- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Bà Chủ Cực Phẩm Của Tôi
- Chương 20: Đứng núi này trông núi nọ
Bà Chủ Cực Phẩm Của Tôi
Chương 20: Đứng núi này trông núi nọ
Lâm Húc Dương ngạc nhiên nhìn Phương Thanh Di một chút, sau đó xác nhận hỏi: “Cô giúp tôi ư?”
“Nói nhiều lời vô dụng làm gì, cậu nằm sấp xuống là được rồi!”
Phương Thanh Di tăng thêm ngữ khí.
“Vậy thì tốt, cung kính không bằng tuân mệnh.”
Lâm Húc Dương đang muốn có người giúp mình, nên đương nhiên sẽ nằm sấp trên ghế sofa.
Phương Thanh Di lấy khăn lông từ vai người đàn ông này, làm nóng lại xong thì đắp lên eo anh.
Lâm Húc Dương lập tức phát ra tiếng kêu thoải mái.
Dường như cảm thấy cơ thể vẫn có chút uể oải, hoặc có lẽ do nằm sấp nhàm chán nên Lâm Húc Dương khẽ hỏi: “Cô có thể đấm bóp giúp tôi được không?”
“Cậu đừng có được voi đòi tiên!”
Đáp lại là giọng nói lạnh lùng của Phương Thanh Di.
“Tôi chỉ hỏi một chút thôi cũng đâu có bắt cô nhất định phải làm, chỉ là vai và lưng tôi rất đau mà thôi!”
Lâm Húc Dương vội vàng giải thích.
Vốn cho rằng Phương Thanh Di sẽ không giúp, nhưng không ngờ lát sau lại có một đôi tay hơi ẩm ướt ấn lên vai anh.
“Có phải chỗ này không?”
Phương Thanh Di tức giận hỏi.
“Đúng đúng đúng! Chính là chỗ đó, ấn mạnh một chút…”
Lâm Húc Dương mừng thầm trong lòng, vội gật đầu.
Sau đó cảm nhận được ngón tay Phương Thanh Di ấn mạnh hơn, người đàn ông cũng thoải mải.
Phương Thanh Di ấn lên vai cơ bắp của Lâm Húc Dương, ấn một lúc không biết vì sao mặt lại đỏ lên.
Cô nhìn cơ thể người đàn ông, ánh mắt loé lên.
“Có thể ấn dọc theo xương sống ra sau lưng không? Mạnh một chút!”
Lâm Húc Dương dè dặt yêu cầu.
“Tốt nhất cậu đừng có yêu cầu quá nhiều!”
Quả nhiên đáp lại anh vẫn là giọng nói lạnh băng của Phương Thanh Di.
Có điều dường như cảm thấy mình có phần hiểu người phụ nữ này, Lâm Húc Dương không nhiều lời nữa, chỉ im lặng nằm đó.
Đến khi cảm nhận được người phụ nữ này ấn lên xương sống như mình yêu cầu, khoé miệng Lâm Húc Dương nở một nụ cười.
Đây là lần đầu tiên Lâm Húc Dương được hưởng thụ cảm giác người đẹp xoa bóp, nghe nói một số chỗ mất vài trăm mới được hưởng thụ, có điều anh vẫn chưa đi bao giờ.
Lâm Húc Dương có thể cảm nhận được ngón tay Phương Thanh Di xoa bóp trên lưng mình, mặc dù lực không lớn nhưng cũng đủ để cả thể xác và tinh thần anh đều thoải mái lạ kỳ.
“Haiz, khăn lạnh rồi…”
Lâm Húc Dương nhắc nhở.
Lần này Phương Thanh Di cũng lười nói, trực tiếp đổi khăn nóng một lần nữa rồi đắp lên eo anh.
Có lẽ là vì nước quá nóng, đột nhiên đắp khăn nóng hầm hập lên khiến Lâm Húc Dương hít vào một ngụm khí lạnh.
“Giống đàn ông một chút, chịu đựng đi, khăn nóng mới có hiệu quả tốt!”
Nhìn dáng vẻ của Lâm Húc Dương, Phương Thanh Di cau mày nói.
“Tôi biết, nhưng chườm nóng không có nghĩa là để cho da tôi bị bỏng!”
Lâm Húc Dương vội phản bác.
Có điều sau khi thích ứng được một lát, cảm giác nóng rát sau lưng đã tan biến rất nhiều, anh tiếp tục ngoan ngoãn nằm sấp trên ghế sofa chờ Phương Thanh Di xoa bóp.
Không biết có phải vì xoa bóp tiêu hao thể lực không mà hô hấp của Phương Thanh Di có chút nhanh hơn.
Khi xoa bóp lưng cho Lâm Húc Dương, lực trên ngón tay cô dần trở nên có cảm giác như vuốt ve.
Lâm Húc Dương nằm sấp có phần nhàm chán, nhìn quanh một lượt cuối cùng ánh mắt dừng trên đôi chân thon dài của người đứng bên cạnh.
Phương Thanh Di mặc đồ ngủ, cặp đùi trắng nõn thon dài lộ ra ngoài.
Từ góc độ của Lâm Húc Dương dường như nhìn thấy cảnh sắc như ẩn như hiện giữa hai chân.
Chỉ là vạt áo đã che đi phần lớn cảnh tượng, càng như vậy càng trêu chọc làm người khác kích động.
Lâm Húc Dương nhìn ngơ ngác, như đang nhớ lại cảnh nhìn trộm khi mát xa cho người phụ nữ này ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng.
Nhịp tim đột nhiên tăng nhanh, Lâm Húc Dương cảm thấy tư thế nằm sấp này của mình có chút mất tự nhiên.
Có một chỗ trên người anh đã cứng lên, khiến anh không thoải mái.
Dường như để xoa bóp cho Lâm Húc Dương tốt hơn nên Phương Thanh Di dịch sang một bước.
Mùi hương u lan bay vào khoang mũi Lâm Húc Dương, hương thơm này giống như một vị thuốc nào đó khiến cơ thể người đàn ông trở nên nóng rực.
Nhìn lại, đôi chân thon dài trắng nõn đã gần ngay trước mặt, chỉ cần ngước mắt nhìn lên có thể nhìn thấy cảnh sắc như ẩn như hiện dưới vạt áo.
Cảm nhận sự xoa bóp dịu dàng, mềm nhẹ như cây cỏ phía sau, hô hấp Lâm Húc Dương trở nên nóng bỏng.
Ma xui quỷ khiến, Lâm Húc Dương đột nhiên đưa tay vuốt ve bắp chân mảnh khảnh ấy.
Phương Thanh Di vốn đang có phần mê mẩn xoa bóp cơ bắp của người đàn ông trước mắt, đột nhiên cảm nhận được bắp chân mình bị nắm chặt khiến toàn thân cô run rẩy.
Cô vừa định quát lớn lại đè nén trong cổ họng không có lý do.
Phương Thanh Di cắn môi, mặc dù vẫn đang xoa bóp cho Lâm Húc Dương, nhưng đã có phần đứng núi này trông núi nọ.
Lâm Húc Dương vừa sờ vào bắp chân Phương Thanh Di thì có chút hối hận. Trong mắt anh, người phụ nữ này trực tiếp đá anh đi mới là phản ứng bình thường nhất.
Thế nhưng không ngờ Phương Thanh Di lại ngơ ngác bất động, hai tay vẫn đang xoa bóp cho anh.
Điều này khiến Lâm Húc Dương to gan hơn một chút, nghĩ đến mọi chuyện lúc trước, anh bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve, tìm tòi bắp chân trắng như bạch ngọc này.
Lâm Húc Dương rất dịu dàng giống như đang vuốt ve bảo bối mình yêu thích.
Phương Thanh Di ấn rất nhẹ, giống như đang cảm nhận hương vị của một người đàn ông.
Trong lòng hai người có vẻ đều có cảm giác như mèo cào.
Lá gan Lâm Húc Dương lớn hơn nữa, một tay chậm rãi sờ lên trên, qua đầu gối rồi sờ tới làn da trên đùi.
Rõ ràng cơ thể Phương Thanh Di rung động một chút, giống như có phần đứng không vững.
Người phụ nữ này không từ chối khiến Lâm Húc Dương càng lớn mật.
Trong lòng anh có một ngọn lửa đang thiêu đốt, hình ảnh trước kia xoa bóp cho người phụ nữ này, rồi hưởng thụ cảm giác được người phụ nữ này phục vụ không ngừng hiện lên trong đầu.
Lâm Húc Dương có ý kích động muốn bổ nhào vào cô.
Lâm Húc Dương tiếp tục thăm dò lên trên, nhưng tiến lên nữa là sẽ tiếp xúc tới khu vực cấm.
Anh có chút lo lắng, nghiêng đầu nhìn Phương Thanh Di.
Phát hiện trong mắt người phụ nữ này có một chút mê mị.
Phương Thanh Di không nhìn anh, người phụ nữ này biểu hiện có chút kiềm chế nhưng ánh mắt lại dừng trên tấm lưng để trần của người đàn ông.
Im lặng có lẽ chính là ngầm đồng ý.
Điều này đã cho Lâm Húc Dương dũng khí, người phụ nữ trước mắt là đối tượng biết bao đàn ông mơ ước, anh cũng rất muốn có được cô.
Có lẽ nếu không phải hôm đó cô có tình cảnh đặc biệt thì chắc Phương Thanh Di đã là người phụ nữ của anh rồi.
Răng nghiến chặt, tay Lâm Húc Dương lại một lần nữa thăm dò lên trên, anh có thể cảm nhận được sự mềm mại trên da thịt cô.
Nhiệt độ cơ thể Phương Thanh Di tăng lên, dường như muốn nói với Lâm Húc Dương mình khao khát thân thể anh.
Nhẹ nhàng vân vê vài lần, cơ thể Phương Thanh Di liền mềm nhũn, trực tiếp nằm sấp trên lưng Lâm Húc Dương.
Lâm Húc Dương cảm nhận được hai đồi núi mềm mại đè ép, xúc động trong lòng lại càng bộc phát ngay lúc này.
Anh quay người lại để Phương Thanh Di nằm trước mặt mình, đập vào mắt là khe rãnh bị đè ép mà lộ ra, trắng nõn, thâm thuý, mê người….
Phương Thanh Di thở hổn hển phả vào ngực người đàn ông, nhưng không dám nhìn vào mắt Lâm Húc Dương.
Lòng Lâm Húc Dương chấn động, một tay sờ lên toàn bộ đùi cô, đồng thời chuẩn bị ngao du nơi vểnh lên ngạo nghễ phía sau người phụ nữ…
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Bà Chủ Cực Phẩm Của Tôi
- Chương 20: Đứng núi này trông núi nọ