Cũng có thể là hôm nay.
Để kiểm soát cô, nam chính còn đặc biệt bố trí người của anh đón ở sân bay.
Anh không cho phép cuộc sống trong tương lai của mình có bất kỳ dấu vết nào liên quan đến cô, anh hận cô từ lâu, chỉ cần nhìn thấy mặt cô là anh đã vô cùng khó chịu.
Vì thế ngay cả đến lúc chia tay, anh cũng chia tay một cách triệt để.
Đáng tiếc, người của anh không thể đợi được cô.
Tác giả cũng thật ác, cô là nữ phụ xấu xa, chết thì cũng chẳng sao, nhưng những người khác trên máy bay này vô tội biết bao, chỉ vì ngồi cùng chuyến bay với cô mà bỗng mất mạng?
Thôi, tất cả đều là tình tiết trong tiểu thuyết mà thôi, cũng không cần truy cứu quá nhiều, dù sao thì từ cổ chí kim, chỉ cần nam nữ chính cuối cùng sống hạnh phúc bên nhau, những chuyện khác đều không quan trọng.
Cố Ninh Du cảm thấy mình chết chắc.
Nhưng cảm giác không giống như là hoàn toàn chết?
Từ khi tỉnh lại, cô ở một mình trong phòng đã nửa tiếng.
Sau khi vỗ đầu cảm thấy đau, Cố Ninh Du mới phát hiện đây không phải là hồi quang phản chiếu, cũng không phải là mơ mà là thực tại.
Chết tiệt, rốt cuộc tác giả muốn làm gì đây? Sắp kết thúc rồi, chẳng lẽ nữ phụ ác độc là cô lại sống lại.
Người tốt, chẳng lẽ...
Chẳng lẽ, kịch bản của cô bây giờ không phải là nữ phụ xấu xa, mà là kịch bản tiểu thuyết nữ chính tái sinh sao?
Nhưng cô không muốn làm chuyện nghịch thiên đáng xấu hổ này, nam nữ chính đã đủ khổ sở rồi, họ không hề có chỗ nào có lỗi với cô, ngược lại nhân vật nữ phụ ác độc của cô có tẩy thế nào cũng không trắng nổi.
Hơn nữa, cho dù sự thật đúng là như vậy...
Cố Ninh Du cúi đầu nhìn xuống điện thoại, sắc mặt lạnh tanh không chút cảm xúc.
Tháng 10 năm 2014.
Cô trở về thời điểm bảy năm trước, nhưng là sau buổi lễ tốt nghiệp.
Cô biết tác giả sẽ không có lòng tốt như vậy, nói tái sinh liền tái sinh, nhưng để cho cô sống lại trở về thời điểm xấu hổ này là có ý gì?
Nếu về sớm hơn mấy tháng, cô đã không gây ra sai lầm lớn rồi.
Quả nhiên cô vẫn đang ở trong kịch bản của nữ phụ xấu xa, cho dù tái sinh, cô vẫn sẽ bị ngược đãi.
Nhưng lần này thì ...
“Mẹ kiếp, ai thích đóng vai nữ phụ xấu xa này thì đóng, dù thế nào bà cũng không làm nữa đâu.”
Mắng tác giả thêm vài câu, cô cuối cùng cũng cảm thấy mình đã xả được cục tức trong lòng.
Sau khi giải tỏa hết cảm xúc tiêu cực trong lòng, cô bắt đầu suy nghĩ về cốt truyện.
Hiện tại cốt truyện đã phát triển đến đâu rồi?
Buổi lễ tốt nghiệp chắc chắn đã là chuyện của ba tháng trước, trong ba tháng qua...
Cố Ninh Du đang nghĩ lại, chợt nghe thấy tiếng tắt máy xe hơi và tiếng đóng mở cửa xe dưới lầu.