Ba Ba Là Chồng Tương Lai

7.2/10 trên tổng số 5 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Gia Hưng nhặt được đứa bé bị vứt ở bên cạnh cống. Từ bé xíu đến lớn lên xíu luôn miệng gọi cậu là ba ba. Nhưng đứa trẻ ấy lại bị chính gia đình cưu mang mình nghĩ là niềm tai họa, từ được yêu thương c …
Xem Thêm

Chương 4 :Giận dài giận dai, giận mãi không hết
- " Hoàng Hoài An con đâu mất rồi". Gia Hưng nói bằng giọng mất kiểm soát, cả ngày hôm nay, cậu chưa thấy cái mặt chúm chím đó xuất hiện, cậu cảm giác nhớ nhung bất thường. Bất an quá.

- " Quản gia đâu"

- " Dạ, có tôi ạ. Cậu chủ cần gì". Vẻ mặt lo lắng, cứ ai động vào Hoài An thì chết với cậu, trừ mẹ cậu ra.

- " Cái Mận, cái Tít thì sao"

- "Dạ. Không biết ạ"

- " Cái gì cũng không biết, ta là cậu chủ hay các ngươi là cậu chủ hả?"

Một mình, Gia Hưng cứ luyên thuyên đủ điều, nào là không tìm được thì các ngươi no đòn nào thì nghỉ việc đi nào thì cắt lương. Thao tao bất tuyệt nhiều lắm.

Gia Hưng rong rẻo các nẻo đường, miệng không ngớt gọi tên Hoài An, có kẻ bảo điên cậu mặc kệ. Cậu lo quá mà. Con bé mới 8 tuổi thì biết gì đâu, nó còn rất hâm mà cậu chưa dạy hết. Nó còn rất đáng yêu, nhìn rất rất xinh, thực sự là cậu rất nhớ nó, nhớ cái giọng ngọt xớt của nó.

Đi, đi mãi, Gia Hưng lại quay về nhà, xem con yêu của mình về chưa. Khi yêu thì dù người đó ở đâu vẫn luôn tìm thấy. Vòng vo loanh quay, cậu lại đứng trước cửa nhà kho của mình, linh cảm mách bảo cậu có điều không hay.

Cậu còn nghe rõ những tiếng" hức" vọng về đến não lòng. Những câu nói mà Hoài An gọi cậu, xót, thương mà bất lực. Cô bé đáng yêu của cậu đang gặp khó khăn mà cậu chả thể nào giúp.

" Ba ơi, cứu con với, con sợ tối lắm, ở đây lắm chuột, lắm gián lắm. Con sợ lắm. BA ĐÂU RỒI"

Cô bé còn nghĩ đến cậu, cậu vui lắm. Giờ là lúc cần phải nghĩ, cậu sẽ xin mẹ, chắc chắn là mẹ làm.

~~~

- " Mẹ thả An ra đi". Hưng nói bằng giọng khó chịu

- " Ta có làm gì đâu mà thả"

- " Mẹ đừng biện minh. Mẹ nhốt An ở trong nhà kho. Vì sao mẹ lại làm vậy"

- " Nó là khắc tinh đấy Khắc tinh đấy con biết không. Hôm qua ông thầy bảo nếu mẹ không nhốt không đánh nó thì bố con sẽ..."

- " Sẽ sao "

- " Nguy hiểm đến tính mạng"

- " Con cá với mẹ, ông thầy này rất dởm, lừa mẹ thôi. Mẹ thực sự không hiểu gì cả. Không ai là khắc tinh, mà khắc tinh thì sao? Hoài An là cả mạng sống của con, con bé đó mà bị làm sao con không sống nổi đâu"

- " Mẹ tin vào tâm linh, con nhớ cái lần trước không"

- " Mẹ à..."

- " Mẹ không biết không muốn biết"

- " Mẹ mà không thả An ra thì con giận mẹ. Không thèm nói chuyện nữa"

Con trai bà lần nào cũng vậy. Tuy đã khá quen với tính cách này nhưng bà vẫn phục con bà, lần nào cũng là bà thua hết. Nó là lẽ sống của bà. Nó mà làm sao thì bà cũng sống không nổi mất.

Con trai bà mà đã giận, thì sẽ giận dài, giận dai, giận mãi không hết. Lần này thì bà @@@. Rất khó lựa chọn, một bên chồng, một bên con..

Thêm Bình Luận