kim loại, khiến người khác không khỏi chấn kinh.
Những kẻ quan sát ở dưới đột nhiên thu lại sự khinh thường đối với Phong Vân Vô Ngân.
-Ồ? Quả nhiên là thần lực cường hãn. Các ngươi xem, chiếc trọng chùy mà Phong Vân Vô Ngân sử dụng có lẽ phải lên tới hàng ngàn cân. Thêm vào nhục thân lực lượng của hắn, một chùy đánh xuống, chậc chậc....
-Cũng chưa biết chừng. Phong Vân Vô Ngân tuy thần lực cường đại, nhưng sử dụng binh khí nặng nề như vậy, tiêu hao nhục thân lực lượng rất lớn. Hơn nữa, hắn tuy nặng thật đấy, nhưng lại có vấn đề về mặt nhanh nhẹn tinh xảo. Nếu ta là Đường Thanh, chỉ cần đấu lâu dài là cũng đủ để khiến Phong Vân Vô Ngân tiêu hao hết sức lực. Ta vẫn đánh giá cao Đường Thanh hơn.
-Nhưng cũng không thể nói vậy được. Phong Vân Vô Ngân quả thực thiên phú hơn người. Trong đám đệ tử mới này cũng vô cùng hiếm có. Hơn nữa, hắn mới 12, 13 tuổi, cũng nhỏ hơn Đường Thanh mấy tuổi.
-Còn nữa, các ngươi hãy nhìn chiếc trọng chùy Phong Vân Vô Ngân sử dụng, lúc đầu chỉ là một chiếc búa nhỏ, trong nháy mắt đã biến thành trọng chùy cực đại... lẽ nào là tiên thiên binh khí?
.............
-A? Thì ra là... thì ra là tiểu tử này!
Biểu ca của Chu Hàm, Chu Nhất Quang luôn cảm thấy càng nhìn Phong Vân Vô Ngân càng thấy quen, lúc này, thấy Phong Vân Vô Ngân rút trọng chùy ra, vẻ mặt vô cùng hung tợn thì mới nhớ ra, thiếu niên này chính là kẻ mấy ngày trước trong khu rèn luyện dã ngoại, suýt nữa đã đánh chết mình. Hắn thầm cảm thấy kinh hãi, sắc mặt cũng có chút tái nhợt.
-Chu đại ca, ngươi đang nói gì vậy?
Mấy gã bằng hữu của Chu Nhất Quang dáng vẻ nghi hoặc hỏi.
-Không... không có gì....
Chu Nhất Quang lau mồ hôi, lẩm bẩm:
/tiểu tử này tuy hung bạo, nhưng vẫn không đánh lại được Đường Thanh.
Da Luật Hồng ánh mắt sáng quắc nhìn Phong Vân Vô Ngân, khẽ lắc lắc xương cổ:
-Hừ, có chút thông minh vặt. Hắn có thần lực như vậy, nếu dùng kiếm dùng đao thì đúng là có chút lãng phí. Nếu đã dùng trọng chùy là muốn phát huy ưu thế của mình tới cực hạn. Chiếc trọng chùy này không ngờ là tiên thiên binh khí, không biết hắn tìm ở đâu ra. Nhưng đối mặt với Đường Thanh đã tu luyện ra “ý”, hắn nhất định vẫn thất bại.
Ở trên lôi đài.
Ánh mắt Đường Thanh khẽ mi lại, lộ ra tinh quang, huyền khí toàn thân ngưng tụ, mái tóc dài khẽ tung bay, u phục cũng bay phần phật, đó chính là dấu hiệu trước khi hắn ra tay.
-Một thân man lực mà thôi. Chết cho ta. Giao Long Đãng Khí Ba!
Đột nhiên, Đường Thanh giậm mạnh hai chân, lao về phía Phong Vân Vô Ngân, trường thương trong tay nhanh chóng điểm ra mười mấy nhát, thương mang lóe lên, kình phong cuồn cuộn lao đi, mười mấy đạo kình khí đã bị biến hình, mang theo huyền khí thực chất bao trùm lấy Phong Vân Vô Ngân.
Môn vũ kỹ Giao Long Thương này của Đường Thanh, thực ra nói chuẩn xác thì không phải là “giao”, mà phải là “xoắn”, mấy chục đạo thương ý cùng vặn xoắn lao ra, đủ để vặn nát cả một tảng đá lớn.
-Gừ!
Phong Vân Vô Ngân gầm lên một tiếng, không thèm lùi lại mà còn tiến lên, hai chân giậm mạnh, khiến mặt đất nứt ra, người đã nhảy lên trên không, hai tay 6000 cân lực, thêm vào mấy ngàn cân lực của thần lực chùy, trực tiếp đập về phía Đường Thanh.
-Phù!
Trọng chùy đánh nát không khí, phát ra những thanh âm đáng sợ, khiến cho một vài đệ tử mới tu vi thấp kém không kìm được bịt chặt hai tai lại, dáng vẻ vô cùng sợ hãi.
Tôn chỉ cPhong Ma Thập Bát Trọng Chùy là lấy lực để chế áp người, giống như ma quỷ, vô cùng hung tàn, có ta thì không có địch.
Tuy Phong Vân Vô Ngân lúc này vẫn chưa thi triển Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy ra, nhưng ý tứ của hắn thì cũng vẫn là tôn chỉđó, cương ngạnh đối đầu.
Hắn hấp thu dược lực của nội đan của 10 phẩm hung thú Địa Hỏa Long, nâng huyền cấp thấp cấp luyện thể công pháp Thần Man Lực Vương Quyết thành huyền cấp trung cấp, thần lực của bản thân cuồn cuộn không ngừng, căn bản không sợ bị tiêu hao hết.
Cố ý che giấu thực lực, trong đòn tấn công đầu tiên, Phong Vân Vô Ngân liền hoàn toàn dùng lực lượng đểđấu lại.
Trong nháy mắt, vạn cân chùy lực đã va chạm với mười mấy đạo thương kình của Đường Thanh.
-Keng! Keng! Keng!
Những tiếng kim loại va chạm vào nhau không ngừng vang lên, trọng chùy của Phong Vân Vô Ngân không ngừng tóe lửa.
Từng cỗ lực lượng vặn xoáy áp chế lấy Phong Vân Vô Ngân. tuy mỗi cỗ lực lượng đều không lớn, nhưng mười mấy cỗ lực lượng hợp lại với nhau, lập tức khiến lực lượng một chùy này của Phong Vân Vô Ngân bị hóa giải bảy tám phần.
-Được!
Phong Vân Vô Ngân hai chân đáp xuống đất, lại khiến mặt đất xuát hiện thêm một hố lớn, động tác không dừng lại, lại xông nhanh về phía Đường Thanh, trọng chùy quét ngang, chùy phong giống như hổ gầm giữa sơn lâm.
Không hề có chương pháp gì cả, hoàn toàn dùng lực lượng để chiến đấu.
Khóe miệng Đường Thanh hiện ra nụ cười khinh miệt, trường thương liên tiếp điểm ra, thương mang tràn ngập, thương ý tung hoành, mấy chục đạo thương mang, có đâm, có quét, có xoáy, thực sự là đã phát huy những chỗ tinh diệu của một thanh trường thương tới mức vô cùng tinh tế.
Bởi vậy, một chùy này của Phong Vân Vô Ngân không chỉ bị hóa giải hết sạch, mà mấy tia thương ý còn xuyên qua chùy phong, đâm vào trong y phục của Phong Vân Vô Ngân.
-Phù phù phù!
Thương ý vặn xoắn khiến cho y phục trên người Phong Vân Vô Ngân bị xoắn nát, biến thành mảnh vụn bay đầy trời. Da thịt của Phong Vân Vô Ngân cũng bị rạch ra mấy vết máu, máu tươi bắn ra.
-Đã sớm nói rồi, man lực mà thôi, tầm thường. Nhân lúc người nguy ngập, lấy luôn mạng của người. Giao Long Nhất Kích! Chết đi!
Đường Thanh cười lớn, trương thương đột nhiên từđộng chuyển sang tĩnh, một thương chậm rãi đâm ra, nhìn tựa vô cùng bình thường.
Nhưng thực ra một thương này chính là sát chiêu của Giao Long Thương, biến phức tạp thành đơn giản, một cương ngưng tụ tất cả kình khí, vạn vật đều bị phá vỡ.
-Vù!
Uy lực của một thương này không ngờ xé rách không khí, phát ra những tiếng gào rít, một đạo đạo hoa văn màu đen từ mũi thương chầm chậm lan ra, không ngừng đâm xoáy về phía Phong Vân Vô Ngân.
Mấy chục đạo thương kình, hóa thành một cỗ.
Vô cùng sắc bén.
-Phong Vân Vô Ngân chết rồi.
Da Luật Hồng khẳng định chắc chắn.
Một thương này vô cùng tinh diệu, thương ý đã khóa chặt Phong Vân Vô Ngân, hắn không thể nào tránh nổi.
-Ôi! Đáng tiếc, đáng tiếc một thân man lực.
Chúc lão cũng thầm thở dài tiếc nuối.
Đúng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân đột nhiên hấp thu 416 hạt Thiên Địa Đan Điền vào trong cơ thể, huyền khí cảnh giới đột nhiên tăng lên tới 6 phẩm, trọng chùy khẽ vung ra, huyền khí và bản thân trọng chùy va chạm vào nhau, sinh ra một cỗ kình lực tinh diệu, trực tiếp đưa Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng bay sang trái mười mấy mét.
Giống như gió thổi dương liễu, vô cùng tự nhiên uyển chuyển.
Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy, cuối cùng đã thi triển ra.
-Mẹ kiếp, tên Đường Thanh này quả thực rất mạnh, nếu mình muốn hoàn toàn dựa vào lực lượng để thắng hắn thì tuyệt đối là không thể. Cũng không nghĩ nhiều như vậy được nữa, huyền khí tu vi bộc lộ cho Da Luật Hồng thấy cũng là vạn bất đắc dĩ. Ít nhất mình phải vượt qua cửa ải của Đường Thanh này rồi mới tính tiếp được.
Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng bay ra xa mười mấy mét, tránh được sát chiêu của Đường Thanh.
Một chiêu uy lực mạnh nhất của Đường Thanh không ngờ lại không thể gϊếŧ được Phong Vân Vô Ngân, điều đó khiến hắn vô cùng kinh ngạc. Vừa rồi thân pháp của Phong Vân Vô Ngân giống như một mảnh giấy, vô cùng nhẹ nhàng, căn bản không giống một người đang cầm trọng chùy mấy ngàn cân có thểđột nhiên thi triển ra được.
Nhẹ và nặng vô cùng hoàn hảo xuất hiện trên cùng một con người, hình thành một sự tương phản mạnh mẽ.
Một giây sau, Đường Thanh thất thanh kêu lên:
-6 phẩm huyền khí ba động!
Ở phía dưới cũng vang lên những tiếng hít khí lạnh.
Bất cứ ai cũng đều phát hiện ra, huyền khí tu vi của Phong Vân Vô Ngân, không hề có bất cứ dấu hiện gì báo trước, không ngờđã tăng lên mấy bậc.
Ngay cả Da Luật Hồng cũng không khỏi há hốc mồm:
-Sao lại thếđược? Hắn chỉ có hậu thiên 3 phẩm huyền khí tu vi, sao đột nhiên trở thành 6 phẩm? Hắn tuyệt đối không dựa vào đan dược che giấu huyền khí tu vi, cũng không hề nuốt đan dược để kí©h thí©ɧ huyền khí tu vi, hắn... hắn làm thế nào vậy! Còn nữa, cú nhảy vừa rồi của hắn, trong nặng có nhẹ, nặng nhẹ kết hợp, đó thực sự là một môn cao cấp vũ kỹ. Hắn... hắn rốt cuộc đã che giấu bao nhiêu bí mật!
Với sự cao ngạo của Da Luật Hồng, lúc này sắc mặt cũng đại biến.
-Ồ? Cái này đột nhiên lại trở nên vô cùng thú vị rồi, ha ha ha!
Chúc lão vốn dĩ cho rằng Phong Vân Vô Ngân sẽ thất bại, mất mạng, nhưng lúc này thấy biểu hiện thần kỳ của Phong Vân Vô Ngân, cũng không khỏi vui mừng.
Ở phía bên kia, ba gã trung niên nam tử thần bí không khỏi cùng kêu lên:
-Tiên thiên vũ khí, thần lực cường đại, bây giờ huyền khí tu vi lại tăng thêm mấy bậc, thi triển một loại huyền cấp trung cấp vũ kỹ. Ồ, Phong Vân Vô Ngân sắp thắng rồi, thật là không ngờ.
Ở trên lôi đài!
Đường Thanh cuối cùng đã cảm nhận thấy một chút bất ổn. Nhưng, việc đã tới mức này, hắn sao có thể lui được. Hắn đã lãnh ngộ ra một phần thương ý, chân lý của thương là không ngừng tiến lên, chỉ có tiến, không có lùi, bởi vậy, Đường Thanh trực tiếp tấn công ra, trường thương liên tiếp điểm ra, vô số đạo thương mang cuốn về phía Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân thi triển Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy, huyền khí toàn thân không ngừng va chạm với thần lực chùy, sinh ra các loại lực tinh diệu, bay cao cúi thấp, qua phải qua trái, không chút khó khăn tránh được thương ý của Đường Thanh.
Đường Thanh liên tiếp công kích ra trăm thương, nhưng đều không thành công.
Ở dưới lôi đài, mọi người nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân biến nặng thành nhẹ, phiêu hốt bất định, vô cùng nhẹ nhàng né tránh thương ý cái thế của Đường Thanh, đều không kìm được lên tiếng tán thưởng.
Phong Vân Vô Ngân tránh né một hồi, trong lòng thầm cười vui sướиɠ:
-Ha ha! Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy của ta là huyền cấp trung cấp vũ kỹ, Đường Thanh tuy đã tu luyện ra thương ý, nhưng môn thương pháp này của hắn chỉ là huyền cấp thấp cấp, vũ kỹ của chúng ta chênh lệch tới hẳn một bậc, hắn lấy gì mà đấu với mình? Đến lượt mình công kích rồi!
-Gừ!
Phong Vân Vô Ngân đột nhiên gầm lên một tiếng, giống như mãnh hổ xuống núi, trọng chùy đập mạnh xuống, va chạm với huyền khí, hình thành một cỗ lực lượng hướng lên phía trên, tung mình lên cao 6, 7 mét, rồi từ trên cao đập búa về phía Đường Thanh.
-Oanh!
Vạn cân chùy lực xen lẫn cả trọng lực khi Phong Vân Vô Ngân đáp xuống, lại đột nhiên tăng thêm mấy thành lực lượng, hơn nữa, khí thế dời non lấp bể, không thể ngăn cản.
-A!
Chùy còn chưa tới, chùy phong đã khiến y phục toàn thân Đường Thanh kêu phần phật, hắn vung thương điểm ra mấy chục nhát, mười mấy đạo lực lượng vặn xoắn quét ra, một đạo lực lượng trong đó còn mang theo thế mượn lực vô cùng tinh diệu...
-Rắc!
Mười mấy đạo lực lượng bị chùy phong của Phong Vân Vô Ngân xé nát, nhưng cuối cùng đã làm chậm được tốc độ và uy lực của một chùy này, hơn nữa, một đạo lực lượng mượn lực tinh diệu kia cũng giúp Đường Thanh né ra mấy mét, tránh được một chùy này của Phong Vân Vô Ngân.
-Oanh!
Trọng chùy đập xuống mặt đất, khiến cho mặt đất đá hoa cương cứng rắn cũng bị nứt nẻ như mạng nhện, một chiếc hố lớn hiện ra, vô cùng đáng sợ.
Phong Vân Vô Ngân không chút chậm chễ, chùy vừa đập xuống, trọng chùy lại khẽ vung ra một cách rất kỳ dị, thân thể như lá liễu nhẹ nhàng lướt về phía Đường Thanh, rồi đột nhiên, lại một chùy mang theo uy lực cường hãn quét về phía Đường Thanh.
Đường Thanh đã hoàn toàn bị Phong Vân Vô Ngân áp chế, khiến cho mỗi chùy Phong Vân Vô Ngân vung ra, hắn đều phải dốc toàn lực tránh né, còn phải dựa vào huyền khí ngự lực mới có thể chật vật tránh né được.
-Rầm! Rầm! Rầm!
Mặt lôi đài bị Phong Vân Vô Ngân đập ra những chiếc hố vô cùng đáng sợ, Phong Vân Vô Ngân như một con hung thú hình người không biết mệt mỏi, thần lực toàn thân như không hề cạn kiệt, toàn lực truy đánh Đường Thanh, trên lôi đài bụi bay mù mịt, cát đá văng khắp nơi, Đường Thanh giống như một con chó mất nhà, thất bại là chuyện sớm muộn phải xảy ra.
Ở dưới lôi đài, tất cảđều giương mắt ngây ngốc, tựa hồ như không kịp thích ứng với sự chuyển biến vai trò ở trên lôi đài.
Đường Thanh, đệ nhất thiên tài trong đám đệ tử mới, lãnh ngộ ra 1 phần thương ý, không ngờ lại thất bại dưới tay một tên nhóc 12 tuổi như Phong Vân Vô Ngân.
Ánh mắt Da Luật Hồng âm lãnh nhìn Phong Vân Vô Ngân, cũng không biết hắn đang nghĩ gì.
Đúng lúc đó, ở trên lôi đài........
-Ha ha ha!
Đường Thanh đột nhiên cười lớn. Y phục toàn thân hắn đã rách nát, tóc tai rũ rượi, lúc này đã sắp bị Phong Vân Vô Ngân gϊếŧ chết, nhưng đúng lúc đó hắn lại cười lớn.
Ngay cả Phong Vân Vô Ngân cũng không khỏi ngưng lại công kích điên cuồng như vũ bão, ngây người nhìn được.... tên này, lẽ nào đã bị mình biến thành gã điên rồi?
-Ta đã sớm nói rồi, ta là thiên tài! Áp lực trùng trùng, nguy hiểm cận kệ, ta lại đột nhiên đột phá rồi. Môn thương kỹ này cuối cùng đã đạt tới đại thành cảnh giới, cảm ngộ với thương ý cũng đã sâu hơn một phần. Phong Vân Vô Ngân, ta phải cảm ơn ngươi đã giúp đỡ bậc thiên tài như ta có thểđột phá trong lúc chiến đấu. Ngươi yên tâm, ta sẽ để cho ngươi chết được toàn thây.
Đường Thanh đột nhiên cười lớn, rồi bỗng nhiên, huyền khí toàn thân hắn lại ngưng tụ, trường thương giương lên, mũi thương không ngừng có khí lưu lượn lờ, huyền khí ngưng tụ lại trên mũi thương thành hình một con giao long giương nanh múa vuốt, vô cùng hung bạo.
-Trời ơi! Đường Thanh không ngờ dưới áp lực chiến đấu lại đột phá được.
Ở dưới lôi đài, những người đang xem đều không khỏi tròn mắt ngây ngốc.
Giao Long Thương đại thành. 2 phần thương ý.
-Rất không tồi. 2 phần thương ý.
Da Luật Hồng đột nhiên cười sảng khoái.
-Đường Thanh đã lãnh ngộ ra 2 phần kiếm ý! Lần này, Phong Vân Vô Ngân nhất định phải chết.