Chương 2 : Lớn lên ba lấy con nha!
Hoài An 4 tuổi, Gia Hưng 11 tuổi
- " Ba có yêu An không? An yêu ba nhiều lắm, yêu nhất trong nhà luôn, yêu hơn mẹ Huyền, yêu hơn bác Lan, yêu hơn cô Ngọc, yêu hơn em Cún , yêu hơn em miu, yêu hơn cái Tít...".
- " Ba Hưng cũng yêu An nhiều lắm, An dễ thương nhất nhà". Hưng cười mà lòng đen kịt, cái tình cảm đó, nó ghét.
- " Ba ơi? Ba yêu con nhiều như vậy! Lớn lên ba lấy An nhá! "
- " Ừ! Đừng chê ba già là được" . Hưng cười tít mắt.
Có hai đứa trẻ cứ nhìn nhau cười mãi.
Hoài An 6 tuổi, Gia Hưng 13 tuổi
Gia đình họ Đỗ gặp biến cố. Lâm vào khó khăn suýt phá sản. Mời thầy về nhà cúng, họ bảo Hoài An là tà, là khắc tinh của gia đình, cần đánh để đuổi tà.
Hôm đó, Hoài An bị đánh cho thừa sống thiếu chết. Nếu lúc đó, Gia Hưng không xuất hiện thì không biết sẽ ra sao....
- " Không được đánh An. Nếu muốn đánh đánh con đây này."
Gia Hưng ôm Hoài An vào lòng. Một bên muốn đánh, một bên kiên định không cho đánh. Xót con bà Hoàng Ngọc Huyền không đánh nữa.
Nhờ thế lực của nhà họ Hoàng, họ Đỗ đã khá khẩm lên, đã vươn dậy được
Nhưnh từ đấy Hoài An bị hắt hủi.
Vào một ngày nọ, Hoài An đến bên Gia Hưng khóc lóc.
- " Ba ơi. Chị Mít bặt nạt con. Con ngã đau lắm. Ba xoa chân cho An nha!". Hoài An nức nở
- " Ba thương nhưng để chốc ba xoa cho. Giờ mình đi tìm cái Mít". Gia Hưng đang học tạm bỏ bút.
- " Thôi ba ạ, ba xoa thuốc cho An là được rồi"
- " Ừ con. Để ba tìm lọ thuốc"
- " Đây nè ba."
Gia Hưng khéo léo xoa chân cho Hoài An mà lòng tức ngùn ngụt.
- " Yêu ba lắm. Yêu nhất hệ mặt trời luôn"
- " Ba cũng yêu baby của ba"