Editor: Nguyetmai
(*) Gà đất chó ngói: gà nặn bằng bùn đất, chó làm bằng gốm, ý nói những thứ chỉ được cái mẽ bề ngoài.
Có nhân vật cấp đại thần như ông quản lý thư viện đi cùng, quả thực mấy người Hồng Tiểu Phúc vô cùng hớn hở, hào hứng nói: “Tốt quá rồi! Vậy chúng ta ra ngoài thôi!”
Chỉ trong phút chốc, mấy người Hồng Tiểu Phúc đã cảm thấy trạng thái tinh thần hoàn toàn khác hẳn!
Ôi chao, đi dạo một vòng trong thư viện này, vừa thu được năng lực, vừa nhận được tay sai, đã thế còn có thêm một người ông đi cùng nữa chứ!
Ai có thể ngờ rằng mới đầu bọn họ đến đây với thân phận tù binh chứ?
Vận mệnh, đây đều là sự sắp đặt của vận mệnh!
“Không hổ là con trai cưng của ông trời!” Triệu Minh vừa đi vừa cảm thán: “Xin ông trời phù hộ, cháu là bạn bè thân thiết với con trai cưng của ông đấy ạ!”
Trương Dương: “Còn cả con nữa, còn cả con nữa!”
Hồng Tiểu Phúc: “…”
Trên đường rời đi, Tiểu Mặc tiễn bọn họ đến tận cửa thư viện, vẫn còn lưu luyến không rời mà vẫy tay: “Quản lý đi thong thả. Quản lý, ngài nhớ thường xuyên về thăm nha!”
Quản lý thư viện ló nửa người ra khỏi mặt dây chuyền rồi lơ lửng trên bả vai Hồng Tiểu Phúc, trông chẳng khác gì thần đèn của Aladdin. Ông cười ha hả: “Cứ yên tâm, tôi sẽ mau chóng tìm thêm đồng loại khác cho cậu!”
Tiểu Mặc gật đầu thật mạnh: “Vâng ạ!”
Sau khi ra khỏi cửa thư viện, lúc nhìn lại phong cảnh xung quanh, rõ ràng tâm trạng của mấy người Hồng Tiểu Phúc đã khác hẳn!
Hãy nhìn đất đai ở đây xem. Đây chính là đất đen đó, là loại đất trồng gì cũng lên đấy!
Hãy nhìn sương mù kia. Đây chính là ma lực đã được tích lũy hơn ba mươi nghìn năm rồi đấy!
Hãy nhìn nước đen kia xem, trong đó có nhiều cá đang sinh sống như vậy…
“Ba mươi nghìn năm…” Nhìn cảnh tượng xung quanh, ngay cả quản lý thư viện cũng không khỏi cảm thán: “Đúng là chỉ như một cái búng tay…”
Đám người: “…”
Ông còn cảm thấy thời gian trôi qua hơi nhanh ạ?
“Chúng ta lên đường thôi!” Quản lý thư viện cười tủm tỉm nói: “Dù sao ta phải nhanh chóng hấp thụ năng lượng linh thạch rồi mới có thể duy trì trạng thái hiện nay lâu dài được. Nếu không thì ta sẽ thường xuyên chìm vào giấc ngủ đấy.”
Nghe quản lý thư viện nói vậy, bấy giờ đám người Hồng Tiểu Phúc không thể không cảm thán.
Đúng là quản lý thư viện chỉ có thể yên tâm đi ra ngoài với người có tính cách như Hồng Tiểu Phúc.
Nếu là người khác, có trời mới biết họ sẽ có ý đồ xấu xa gì. Việc này quả thực giống như giao tính mạng mình vào tay người khác vậy…
Nhưng nếu ở cùng với người như Hồng Tiểu Phúc thì mọi người hoàn toàn yên tâm.
Cho dù ngày mai Trái đất bị hủy diệt thì Hồng Tiểu Phúc cũng không làm hại quản lý thư viện.
“Vậy chúng ta xuất phát thôi ạ!” Hồng Tiểu Phúc cười ha ha, vuốt mũi rồi nói: “Ông quản lý ơi, nếu trên đường có đồ gì tốt, ông nhất định phải giới thiệu cho chúng cháu nha!”
“Cứ yên tâm!” Quản lý thư viện gật đầu: “Ta vẫn rất có lòng tin về mặt tri thức này mà!”
Mọi người đi về hướng Đông, ra khỏi phạm vi đỉnh núi của thư viện rồi nhanh chóng tiến vào khu vực đầm lầy.
Quản lý thư viện nhìn nước đen xung quanh rồi nói: “Nước đen này đều là thứ tốt cả đấy, các cháu có cái gì để đựng không?”
Đám người: “…”
Nước đen này… Là thứ tốt?
Triệu Minh lấy một cái bình giữ nhiệt từ trong ba lô ra rồi hỏi: “Ông quản lý ơi, chẳng phải nước đen này có chất cực độc sao? Nó cũng là thứ tốt ạ?”
“Đương nhiên rồi!” Quản lý thư viện cười nói: “Nấu cá trong nước bằng nước đen này thì thịt cá có hương vị tuyệt lắm đấy. À đúng rồi, giờ ta đã ở dạng năng lượng, không thể nếm thử mùi vị ấy nữa rồi, tiếc thật…”
Đám người: “…”
Còn có cả việc này ư?
Lý Thiên Kỳ lập tức chảy nước miếng: “Ông quản lý ơi, cá nấu bằng nước đen thật sự không có độc gây chết người ạ? Là loại cá nào vậy ông?”
Mọi người cùng trợn to mắt.
Trong app Người thức tỉnh đã nói nếu để nước đen dính vào người thì làn da sẽ thối rữa, con cá này cũng thật nguy hiểm, thế mà giờ quản lý thư viện lại bảo nấu hai thứ đấy với nhau… Lại còn rất ngon nữa chứ?
“Chính là loài cá Cự Xa lớn nhất kia, lấy con dài khoảng tám mét là ngon nhất.” Bây giờ quản lý thư viện bắt đầu giới thiệu thực đơn cho mọi người: “Đầu cá Cự Xa là món ngon nhất, còn thịt trên thân cá lại rất bình thường. Cách làm thông thường chính là đặt hơn nửa nồi nước đen lớn lên bếp, cho đầu cá Cự Xa vào, rồi đến gan cá Cự Xa. Khi nấu ở nhiệt độ cao, gan cá sẽ sinh ra phản ứng với nước đen, từ kịch độc chuyển hóa thành mùi thơm mê người. Canh này có tác dụng rất tốt đối với việc điều hòa linh khí trong cơ thể. Ừm, nếu các cháu cảm thấy hứng thú, lát nữa sau khi lấy linh thạch xong thì có thể nấu thử một chút xem.”
Đám người Hồng Tiểu Phúc: “Wow!”
Thèm nhỏ cả dãi!
Ban đầu khi nhìn thấy cá Cự Xa này, mọi người còn tò mò tại sao lại có cá trong nước. Giờ nhìn lại, đúng là nước chát chấm đậu hũ, vật này có thể khắc chế vật kia!
Chờ sau khi xong việc, kiểu gì cũng phải nếm thử mới được!
Không hổ là ông quản lý thư viện, trước đây nhìn chỗ nào trong đầm lầy nước độc này cũng thấy nguy hiểm, sau khi nghe ông quản lý nói xong thì đúng kiểu bảo bối ở khắp nơi!
Nhưng con cá lớn như thế, liệu có vừa với một cái nồi không?
Mọi người đi trong đầm lầy khoảng một tiếng đồng hồ, đến khi quản lý thư viện gợi ý thì bắt đầu đi thẳng về phía Bắc. Sau khi đi tiếp được hơn nửa tiếng, bọn họ thấy ngay nguyên tố nước độc bắt đầu xuất hiện ở phía trước.
Ngoại hình của những nguyên tố thủy ấy hầu như không khác Lam mập, chỉ có điều không béo như Lam mập, hơn nữa còn có cơ thể màu đen.
Nguyên tố nước độc không ngừng trôi nổi trong đầm lầy nước độc, có vẻ rất nóng tính.
Hồng Tiểu Phúc đã nhìn thấy vách núi kia, nó cách đám nguyên tố nước độc này khoảng năm trăm mét về phía Bắc! Cho dù ở rất xa, mọi người vẫn có thể nhìn thấy những viên đá quý đang lóe lên ánh sáng màu xanh lục trên vách núi!
“Trời!” Mọi người hoảng sợ nói: “Nhiều thật đấy!”
“Đúng là nhà tiên tri có khác!” Ngay cả quản lý thư viện cũng phải trầm trồ: “Năng lực này thật sự quá mạnh. Phải biết là việc tu hành của chư thiên vạn giới không thể tách rời khỏi tài nguyên, nhưng thường thì tài nguyên lại là thứ khó lấy nhất. Tuy nhiên, với nhà tiên tri mà nói, việc tìm kiếm tài nguyên luôn luôn đơn giản như vậy…”
Mọi người đồng loạt gật đầu: “Đúng vậy!”
Giờ đã tìm được linh thạch rồi, thế nhưng quan trọng là qua đó kiểu gì…
Vừa nhìn đã biết là đám nguyên tố nước độc này rất khó chọc vào, thậm chí Lam mập còn sợ hãi trốn sau lưng Tô Oánh, rõ ràng là nó cũng sợ bọn này.
“Ông quản lý, phải làm sao bây giờ ạ?” Hồng Tiểu Phúc nhíu mày, hỏi: “Xử lý những nguyên tố nước độc này không dễ dàng phải không ạ?”
“Đúng là rất khó.” Quản lý thư viện nhìn qua xung quanh rồi cẩn thận suy nghĩ một lúc, nói: “Nếu thứ này chỉ có một mình thì rất dễ gϊếŧ. Nhưng chúng đi thành bầy thì khá là khó xử lý.”
“Đúng vậy!” Hồng Tiểu Phúc chợt hỏi: “Đúng rồi, ông quản lý, nguyên tố nước độc vẫn luôn ở dạng này hay là mãi sau mới thành nước độc ạ? Cháu thấy mặc dù Lam mập cũng là nguyên tố thủy nhưng lại khác hẳn bọn chúng.”
Hồng Tiểu Phúc hỏi như thế cũng có lý, Lam mập cũng là sinh mạng nguyên tố thủy, điều này nói rõ, chắc chắn ban đầu bọn chúng không phải như vậy.
Sở dĩ toàn thân chúng đen tuyền…
Chẳng lẽ là bị nước độc nhuộm đen sao?
“Kể ra thì câu này của cháu đã nhắc nhở ta.” Quản lý thư viện sờ cằm, nói: “Không biết các cháu còn nhớ rõ không? Trước đó ta đã nói qua, chỗ này gọi là mộ Trâu Đen là bởi có một con Vua Trâu Đen chạy ra từ vực thẳm Tinh Giới rồi chết ở đây, nên chỗ này mới thành ra như vậy.”
Mọi người đồng loạt gật đầu: “Nhớ ạ!”
“Vì thế nước trong đầm lầy này…” Quản lý thư viện chậm rãi nói: “Thật ra chính là máu Trâu Đen, trong những năm tháng dài đằng đẵng, nó đã bị pha loãng rồi biến thành như thế này.”
Đám người: “!!!”
“Trời ơi!” Hồng Tiểu Phúc hơi ngây người: “Máu? Ông đùa bọn cháu ạ? Máu! Một đầm nước mênh mông thế này mà toàn là máu Trâu Đen thôi sao?”
“Tất cả nước trong đầm lầy nước độc rộng lớn này là máu của một con ma thú?” Hồng Tiểu Phúc há hốc miệng, trong đầu tưởng tượng ra một sinh vật to như quả núi, Burj Khalifa* gì đó cũng chỉ cao đến đầu gối nó mà thôi… Cậu ngẩn người một lúc lâu rồi mới thở hắt ra: “Lợi hại, lợi hại!”
(*) Burj Khalifa: là một tòa nhà chọc trời siêu cao ở “Trung tâm Mới” của Dubai, các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất. Với tổng chiều cao tám trăm hai mươi chín phẩy tám mét trong đó chiều cao đến mái là tám trăm hai mươi tám mét, là công trình nhân tạo cao nhất thế giới từng được xây dựng từ cuối năm 2008.
“Đừng nên kinh ngạc.” Dù sao thì chiến thắng Vua Trâu Đen cũng là chiến tích huy hoàng của tộc Xa Minh, nên quản lý thư viện mỉm cười nói: “Dù sao đi nữa thì nó cũng là quái vật cấp tinh chủ, có thể gây ra ảnh hưởng lớn như vậy cũng là chuyện bình thường.”
Mọi người nghĩ ngợi, thấy cũng đúng…
Sinh vật cấp tinh chủ trâu bò cỡ nào chứ?
“Đương nhiên trọng tâm mà ta nói không phải chuyện này.” Quản lý thư viện nói tiếp: “Sau khi Vua Trâu Đen chết, máu của nó bị nước mưa pha loãng nên mới tạo thành một ngôi mộ Trâu Đen rộng lớn như thế này, cũng chính là đầm lầy nước độc theo lời các cháu. Trong nước độc này có máu Trâu Đen, khiến cho sinh vật trở nên cực kỳ hung ác và cuồng bạo. Trong đó, bản thân nguyên tố thủy được tạo ra từ nước, bọn chúng hấp thụ máu Trâu Đen, đương nhiên cũng cuồng bạo theo. Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể loại bỏ độc tố trong cơ thể chúng, những nguyên tố thủy này vẫn là sinh vật hiền lành.”
“Ồ!” Mọi người vừa nghe là hiểu!
Ý của quản lý thư viện rất đơn giản, chỉ cần tinh lọc máu Trâu Đen trong cơ thể nguyên tố thủy là bọn chúng sẽ trở nên hiền hòa, tiếp đến, đương nhiên là có thể ung dung lấy linh thạch rồi!
Nhưng nói thì dễ, làm mới khó. Tinh lọc kiểu gì đây?
May mà quản lý thư viện không có thói quen vòng vo tam quốc, ông chậm rãi nói: “Thật ra vẫn có cách tinh lọc bọn chúng, thế nhưng phải tìm được thủ lĩnh của chúng nó đã, cũng chính là lãnh chúa nguyên tố mà chúng ta nói tới.”
Tìm ra thủ lĩnh của bọn nó, lãnh chúa nguyên tố thủy!
Mấy người Hồng Tiểu Phúc nhìn nhau, sau đó đồng loạt nhìn quản lý thư viện: “…”
“Ông quản lý ơi…”
Quản lý thư viện: “…”
“Được rồi.” Quản lý thư viện bất đắc dĩ nhún vai, sau đó chỉ về phía Tây: “Thường thì nơi thủ lĩnh ở chắc chắn sẽ không ở xa di cốt của Vua Trâu Đen, đi mấy trăm mét về phía đó là có thể nhìn thấy.”
Đám người: “Ồ…”
Còn chờ gì nữa? Tranh thủ thời gian xuất phát thôi!
Mọi người chạy như điên về phía Tây, kết quả vừa mới chạy chưa được ba trăm mét đã thấy một bộ giáp xương to như một quả núi nhỏ nằm trong đầm lầy nước độc.
Bộ giáp xương ấy toàn thân đen nhánh, cao phải hơn hai trăm mét, mỗi một khúc xương to lớn bên trên đều rộng tới mấy mét.
“Đó chính là khung xương của Vua Trâu Đen.” Quản lý thư viện giải thích cho mọi người: “Vì khung xương của Vua Trâu Đen ngâm ở đây nên mộ Trâu Đen, cũng chính là đầm lầy nước độc mới trông như thế này. Thế nhưng khung xương này là đồ tốt, chờ đến khi thực lực của các cháu cao hơn một chút, có thể nghĩ cách luyện hóa một phần rồi mang đi. Nó sẽ tăng năng lực độc lên rất nhiều đấy.”
Đám người: “Ồ!”
Bọn họ tiếp tục tiến lên, kết quả vừa đi khoảng ba mươi mét, bỗng nghe thấy một tiếng nổ vang trời truyền đến từ phía trước!
Mọi người nhìn nhau, đã có tiếng nổ thì hẳn là… Có người!
Phía trước có người!
Nếu là trước đây, chí ít mấy người Hồng Tiểu Phúc vẫn sẽ hơi lo lắng, dù sao trong dị cảnh, không phải bạn thì chính là thù, nếu như đánh nhau, chắc chắn phải nghiên cứu chiến thuật và đối sách, đương nhiên quan trọng nhất vẫn là cấp bậc của đối phương!
Giờ thì khác hẳn rồi, có quản lý thư viện ở đây, kẻ địch nào thì cũng là gà đất chó ngói hết, đúng không?
Quan trọng nhất là, phía họ còn có một người xóa nick cày lại là Trương Dương. Đối phương sẽ có năng lực thế nào đây? Chuyện này rất quan trọng đấy!