Âu Thiển Thiển lễ phép nhìn hắn mỉm cười, vừa nói "Cảm ơn", một bên thò tay tiếp nhận đóa hoa hồng, nhưng đột nhiên có người bắt được tay của cô, ngăn động tác của cô lại.
"Sao cậu lại ở đây?" Hàn Đông Liệt lạnh nhạt nhìn Hoa Hoa Nam.
"Ai chà, đây không phải King ư! Thì ra người cùng ăn cơm với vị tiểu thư xinh đẹp là cậu à, cái này thật sự là làm người ta bất ngờ, tôi nghĩ cậu chỉ biết cùng với trợ lý Minh Húc triền miên cùng một chỗ thôi chứ, không nghĩ tới cậu cũng bắt đầu đổi khẩu vị rồi!" Hoa Hoa Nam nói những câu có gai, nhưng biểu lộ lại tao nhã ôn nhu.
Âu Thiển Thiển nháy nháy con mắt, kinh ngạc nhìn hai người, "Các người... biết nhau?"
Minh Húc? Trợ lý? Triền miên? Chẳng lẽ hai người bọn họ là cái loại quan hệ này? Trách không được hắn suốt ngày gọi "Minh Húc Minh Húc" không ngừng, thì ra là như vậy!
Hàn Đông Liệt mặt không biểu tình, buông tay cô ra, lạnh lùng ném ra một câu, "Không biết!"
Hoa Hoa Nam cười không ngớt, cũng không nhìn hắn, mà là nhìn Âu Thiển Thiển nói, "Thật có lỗi, tôi vẫn chưa giới thiệu đã mạo muội đến gần, tên của tôi gọi là Hàn Thừa Vũ, là anh trai của King!" Hắn rất nhanh từ tay phải chuyển qua tay trái, thay đôi như chong chóng, rất biết thân phận có chút cúi đầu.
"Anh... Anh trai?" Hàn Đông Liệt có anh trai? Hắn không phải con trai độc nhất sao?
Hoa Hoa Nam người tư xưng là Hàn Thừa Vũ bắt gặp biểu hiện kinh ngạc trên mặt cô, vội vàng dùng tay bưng kín cặp môi đỏ mọng của cô, nhỏ giọng mà nói, "Suỵt, nhỏ giọng một chút, đây chính là bí mật không thể để cho người ngoài biết, kỳ thật ... Tôi là con riêng của Hàn Nguyên!"
À? Âu Thiển Thiển kinh ngạc đạt tới hai trăm phần trăm, anh trai? Con riêng? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
"Thừa Vũ, cậu rất muốn mang họ Hàn sao?" Hàn Đông Liệt thanh âm âm trầm, chết tiệt, người khác nói cái gì cô cũng tin, cô là người ngốc sao!
"Ha ha ... Chỉ đùa một chút thôi, đừng nghiêm túc như vậy, dù sao tôi cũng làʍ t̠ìиɦ nhân cho cậu một tháng, coi như là người yêu củ gặp người yêu mới đi, ghen thôi mà!" Hoa Hoa Nam nhíu mày vểnh miệng lên, bày ra bộ dáng "Tiểu nữ nhân"!
Âu Thiển Thiển nghi hoặc nhìn hắn, tình nhân? Người yêu củ? Chẳng lẽ hắn cũng là gay? Không phải anh trai? Loạn hết rồi loạn hết rồi, cô đã hoàn toàn không hiểu người đàn ông này nói câu nào là thật câu nào là giả.
"Nếu như không có việc gì cút ngay cho tôi, đừng quấy rầy tôi ăn tối!" Hàn Đông Liệt vẻ mặt bực bội. Không nghĩ tới rõ ràng lại ở chỗ này đυ.ng phải hắn, tin tức lan truyền thật đúng là nhanh, xem ra những người khác cũng sẽ tới nhanh thôi, thật sự là đáng ghét!
"OK! OK! Dù sao người đã gặp được, tôi lập tức sẽ biến mất, bất quá trước khi đi, tôi có một bí mật muốn nói cho vị tiểu thư xinh đẹp này biết..." Hoa Hoa Nam cười dâʍ đãиɠ, tới gần lỗ tai của Âu Thiển Thiển, thì thầm to nhỏ "..."
"Ha ha... Nhất định phải xem ah, rất thú vị " Hoa Hoa Nam thì thầm to nhỏ xong, liền xoay người rời đi.
Hàn Đông Liệt nhìn biểu cảm trên gương mặt của cô, không khỏi nhíu mày hỏi, "Hắn nói cái gì với cô?"
"Không có gì!"
"Đừng làm cho tôi hỏi lần thứ ba, nói mau, hắn nói cái gì?"
"Thật sự không có gì, anh khẩn trương như vậy làm cái gì? Chẳng lẽ anh làm việc gì trái với lương tâm?"
"Âu, Thiển, Thiển!" Chết tiệt, đến cùng hắn nói với cô cái gì chứ?
"Ha ha ha, nếu như anh muốn biết, vậy thì dẫn tôi đi ăn hải sản, tôi ăn uống vui vẻ rồi, có lẽ sẽ cân nhắc nói cho anh biết!"