Chương 292: Hoa Hạ sục sôi! Thế giới khϊếp sợ!
Editor: Nguyetmai
Hiện giờ Vua Hổ được xem như là sinh vật LV5 duy nhất, tồn tại với sức mạnh vô địch!Lại là thú bảo vệ của tộc Xa Minh!Nó được gọi là hổ giáp vàng mắt đỏ!”Nói đến hổ giáp vàng mắt đỏ…” Quản lý thư viện khẽ ngẩng đầu lên, giọng nhỏ nhẹ nói: “Trước đây chúng ta đã từng đại chiến với Vua Trâu Đen ròng rã ba tháng trời, tất cả những kẻ mạnh đều tập trung lại, cuối cùng lúc đó phải tăng thêm thú bảo vệ hổ giáp vàng mắt đỏ cấp tinh chủ này mới có thể ngăn chặn được Vua Trâu Đen, giam cầm hoàn toàn được nó. Và sau đó lại phải thêm ba mươi năm để tạo ra một trận pháp cực lớn mới có thể dần dần làm hao mòn sức lực của Vua Trâu Đen, và cuối cùng mới gϊếŧ chết hoàn toàn được nó.”Mọi người: “Hổ giáp vàng mắt đỏ cấp tinh chủ!”
“Ông quản lý.” Hồng Tiểu Phúc sợ ngây người: “Vua Trâu Đen này lợi hại đến vậy sao?” “Tất nhiên.” Quản lý thư viện khẽ gật đầu một cái, nói: “Nó là sinh vật đỉnh cao cấp tinh chủ đấy, thực lực của nó không gì sánh được, chủ yếu nhất vẫn là thuộc tính hắc ám của nó, mùi trên toàn cơ thể của nó có tính ăn mòn mãnh liệt. Tộc của bọn ông đã chịu tổn thất thảm hại trong trận chiến đó. Nhưng cuối cùng cũng dành thắng lợi, chỉ có điều hổ giáp vàng mắt đỏ khi đó đã bị thương rất nặng…”Mọi người ai nấy đều chăm chú lắng nghe.”Sau đó là cuộc đại chiến ba mươi nghìn năm trước.” Quản lý thư viện chậm rãi kể: “Trong cuộc chiến đấu đó hổ giáp vàng mắt đỏ đã ngã xuống, không ngờ vẫn còn hậu duệ… Tốt rồi, thật tốt quá rồi! Đi thôi, chúng ta cùng đi tìm nó!”Mấy người Hồng Tiểu Phúc liếc nhìn nhau, cùng nhau hô lên: “Đi, tìm Vua Hổ nào!”…Trong rừng.Barris trong tay cầm mấy quả linh quả, đôi môi nứt nẻ cười mãi không ngừng.Dưới đất bên cạnh hắn có mấy quân nhân đang nằm trên vũng máu, không còn thở nữa. “Nhìn thấy chưa?” Barris cười ha hả nói: “Ở Nam Phi, đám người Hoa Hạ này là những con dê, những con dê béo! Tao chỉ cần dí súng vào đầu là lập tức ngoan ngoãn đưa hết tiền! Bởi vậy tao đã đến rồi, tao sẽ chinh phục! Ha ha ha ha, một quả linh quả là có thể cả đời no ấm, đương nhiên tao có thể cướp nó bất cứ lúc nào!””Đúng thế, nơi đây chính là thiên đường!””Đúng, đây chính là thiên đường!” Một tên người da đen cười với gương mặt đắc ý: “Quả nhiên người Mỹ vẫn là tài giỏi, nếu không phải là người Mỹ thông báo thì làm sao chúng ta có thể thu hoạch như thế này?”Đây là một đội sát thủ, trên tay mỗi người đều nhuộm máu tươi, đối với bọn chúng, nơi này chính là thiên đường, là kho báu.Là chỗ vui chơi của bọn chúng.Nhưng vào lúc này, tiếng còi báo động chói tai bỗng nhiên vang lên, Barris giật thót mình, kinh hoàng hỏi: “Là chuyện gì vậy?”Lúc này một tên da đen trong số bọn chúng bỗng nhiên hốt hoảng nói: “Đội trưởng, nhanh nhìn xem phía cầu dị cảnh bên kia! Xảy ra chuyện rồi! Đã xảy ra chuyện lớn rồi!””Chuyện gì mà hoang mang hốt hoảng vậy, đi, qua đó xem nào!”Barris dẫn theo cả đám tiến về phía cầu dị cảnh, đến khi nhìn thấy bức tường thép vĩ đại, lại còn có binh sĩ cơ giáp đứng ở phía trên, linh quả trong tay hắn mới lộp bộp rơi xuống đất: “Việc này… Việc này sao có thể thế được! Làm sao bọn chúng có thể tạo ra bức tường thành lớn đến như vậy? Nhanh! Nhanh đi thôi! Nhanh lại xem thế nào! Nếu như không ra khỏi được đây, cướp được nhiều linh quả thì có ích lợi gì?”…Cách khoảng một kilomet bên ngoài.Một đám khác cũng đang cười.Bọn chúng đến từ châu Mỹ La Tinh, ngày trước liều mạng mà có tên tuổi, sau khi thức tỉnh một chút trở thành một trong các băng đảng có tiếng hàng đầu.”Đi chuyến này, chúng ta đã thu hoạch được hai trăm triệu Euro, về lý thuyết sẽ không có quốc gia nào dễ dàng bỏ qua số tài sản lớn đến vậy, mà ở đây Hoa Hạ lại là một nước nghèo, mọi người nói xem… Liệu Hoa Hạ có động thủ với chúng ta không?” Một tên còn trẻ gầy gò lo lắng hỏi.”Ha ha ha ha! Đừng lo lắng!” Một tên to lớn khác cười điên cuồng nói: “Ở Argentina chúng ta cũng có người Hoa Hạ bán thịt bò mà, bọn chúng nổi tiếng là ăn nói dễ nghe, bọn chúng có một câu nói là… Là… Đúng rồi, là hòa khí sinh tài, nếu như bị cướp, bọn chúng sợ đến rắm cũng không dám đánh một cái ấy chứ! Lần này chúng ta làm theo người Mỹ, không thể thua được!””Không sai! Ha ha ha! Chúng ta đến từ nhiều quốc gia như vậy, người Hoa Hạ có dám đυ.ng đến chúng ta không?””Bọn mày chưa từng chứng kiến người Hoa Hạ nổi giận bao giờ à…” Một tên lớn tuổi chau mày, lấy được linh quả rồi, lúc này hắn chỉ muốn nhanh chóng rút lui.”Anna, ông già rồi! Năm tháng đã lấy hết sức lực và dũng khí của ông rồi!” Tên cao lớn cười ha hả nói: “Hoa Hạ ư? Chém cho chúng mấy đao chúng cũng phải chịu đựng thôi!””Ha ha ha ha ha…” Mấy người khác cùng ha hả cười theo.Bỗng nhiên, tiếng còi báo động vang lên, làm tất cả mọi người đều sốc!”Báo động? Cái quỷ gì vậy?” Cả mấy người đều hoảng sợ nhìn xung quanh, sự bất an trong lòng khiến bọn chúng liền thục mạng chạy về phía cầu dị cảnh, đợi sau khi chạy đến nơi…”Chúa ơi, lần này… Lần này coi như xong rồi!”…Tiếng còi báo động inh tai vang vọng toàn bộ dị cảnh.Rừng rậm… Đồng cỏ… Ao đầm… Núi non…Khắp nơi đều vang lên tiếng còi báo động!Lúc này Reid Doug đang ẩn trong một hang động.Vây xung quanh hắn là bốn tên trợ thủ, trên tảng đá lớn phía trước mặt hắn ta là một sinh vật hình người đang ngồi tĩnh lặng!Sinh vật hình người đó toàn thân là một làn da màu tím, thân cao gần hai mét, trên đầu có hai cái sừng hướng về phía sau, khuôn mặt đầy những nếp nhăn.Bộ dạng của sinh vật hình người này toát lên một sự uy nghi khủng khϊếp, mắt nhắm lại, giống như là đang ngủ.”Đại tướng Reid Doug.” Một tên trong nhóm chau mày lên tiếng: “Âm thanh ở bên ngoài, tôi cảm giác là tiếng còi báo động không bình thường.” “Tôi cũng cảm thấy thế.” Reid Doug suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Mọi người ở đây canh chừng, tôi trở về tìm cách xem có thể đánh thức được thứ này không, đây chính là sinh mệnh của loài người dị giới, có thể sẽ rất có ích cho chúng ta.””Rõ!” Cả bốn người cùng nhau cúi chào.Reid Doug từ trong hang động đi thẳng về phía cầu dị cảnh, vừa đi vừa lẩm bẩm nói: “Đám thỏ đế Hoa Hạ này lại giở trò gì đây? Lẽ nào bọn mày lại muốn phát động tổng công kích?”…Đầm lầy nước độc.Clive nhìn về phía cầu dị cảnh, lẩm bẩm nói: “Là chuyện gì vậy? Tiếng còi báo động này…”Con dao trong tay của hắn tí tách nhỏ máu xuống.Đây là đám xâm nhập thứ mười hai mà hắn đã gϊếŧ, tài nguyên bọn chúng cướp được còn nhiều hơn nhiều so với dự liệu của hắn! Trong đó thậm chí còn có cả sáu viên kết tinh năng lực!Bởi vậy vừa nghe thấy tiếng còi báo động, hắn đã có chút tiếc nuối nhìn về phía cánh rừng xa xăm, một số thứ vẫn còn dang dở.”Hình như là người Hoa Hạ đang tập hợp lại.” Clive lạnh nhạt nói: “Đi thôi, không ngoài dự liệu, trận quyết chiến cuối cùng hẳn là sắp bắt đầu rồi!” “Chúng ta không gϊếŧ thêm vài đứa ư?” Jonathan chau mày: “Cướp được những thứ này đã có được năm mươi tỉ Euro rồi?””Đôi khi tham lam quá không phải là chuyện tốt.” Clive lau sạch vết máu trên dao, chậm rãi nói: “Lần này chúng ta chỉ cần tiền bạc! Nhân tiện anh cũng rất tò mò xem chuyện gì sẽ xảy ra khi anh đi theo vầng sáng nhân vật chính kia. Đi nào, xem sự lựa chọn của anh đúng hay sai.” “Được.” Jonathan cười nói: “Nói thật, vầng sáng nhân vật chính, trên thế giới này thật sự có loại năng lực thần kỳ này sao?”Jonathan nói đến đây, Clive bỗng nhiên dừng lại, sau đó nói: “Anh nghĩ, có thể nó có thật cũng không chừng.”…Tiếng còi báo động vang vọng toàn bộ khu dị cảnh.Các quân nhân và những người thức tỉnh thông thường của Hoa Hạ đều tập kết tại cầu dị cảnh, sau đó nhanh chóng hòa vào đội ngũ của những người bảo vệ cầu dị cảnh. Khi vào, tổng cộng có năm nghìn ba trăm năm mươi hai người, trong đó có ba nghìn quân nhân, hai nghìn ba trăm năm mươi hai người thức tỉnh thông thường.Mà khi trở về, chỉ có ba nghìn bốn trăm sáu mươi tám người.Một nghìn tám trăm tám mươi tư anh hùng đã vĩnh viễn ngã xuống trên vùng đất này.Trong số này, có một nghìn hai trăm hai mươi hai quân nhân, sáu trăm sáu mươi hai người thức tỉnh thông thường. Quân nhân hy sinh nhiều nhất, bởi vì hầu hết các trận đánh ác liệt đều là do bọn họ chiến đấu!Những người thức tỉnh thông thường cũng giỏi rồi, bởi vì có bọn họ mà áp lực của quân nhân được giảm đi hơn một nửa! Nếu không thì con số thiệt hại còn nhiều hơn con số này! Bọn họ đều rất giỏi rồi!Đều là những anh hùng của Hoa Hạ!Đây chính là nhiệt huyết thuộc về Hoa Hạ!Tính mạng có thể không cần, nhưng lãnh thổ, nửa tấc cũng không để mất! Lưu Hoa Quân nhìn những người phía dưới hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương, cảm động đến nước mắt lưng tròng.Đây chính là niềm tự hào của Hoa Hạ!”Mọi người chuẩn bị!” Lưu Hoa Quân cố ngăn dòng lệ, lớn tiếng thét lên: “Phàm là kẻ xâm chiếm Hoa Hạ chúng ta, gϊếŧ không chừa một tên!”Tất cả mọi người có mặt cùng hô to: “Kẻ xâm chiếm Hoa Hạ chúng ta, gϊếŧ không chừa một tên!”…Những tên trộm đã đến cướp đoạt tài nguyên, bây giờ đều cảm thấy chuyện không còn đơn giản nữa, tất cả đều chạy nhanh về phía cầu dị cảnh…Cho dù cướp được nhiều tài nguyên đến mấy đi nữa cũng phải mang ra ngoài được mới có ý nghĩa! Kết quả khi bọn chúng chạy tới cầu dị cảnh, cảnh tượng trước mắt khiến tất cả bọn chúng đều hoảng sợ đến ngây người!”Trời… Trời ạ! Cầu dị cảnh đã bị chặn hoàn toàn!””Làm sao bây giờ? Chúng ta không ra được!””Mọi người nhanh tập hợp! Nhanh tập hợp!””Việc này… Việc này sao có thể! Thả chúng tao ra! Thả chúng tao ra!”Vô số những kẻ xâm lược gầm thét, chạy loạn lên, như thể một đám ruồi nhặng không đầu, hoàn toàn choáng váng với hoàn cảnh trước mắt.Khi đối mặt với những người bình thường, bọn chúng có thể tru tréo lên mà nói rằng việc gϊếŧ người thật kí©h thí©ɧ.Nhưng khi đối mặt với cái chết, bọn chúng mới thấy rằng, chết vốn là một việc rất đáng sợ. Đang làm thợ săn giờ biến thành con mồi, cảm giác này thật không dễ gì chấp nhận.Mà lúc này đây, từ đằng xa truyền đến âm thanh, như là tiếng trống trận, như là tiếng vó ngựa.Chỉ trong khoảnh khắc, âm thanh đó đã trở thành tiếng ầm ầm ngay trên mặt đất này!Như là sấm đánh!Như là núi lở!Như là sóng thần!Chỉ trong một nhịp thở, trong mắt bọn chúng đã xuất hiện vô số những con sói phủ giáp! Trên lưng mỗi con sói đều là một quân nhân Hoa Hạ!Toàn bộ những quân nhân Hoa Hạ này đều được võ trang đầy đủ, dẫn đầu là Đại Tráng dũng mãnh giống như thiên thần! Anh cưỡi con sói có thể nói là to nhất! Vua Sói màu trắng!”Gϊếŧ!” Đại Tráng vung thanh kiếm khổng lồ trên tay, trong nháy mắt thanh kiếm vươn dài khoảng mười lăm mét, cưỡi sói tiên phong, thanh kiếm khổng lồ quét một đường ngang, Đại Tráng sử dụng sức mạnh của toàn bộ cơ thể, anh thét lên: “Phàm là kẻ xâm chiếm Hoa Hạ chúng ta…””Gϊếŧ! Không! Chừa! Một! Tên!”Cho dù có quán triệt tiếng sói hú cũng không ngăn được câu này!Nhưng trong một cảnh, hơn mười cái đầu đang bay lên trời rồi rơi xuống đất, máu chảy ra xối xả!Mà cảnh này đang được phát phóng trực tiếp trên toàn thế giới!Toàn bộ Hoa Hạ đều sục sôi! Thế giới… Khϊếp sợ!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương