Chương 22: Năm ba (Hơi h)

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Thời gian như bóng câu qua khe cửa, trong nháy mắt, Kỳ Thanh năm ba.

Cậu nghỉ hè cùng nghỉ đông đều có về nhà, bị cha mẹ lải nhải sớm một chút tìm đối tượng, WeChat bị bắt thêm nữ sinh kêu Ninh Thiến Thiến, hai người còn do mẫu thân hai bên an bài gặp mặt.

Ai ngờ cái kia nữ sinh liếc mắt một cái nhận ra cậu:

“Cậu chính là kỷ niệm ngày thành lập trường sắm vai đi?”

Kỳ Thanh buồn bực: “Có rõ ràng như vậy sao?”

“Cậu không biết sao, kịch bản xã ở diễn đàn dán không ít khi ảnh chụp các cậu tập luyện.”

“…… Tôi thật không biết.”

“Kỳ thật tôi ở trường học thấy qua cậu, cùng một nam sinh bên nhau, vóc dáng rất cao.”

“Ách…… Đó là học trưởng của tôi……”

“Tôi thấy hai người ở sân thể dục dắt tay.”

“……”

“Mẹ tôi không phải gửi ảnh chụp cậu qua sao, sau đó tôi có chú ý cậu.”

Ninh Thiến Thiến cũng có chút ngượng ngùng.

“Ngày đó học xong tự học trùng hợp nhìn thấy cậu, tôi ở phía sau do dự chào hỏi hay không, liền thấy hai người từ cửa sau thư viện đi ra ngoài, ở bên ngoài hắn nắm tay cậu.”

Kỳ Thanh cũng không biết nói cái gì mới hảo, lo lắng trường học có những người khác biết đến, lại lo lắng Ninh Thiến Thiến lắm miệng nói cho ba mẹ, chỉ phải dặn nàng:

“Cậu không cần nói cho người khác.”

“Sẽ không, hơn nữa ngày đó là buổi tối, chỉ có tôi lén lút theo ở phía sau, nói như vậy giống như tôi là cái theo dõi cuồng ha ha ha.”

Kỳ Thanh thấy nàng thái độ tùy ý, dần dần thả lỏng cảnh giác, từ góc độ xã giao, nhiều nhận thức một bạn cùng trường cũng không có gì.

Ban đêm Kỳ Thanh gọi điện thoại Ngô Phi Phạn nói việc này.

“Em là nói em thêm WeChat nữ sinh kia!?”

“Chỉ là nhận thức một chút, không khác.”

“Lại còn có gặp mặt!”

“Chỉ hàn huyên một lát.”

“Còn ở chung thực vui vẻ!?”

“Em không nói như vậy, chỉ nói nàng không chán ghét.”

“Ý của em là thích nàng!”

“Thích nhất anh được rồi đi!”

“Đó chính là nói thích nàng thứ hai?”

“Trọng điểm là nàng thấy chúng ta dắt tay đi.”

“Cho nên nàng biết rõ em là lão bà của anh còn muốn mặt dày mày dạn dán lên?”

“Ai là lão bà của anh? Kêu lão công!”

“Bảo bối, em không yêu anh sao?”

“……”

Kỳ Thanh cảm thấy từ khi về nhà ăn tết, người yêu càng ngày càng khó lấy giao lưu, mỗi ngày đều phải hống(dỗ~), rõ ràng mình mới là tuổi tương đối nhỏ a.

Ngô Phi Phạn cũng xác thật gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng. Kỳ mẫu thái độ chính là cho con trai giới thiệu nữ sinh nhận thức nhiều hơn, Kỳ Thanh trước kia lại là thẳng nam, ai biết có thể hay không thay lòng đổi dạ coi trọng cô nương khác.

Vì thế hôm sau hắn liền mang theo bao lớn bao nhỏ bay trở về quê.

“Cái gì, anh đã đến cửa tiểu khu nhà em?”

“Anh không địa phương đi, thu lưu anh một chút đi.”

“Công ty không phải còn có một tuần mới nghỉ sao?”

“Anh trước cho công nhân nghỉ, bọn họ đều vui vui vẻ vẻ về nhà ăn tết.”

“Anh trước kia ở đâu ăn tết?”

“Cao trung ở nhà cô cô, mấy năm nay tự mình một người ăn tết.”

“Cô cô anh đâu?”

“Nàng chuyển nhà, không ở X thị.”

Kỳ Thanh bất đắc dĩ mà đỡ trán: “Được rồi, vậy anh đến đây đi, em cùng mẹ nói một tiếng.”

Ngô Phi Phạn ở nhà Kỳ Thanh được nhiệt liệt hoan nghênh. Kỳ mẫu từ khi ly hôn, vẫn luôn cảm thấy trong nhà quá quạnh quẽ, tính cách Kỳ Thanh lại là không thích nói chuyện không có bằng hữu, cậu ở nhà ngốc một ngày, so tiểu miêu còn an tĩnh, Ngô Phi Phạn đến cấp trong nhà tăng thêm không ít nhân khí.

“Thật là, con đứa nhỏ này cũng không sớm cùng a di nói, về sau coi như nơi này là nhà mình, mỗi năm trở về ăn Tết âm lịch.”

Kỳ mẫu nghe nói ba mẹ Ngô Phi Phạn đều không ở, đau lòng nói với hắn.

Ngô Phi Phạn kỳ thật có chút thấp thỏm, rốt cuộc hắn bắt cóc con trai người ta, đành phải nhiều lời dễ nghe, chính thức trước khi come out tranh thủ một ít ấn tượng:

“A di, nếu người nói như vậy con liền không khách khí. Con từ nhỏ không có mẫu thân, nhìn người cảm thấy đặc biệt thân thiết, người tựa như mẹ con giống nhau.”

Kỳ mẫu nghe hắn nói như vậy nở hoa:

“Con nha, Tiểu Thanh có một nửa tiền đồ như con thì tốt rồi.”

“Tiểu Thanh ưu tú như vậy, tương lai khẳng định sẽ vượt qua con.”

Ngô Phi Phạn ở dưới bàn ăn trộm nắm tay Kỳ Thanh, bị hung hăng cào.

Hắn tiếp tục cười tủm tỉm nói: “Vô luận thế nào, con đều sẽ cả đời quan tâm em ấy.”

Kỳ Thanh mặt vô biểu tình mở miệng: “Hai người tán gẫu, con đi WC.”

“Tiểu Thanh, con thế nào một chút cũng không lễ phép, ít nhất chờ tất cả mọi người đều cơm nước xong lại đi.” Kỳ mẫu bất mãn.

“Xin lỗi, không nín được.”

Thật sự là Ngô Phi Phạn tên hỗn đản này vẫn luôn ở dưới bàn quấy rầy cậu, chốc lát kéo tay, chốc lát lại ngoắc ngoắc mắt cá chân, mắt thấy móng vuốt ác liền di động đến giữa hai chân cậu, Kỳ Thanh không thể nhịn được nữa đứng dậy ly khai.

Buổi tối, Kỳ mẫu cấp Ngô Phi Phạn thu thập phòng cho khách, nhưng hắn cố tình ăn vạ phòng Kỳ Thanh không chịu ra.

“Tránh ra, em muốn đi ngủ.”

“Bảo bối, đừng nóng giận được không.”

“Hừ, anh còn biết em sinh khí?”

“Lần sau trước khi tới nói với em đón được không?”

“Còn có lần sau?”

“Đương nhiên rồi.”

“Anh là chê mẹ phát hiện không đủ nhanh đúng không?”

“Chẳng lẽ Tiểu Thanh muốn cả đời gạt a di?”

“Đương nhiên không phải, em……”

Kỳ Thanh ngẩn người, lắc đầu nói:

“Em chỉ là muốn chờ tốt nghiệp tìm thời cơ thích hợp.”

“Anh hiện tại trước tranh thủ ở trước mặt a di lưu ấn tượng tốt, làm nàng cảm thấy đem em giao cho anh thực yên tâm.”

“Anh nói cũng không phải không có lý nhưng là……”

“Không có quan hệ, tin tưởng lão công, ân?” Ngô Phi Phạn thò lại gần cọ cọ cổ cậu.

Ngày hôm sau, Kỳ Thanh trực tiếp ngủ đến mặt trời lên cao, còn cảm thấy mặt sau gió lùa, như có đồ vật mạnh mẽ đâm vào rút ra.

Gia hỏa này quả thực đáng giận, ở trước mặt mẹ giả trang đến chân chó(nịnh bợ~), sau lưng khi dễ nhi tử nàng.

“Tiểu Thanh, con thế nào ngủ đến bây giờ? Phi Phạn sáng sớm liền lên giúp mẹ quét tước vệ sinh.”

Kỳ mẫu đang cùng Ngô Phi Phạn cùng nhau dọn dẹp nhà.

“Cho hắn quét tước, đều cho hắn quét tước.”

Tính cách Kỳ Thanh thanh lãnh chỉ là đối với người ngoài, ở trước mặt người quen liền không cố kỵ.

“Con thế nào nói như vậy, lại đây đem bàn trà thu dọn!”

Nhưng mà dưới Kỳ mẫu uy áp, Kỳ Thanh chỉ có thể ngoan ngoãn làm việc, cái này làm cho cậu hồi tưởng khởi đoạn ký ức không thể xưng là vui sướиɠ trải qua. Nghỉ hè 8 năm trước kia, Ngô Phi Phạn dùng ảnh cậu nữ trang uy hϊếp, không thể không làm trâu làm ngựa cho Ngô Phi Phạn lúc ấy 18 tuổi.

Chính ấp ủ cháy khí, một đôi tay to khớp xương rõ ràng lại đây đem cậu đỡ đến sô pha:

“Con quét tước liền hảo, Tiểu Thanh thân thể không thoải mái, cho em ấy nghỉ ngơi đi.”

“Thật sự?”

Kỳ mẫu rõ ràng không tin, ở nhà ăn ngon uống tốt, cũng không làm cái gì, thế nào liền không thoải mái?

Kỳ Thanh sắc mặt có chút phiếm hồng, bộ dáng mới vừa bị nam nhân khi dễ qua.

“Thật sự.”

Ngô Phi Phạn thay cậu trả lời, sau đó nhanh chóng nói sang chuyện khác:

“A di, giữa trưa con tới nấu cơm đi.”

“Thế nào có thể làm con nấu cơm, nam hài tử không cần cài phòng bếp.”

“Không quan hệ, trù nghệ con cũng tốt, không tin người hỏi Tiểu Thanh.”

Kỳ Thanh gian nan nuốt xuống trong miệng tắc bánh kem: “Đúng vậy, hắn nấu cơm siêu ăn ngon.”

Cơm trưa là Kỳ mẫu cùng Ngô Phi Phạn làm, Kỳ mẫu nếm tay nghề Ngô Phi Phạn, cảm khái vạn phần:

“Phi Phạn a, nếu không phải Tiểu Thanh là nam hài tử, ta đều muốn đem nó gả cho con.”

“Nam hài tử con cũng không ngại.”

Ngô Phi Phạn cười gắp một khối xương sườn cho Kỳ Thanh.

Kỳ mẫu chỉ tưởng hắn nói đùa, bất quá nàng là thật cảm thấy Ngô Phi Phạn khá tốt:

“Nữ hài tử con thích đáp ứng con sao?”

Ngô Phi Phạn cứng đờ: “Còn không có.”

Mới vừa nói xong câu đó, bị Kỳ Thanh ở dưới bàn đá một chân.

“Người trẻ tuổi không thể ở một thân cây thắt cổ chết, lấy điều kiện của con, bao nhiêu hảo cô nương nguyện ý gả cho con đâu.”

“Con hiện tại không vội, chờ thêm mấy năm lại nói.”

“Qua mấy năm cô gái tốt đều bị chọn đi rồi.”

Kỳ mẫu nói, đột nhiên vừa chuyển:

“Đúng rồi Tiểu Thanh, con cùng Ninh Thiến Thiến thế nào?”

Không khí nháy mắt khẩn trương lên, Ngô Phi Phạn sống lưng ưỡn đến thẳng tắp, cố nén không nhìn biểu tình Kỳ Thanh, lỗ tai lại giật giật, hiển nhiên là phi thường chú ý đề tài này.

“Còn được đi.”

Kỳ Thanh thấy bộ dáng Ngô Phi Phạn rõ ràng thực để ý lại không thể không nhẫn nại, không nhịn được đùa hắn:

“Tính cách nàng khá tốt.”

“Kia cảm tình hảo.”

Kỳ mẫu hứng thú, “Nói thật, mẹ cảm thấy nàng lớn lên không tồi, bằng cấp cũng cùng con rất xứng.”

“Bất quá con đối nàng không cảm giác.”

Kỳ Thanh ngón tay ở dưới bàn trấn an mà sờ sờ bàn tay Ngô Phi Phạn cứng đờ.

“Cảm giác không phải chậm rãi bồi dưỡng sao?”

“A di, con cảm thấy loại sự tình này vẫn là phải xem duyên phận.”

Được trấn an Ngô tổng như sống lại: “Dưa hái xanh không ngọt.”

“Cũng đúng, là ta quá sốt ruột.” Kỳ mẫu tựa hồ bị thuyết phục.

Không nghĩ tới đại niên mùng một, Kỳ Thanh ba ba trở về nhìn cậu, cũng nhắc tới chuyện này.

“Nghe nói mẹ giới thiệu bạn gái cho con?”

“Ba, người đừng nhọc lòng, con còn nhỏ.”

“Con không nhỏ, ăn tết đều 19.”

Kỳ ba ba hiển nhiên thực quan tâm vấn đề tình cảm của nhi tử.

“Ngô Phi Phạn 27 cũng không thảo luận về bạn gái sao?”

“Con có thể cùng người ta so?”

Kỳ ba ba âm điệu lập tức đề cao vài đê-xi-ben:

“Phi Phạn hiện tại sự nghiệp thành công, muốn dạng nữ nhân gì đều có, còn con?”

“……”

“Nếu không phải bởi vì tính cách con, ta và mẹ cũng không đến mức quan tâm chung thân đại sự con như vậy.”

Nhi tử cái gì cũng tốt, chính là tính cách quá nội hướng.

“Thúc thúc, con cũng cảm thấy hiện tại không vội.”

Ngô Phi Phạn vội vàng giúp ái nhân giải vây:

“Như vậy, con giúp Tiểu Thanh lưu ý, có thích hợp hắn liền giới thiệu cho em ấy.”

“Cũng được đi, chính là phiền toái con.”

“Không quan hệ, không phiền toái.”

Rốt cuộc đem ba mẹ Kỳ Thanh đều thu phục, Ngô Phi Phạn phun một ngụm khí.

“Tiểu Thanh.”

Trong phòng, Ngô Phi Phạn nằm trên giường Kỳ Thanh, từ phía sau ôm eo cậu:

“Em có thể một ngày nào đó đột nhiên phát hiện cùng nữ hài tử ở bên nhau tương đối hảo, sau đó cùng anh chia tay đi tìm nữ hài tử kết hôn?”

“Ngu ngốc!”

Kỳ Thanh xoay người bóp chặt cổ hắn.

“Em đều bị anh biến thành như vậy, còn đi tìm nữ hài tử?”

“Như thế nào? Biến thành như thế nào?”

Bị bóp cổ Ngô Phi Phạn cũng không giận, duỗi lưỡi dài đầu liếʍ tay cậu.

Kỳ Thanh nhạy bén lùi về cánh tay, xoay người không để ý tới hắn.

Tư thế này vừa lúc phương tiện đối phương, Ngô Phi Phạn cởϊ qυầи cậu, đem dươиɠ ѵậŧ để ở huyệt khẩu, cọ xát vài cái liền chậm rãi đẩy vào.

Tối hôm qua mới bị thao qua, huyệt khẩu rất mềm xốp, nhưng không có tiền diễn trực tiếp nuốt vào côn ŧᏂịŧ cũng phí một phen công phu.

“Tê…… Anh điểm nhẹ.”

Kỳ Thanh cả người run lên, vươn một bàn tay bắt lấy mông thịt, đem hậu huyệt mình mở đến càng lớn, làm cho đối phương có thể càng thêm thông thuận tiến vào.

Toàn căn đi vào, nhục đạo mẫn cảm bị dạy dỗ rất nhanh phân bố ra dịch nhầy. Ngô Phi Phạn càng đâm vào rút ra càng nhanh, một bên ở huyệt đỉnh lộng, một bên xoay mặt ái nhân qua hôn môi đối phương.

“Tiểu Thanh, anh yêu em.”

Bắn vào trong cơ thể đối phương, hắn gắt gao ôm thân thể ái nhân nỉ non.

“Ngô Phi Phạn, em cũng vậy.”

Kỳ Thanh chế trụ tay đối phương ôm hông mình, nhắm mắt lại cảm thụ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun chỗ sâu trong cúc huyệt.

Được ái nhân đáp lại, Ngô Phi Phạn kích động tiếp tục hôn môi cậu.

Hai người mười ngón tay đan vào nhau, vô cùng triền miên.