Biệt thự có hai tòa nhà, tòa nhà chính và tòa nhà phụ có năm tầng. Khu chức năng tương đối riêng tư, chủ yếu có hai phòng ngủ và một phòng thiết kế và sản xuất cơ khí.
Tòa nhà phụ là phòng của người hầu và phòng ngủ cho khách.
Tấn Uyên thờ ơ liếc nhìn La Dương.
La Dương đang ngồi trên sô pha ăn nho, trong bàn tay nhỏ nhắn mập mạp cầm một quả nho tím, ngượng ngùng lột vỏ.
Bàn tay dính nước nho càng khiến làn da của hắn trắng nõn, mềm mại hơn bao giờ hết.
Sau khi lột một quả và cho vào miệng, đôi mắt hắn nheo lại hài lòng, đôi tai thỏ trên đầu lắc lư.
"Tùy tiện.”
Tấn Uyên nói xong, nhanh chóng khống chế cơ giáp bay lên bầu trời đêm tối tăm.
Quản gia đoán La Dương không phải người quan trọng nên để hắn cũng tùy ý sắp xếp. Quản gia sắp xếp cho La Dương một phòng ngủ trên tầng hai.
La Dương ăn xong trái cây, lau mặt và chân rồi đi ngủ.
Căn phòng trong phủ nguyên soái còn tốt hơn căn lều tồi tàn của hắn gấp trăm lần, trên giường sạch sẽ có chăn bông mềm mại và đệm.
Nhưng hắn đã ngủ được ba ngày, do vậy lúc này không hề cảm thấy buồn ngủ, ngược lại có chút kích động lăn lộn trên giường, vùi đầu vào gối.
Đây là ngôi nhà mới của hắn, hắn hy vọng sẽ sống ở đây mãi mãi.
Toàn thân rúc vào trong chăn, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ, La Dương bật não quang học lên rồi bấm vào một tập tin có tên "Cuộc sống hàng ngày tuân theo pháp luật của Gấu con và Sói con", đây là một bộ phim hoạt hình.
Phim hoạt hình này được dì của ủy ban khu phố gửi cho hắn. Gấu con và Sói con giải thích luật liên bang, quy định quản lý an ninh công cộng và hàng loạt quy định bằng những câu chuyện sinh động và thú vị.
Hắn không biết mình đã xem bao nhiêu tập, nhưng khi đang mơ màng hắn dường như nghe thấy tiếng gõ nhẹ ở cửa sổ.
La Dương mở mắt, dụi mắt.
Tầm nhìn ban đêm của hắn cực kỳ tốt, hắn nhìn thấy ngoài cửa sổ có một đám lông đen, dày đặc xếp chồng lên nhau khiến da đầu anh tê dại.
"Thứ gì?" La Dương kinh hãi.
Những quả bóng lông màu đen có kích thước bằng nắm tay và có con mắt màu vàng tỏa sáng như đom đóm trong đêm tối.
Những quả bóng lông đen này chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm vào La Dương.
La Dương nhìn kỹ hơn thì phát hiện những quả bóng lông màu đen này được bao quanh bởi sương mù đen như sấm sét, trông giống như phiên bản thu nhỏ của những con ma thú mà hắn từng thấy trên phố đi bộ.