Chương 16-1: Đêm khuya phóng túng + chân không xuyên tạp dề cảm thấy thẹn play

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Ngô Phi Phạn thật sự là mệt mỏi, buổi sáng ở công ty, giữa trưa xã giao, buổi chiều ngồi máy bay trở về bị Kỳ Thanh lại náo loạn tiểu tính tình, ở trên giường đem hắn hảo lăn lộn một phen, làm xong một lần sau chỉ nghĩ ngã đầu ngủ.

Cũng may Kỳ Thanh săn sóc hắn, kéo hắn tắm rửa xong còn tri kỷ mà làm khô tóc cho hắn, sau đó đem hắn nhét vào trong ổ chăn.

“Tiểu Thanh, em có đói bụng không, nếu không chúng ta trước ăn cơm?”

Đã 5 giờ hơn, Ngô Phi Phạn lo lắng Kỳ Thanh sẽ đói.

“Anh mau ngủ đi.”

Kỳ Thanh nhìn hắn chỉ có một đầu lộ bên ngoài, một bộ ngoan ngoãn lại đáng thương, đau lòng nói:

“Đều mệt thành cẩu, em đói bụng sẽ tự gọi cơm hộp.”

“Địa chỉ em biết không?”

“Em biết, anh đừng nhọc lòng, mau ngủ!”

Nhìn Ngô Phi Phạn rốt cuộc nhắm hai mắt lại, Kỳ Thanh thở phào một hơi, sờ sờ đỉnh đầu lông xù xù mình mới vừa sấy xong, sau đó cho hắn mang lên phòng ngủ môn.

Ở phòng khách, Kỳ Thanh mặc áo ngủ lần trước Ngô Phi Phạn mua cho cậu, chơi di động chốc lát, có chút đói bụng, vì thế chuẩn bị gọi cơm hộp.

Lục nửa ngày, không có gì đặc biệt muốn ăn, liền gọi một cái pizza, đơn đặt hàng hiện nửa giờ sau đưa đến.

Chờ chờ, tới 6 giờ 40 còn chưa đưa đến, Kỳ Thanh gọi điện thoại qua hỏi.

“Uy, 6 giờ tôi gọi pizza vì sao chưa đưa đến?”

“Số đơn đặt hàng của ngàilà?”

“XXXX.”

“Ngượng ngùng, chúng tôi không cẩn thận, hiện tại lập tức đưa qua cho ngài.”

Kỳ Thanh vô ngữ, đành phải tiếp tục chờ.

Kết quả tới 7 giờ còn không có người gõ cửa.

“Uy, chuyện này thế nào, hiện tại còn không có đưa đến?”

“Nhân viên giao cơm đã xuất phát, ngài chờ một chút, lập tức liền đến.”

“Tôi đã đợi một giờ, tôi từ bỏ, huỷ đơn đặt của tôi huỷ là được.”

Kỳ Thanh lười đến lại cùng cửa hàng dây dưa không rõ, đưa không tới liền thôi, lại không phải phi ăn pizza không thể.

Quả nhiên, huỷ đơn rất nhanh, này thuyết minh vừa rồi căn bản không có đưa cơm, nếu đưa tới sẽ không sảng khoái huỷ như vậy.

Trải qua này một phen lăn lộn, Kỳ Thanh cảm giác bụng đói kêu vang, cậu nghĩ nghĩ, nói không chừng tủ lạnh Ngô Phi Phạn còn có cái gì ăn chín hoặc là dễ nấu, vì thế hướng phòng bếp đi đến.

Phòng bếp thoạt nhìn tương đối lớn, bên trong đầy đủ mọi thứ. Cậu mở tủ lạnh, phát hiện bên trong trừ bỏ mấy hộp sữa chua, chính là dùng gói to bao mấy trứng gà; ngăn đông lạnh nhưng thật ra có không ít thịt, nhưng cậu nhưng không có biện pháp làm.

Hắn lại tìm kiếm, tìm được một bó hành cùng mấy củ gừng, còn có một túi tỏi.

Mấy thứ này, cậu cũng sẽ không làm……

Chưa từ bỏ ý định mà tiếp tục ở trong phòng bếp lục lọi, rốt cuộc tìm được một túi mì ăn liền.

Mì ăn sẽ làm a!

Nấu nồi nước sôi, bỏ mì vào, lại rắc lên gia vị chờ ba phút là được.

Nhưng Ngô Phi Phạn còn bị đói đâu, nhưng không thể chỉ lo một mình ăn, chờ lát hắn nữa không có đồ ăn.

Cậu tự hỏi vài phút, làm một quyết địnhhật t lớn.

Cậu quyết định dùng nồi đó, ở bên trong bỏ mấy trứng gà, như vậy chẳng sợ ăn mì không đủ no, cũng có thể ăn trứng gà no! (>_