Ba Ba Là Chồng Tương Lai

7.2/10 trên tổng số 5 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Gia Hưng nhặt được đứa bé bị vứt ở bên cạnh cống. Từ bé xíu đến lớn lên xíu luôn miệng gọi cậu là ba ba. Nhưng đứa trẻ ấy lại bị chính gia đình cưu mang mình nghĩ là niềm tai họa, từ được yêu thương c …
Xem Thêm

Chương 7 : Bệnh viện nơi đong đầy yêu thương
- " Ba đừng ngủ mà. Dậy chơi với con đã"

- " Ba ơi "

- " Vậy con cũng ngủ"

Thế là đôi bạn trẻ ôm nhau ngủ.

~~~

Sáng hôm sau

- " ĐỖ HOÀNG GIA HƯNG MAU TỈNH LẠI". Hoàng Ngọc Huyền mở cửa nhà kho thì chết ngặt. Chuyện gì đang xảy ra vậy.

" BỐP"

Đôi má trắng hồng của Hoài An xinh xắn đã ửng vì cái tát của bà. Bà điên mà bà điên thì cái mồm bà hoạt động không ngừng nghỉ, liên tục xỉ vả bé.

- ". Mày là làm gì con tao, mày hại nó bao nhiêu nữa mới đủ". Bà vừa nói tay bà vừa lay vai Hoài An vừa khóc vừa mắng mỏ.

- " Cái Ngọc, cái Mận cái Tít đâu. Ra gọi xe cho bà. Cậu chủ mà mệnh hệ gì thì ba không tha". Vừa nói bà vừa nghiến lợi khen két.

~~~~

TẠI BỆNH VIỆN

Có một ca mất máu khá nhiều do không được băng bó đã nhiễm trùng. Người mẹ xót xa nhìn qua cánh cửa trắng để nhìn đứa con trai bé bỏng. Con trai bà có mệnh hệ gì thì bà không sống nổi. Chả lẽ người đầu bạc lại tiễn người đầu xanh. Con bà năm nay sắp bước sang 16 thôi mà, 2 tháng nữa mới đến sinh nhật thôi.

Bà lo sợ vẩn vơ rồi bà gọi về nhà. Bảo ông quản gia vào chùa xin phật cầu trời hộ bà. Chồng bà đang đi làm việc ở Mỹ cũng bị triệu tập về.

Rồi bất giác bà nhớ ra. Người quan trọng nhất đối với con trai bà. Nếu không có con bé thì con bà sẽ tức tới mức nào. Với một người mẹ, bà đủ để hiểu.

Thực sự bà cũng rất quý con bé. Nếu không phải vì nó là khắc tinh của nhà bà thì bà sẽ nhận nó làm con nuôi rồi.

Đã bao lần, bà đánh nó tới mức sống dở chết dở, những vết tím bầm, chắc nó đau lắm, bà cũng bao lần nhốt nó vào nhà kho, bỏ đói nó. Mỗi lần như vậy bà phải giả vờ độc ác lắm, nhưng ai hiểu cho bà, ba cũng xót lắm chứ. Những tối bà đã khóc vì thương nó rồi.

Giờ đây con trai bà nằm viện. Chắc thằng bé sẽ đau lắm đấy. Đến bà nhìn nó còn xót như vậy mà. Giờ bà mới hiểu hết những nỗi đau mà con bé phải chịu.

Hoàng. Hoài. An...xin...lỗi....

Cánh cửa phòng vừa mở. Đỗ phu nhân thở phào nhẹ nhõm. Họ bảo con bà ổn rồi. Bà vui lắm. Gia Hưng đã chiến đấu với bệnh tật 5h rồi. Con bà thắng ác quỷ. Con bà giỏi lắm.

Sau 2 hôm con bà cũng tỉnh. Thực sự nhìn thằng bé mà phát hoảng ngầy xơ gầy xác

- " Hoài An...".

Câu đầu tiên mà Gia Hưng khi tỉnh dậy là liên quan tới một cô gái mà cậu rất rất yêu. Cô ấy là cả mạng sống của cậu.

Thêm Bình Luận