Chương 4: Ba ba của cô, sự nam tính trần trụi.

Nhưng đối với những việc nhỏ thế này, Tô Yến đều chiều theo ý cô.

Tô Yến đứng dậy, kéo áo choàng tắm dài lại rồi khom lưng hôn lên trán cô, khi da thịt chạm vào nhau, hắn nói: "Chúc ngủ ngon, bảo bối."

Tô Yến không hay gọi Tô Mạn là bảo bối, chỉ khi nói chúc ngủ ngon, hắn mới có thể cực kỳ ôn nhu mà tới gần cô, nói ra một câu ""Bảo bối"

Giọng nói người đàn ông trầm ấm êm tai cùng với mùi hương bạc hà quen thuộc dường như mỗi lần đều quấn lấy trái tim Tô Mạn, sau đó theo mạch máu lan tràn đến từng tế bào trong cơ thể cô.

Sau đó, mỗi một tế bào dường như có ý thức riêng, bắt đầu không chịu an phận mà nhảy nhót bên trong cơ thể cô.

"Chúc ngủ ngon, ba ba."

Tô Mạn dùng bàn tay nhỏ bé nắm lấy góc áo Tô Yến, cô quỳ trên ghế sô pha, nâng thân thể mảnh khảnh của mình lên, theo động tác của cô, sô pha nhẹ nhàng lún xuống làm cho cả cơ thể cô bao lấy người đàn ông, chôn vào l*иg ngực cô thích nhất trên đời.

Cô hôn lại hắn.

Nụ hôn của cô rơi xuống gò má người đàn ông, cách đôi môi mỏng gợi cảm khoảng một đốt ngón tay.

Rạng sáng hai giờ.





Cơn mưa đầu mùa hạ bất chợt ập đến.





Một tia chớp màu trắng bạc cắt qua bầu trời đen thăm thẳm, ánh sáng trắng xuyên qua song cửa sổ, chiếu sáng toàn bộ căn biệt thự.





Tô Yến bước ra từ phòng tắm ở tầng dưới cùng, rót cho mình một ly Whiskey.





Vị lạnh và cay xẹt qua yết hầu, ánh mắt anh dừng trên những chiếc cốc pha lê rỗng trên giá để.





Đáy ly có vết sữa bò nhàn nhạt, là ly sữa bò mà Tô Mạn vừa mới uống.

Bé con từ nhỏ đã không thích uống sữa bò, là hắn ép cô từ ngày này qua ngày khác, Tô Mạn mới dần dần hình thành thói quen.

“Ba ba.”

Bên tai vang lên một giọng nói mềm mại mà đã khắc sâu vào tim hắn.

Từ lúc đầu Tô Yến cũng không phải rất hưởng thụ sự làm nũng của Tô Mạn, nhưng qua năm này tháng nọ lì lợm la liếʍ, nó đã sớm làm hắn không thể khống chế nổi.

“Sao còn không ngủ?” Tô Yến nghiêng người dựa vào bụng cá trắng trên bàn, hắn vừa tắm xong nước lạnh một lần nữa, tùy tiện khoác một chiếc áo choàng tắm dài, dây áo trước người hình như bị hắn quên lãng, không được thắt lại.

Người đàn ông vừa mới tắm xong, hơi thở phập phồng, trên ngực như có như không còn vươn chút bọt nước, những bọt nước theo lực hấp dẫn của trái đất mà rơt xuống, cũng câu lấy tầm mắt của Tô Mạn di chuyển theo.





Cô thấy được sáu múi cơ bụng săn chắc đầy đặn, sau đó là đường nhân ngư rất rõ ràng, cuối đường nhân ngư được che đi bởi lớp vải dệt hình viên đạn màu xanh hoàng gia, đôi chân dài thẳng tắp lực lưỡng…

Ba ba của cô, sự nam tính trần trụi.