Chương 5

Đối với người có tiền, đương nhiên cần phải khách sáo một chút.

“Vị này, vị phu nhân này, ta là mẫu thân của Tống Thanh Thư, ngài là?”

“Ai nha!”

Bà mối vỗ tay một cái, dọa mọi người giật mình.

Bà ta vung khăn, hất mông đẩy những người trong làng đang vây quanh Tống mẫu ra, cầm tay Tống mẫu ra vẻ cực kỳ thân thiết.

“Ai nha, chắc đây là Tống phu nhân rồi, quả nhiên trông chỗ nào trên người cũng tao nhã hết!”

*

Bà mối là người tới để làm mai cho thiên kim của Trương viên ngoại trong trấn.

Chỉ cần là người của trấn Thanh Vân thì không có ai không biết Trương viên ngoại.

Hắn ta là đại địa chủ nổi danh trong trấn chúng ta, nô bộc thành đàn, có nhà ở ngay đường lớn.

Hơn nữa, nghe nói hắn ta còn có biểu huynh làm quan ở trên kinh thành, còn là quan lớn tứ phẩm trong triều đình.

Đó chính là quan tứ phẩm đấy!

Tri huyện đại lão gia trong trấn Thanh Vân cũng chỉ là quan thất phẩm mà thôi.

Tống mẫu nắm chặt tay bà mối, hai mắt tỏa sáng, khuôn mặt ửng đỏ.

“Là thiên kim của Trương viên ngoại thật ư?”

Ánh mắt người trong phòng nhìn về phía bà lại thay đổi.

Lúc trước là cực kỳ hâm mộ, ghen tị.

Hiện tại, trong ghen tị lại có thêm vài phần kính sợ.

Chu đại nương cũng cúi người thấp xuống hơn một chút.

“Ai nha Tống phu nhân, ta vừa mới nói cái gì? Từ nhỏ tiểu tử Thanh Thư này đã không giống với những người khác rồi!”

Thôn dân nhiệt tình chen chúc mà lên, vắt hết óc nói những điều tốt đẹp với Tống mẫu.

Ta bị các nàng chen chúc không có chỗ đứng, chỉ có thể chật vật rời khỏi phòng trong.

Ngoài phòng, Tống Thanh Thư và Tống phụ đang đứng với vẻ mặt kích động.

“Tiên Nhi!”

Tống Thanh Thư tiến lên một bước, giữ chặt tay ta.

“Đại nương ở trong phòng thật sự là người thay Trương viên ngoại đến đây để cầu hôn ư?”

Hô hấp của hắn có chút dồn dập, hai mắt càng sáng tới mức đáng sợ.

Dáng vẻ này còn hưng phấn hơn cả lúc biết mình trúng cử.

Ta đột nhiên cảm thấy có hơi buồn.

*

Từ nhỏ, Tống Thanh Thư đã thích ta.

Hắn sẽ hái hoa dại ven đường khi tan học, tỉ mỉ làm thành bó hoa rồi đặt nó ở đầu giường của ta.

Hắn cũng sẽ lén để lại cho ta một quả trứng gà khi Tống mẫu nấu trứng gà cho hắn bồi bổ cơ thể.

Ta từng cảm thấy phiền não vì chuyện này.

Nghĩ nếu có một ngày tiểu tử này phát hiện ra ta không thể làm thê tử của hắn, hắn sẽ đau lòng tới nhường nào…