Tấn Uyên nhìn qua với ánh mắt thờ ơ, khuôn mặt lạnh lùng như sương trắng, sự thiếu kiên nhẫn giống như băng trên đỉnh núi tuyết, đông cứng lại.
Cơ Hành lui về phía sau, cách xa hắn, rồi thao tác trên màn hình rồi một đứa bé năm sáu tuổi có đôi tai thỏ trên đầu xuất hiện ở giữa màn sáng.
“Cậu đang đùa tôi đúng không?”
Khuôn mặt của Tấn Uyên rất đẹp trai nhưng đôi mắt lại giống như một thanh kiếm sắc bén, và lăng lệ.
Bị hắn nhìn chằm chằm, cảm giác như bị dao cắt trên người.
Cơ Hành sợ hãi rụt vai, trốn ở sau lưng vợ chồng lão nguyên soái, giải thích: "Hắn nhìn qua còn trẻ, kỳ thực đã mười tám tuổi, đã trưởng thành."
Hình dạng con người của một số loài động vật vẫn trông giống trẻ em khi chúng mười bảy tuổi, chẳng hạn như thỏ lùn và chó tách trà đến từ các hành tinh xa xôi. Tuổi của chúng không thể được đánh giá dựa trên ngoại hình của chúng. Một số loài động vật có hình dạng con người của một đứa trẻ cho đến khi chúng trưởng thành và sau đó đột nhiên trở nên to lớn hơn sau khi trưởng thành.
Hắn không biết người kia thuộc chủng tộc nào.
Lão nguyên soái Tấn Uông chống cằm, hoàn toàn không bị người khác ảnh hưởng, cẩn thận phân tích bản đồ vận mệnh mà Cơ Hành bày ra: "Theo tử vi thiên can và địa chi, quả thực là một đôi hoàn hảo."
Tấn Uyên không nói chuyện, đưa tay ra triệu hồi Xích Tiêu. Với một tiếng "bùm", một góc của sảnh phụ của Thiên Điện bị đạn pháo tàn phá dữ dội.
Cơ Hành lặng lẽ phàn nàn với vợ chồng lão nguyên soái.
Phu nhân đem Cơ Hành bảo hộ, đưa tay phóng to hình ảnh, cười nhẹ nói: “Một đứa trẻ rất ngoan, còn có má lúm đồng tiền, A Nguyên, mẹ rất thích đứa nhỏ này. Đứa nhỏ giờ còn nhỏ nên, đợi đứa nhỏ trưởng thành con có thể tiếp xúc một chút.”
“Chẳng qua theo thiên can thì…” Lão nguyên soái không nhìn ảnh mà vẫn nhìn chằm chằm vào tử vi của hai người, “Con sẽ bị đứa nhỏ này bắt nạt.”
Cơ Hành trầm giọng nói: “Tôi cũng cảm thấy vận mệnh của A Uyên kém hơn một chút.”
Tấn Uyên tức giận cười lớn: "Thật vớ vẩn!"
Hoàn toàn vô lý!
Chàng trai trong bức màn ánh sáng thoạt nhìn giống như một nhược thú yếu đuối.
Đối phương rất mong manh, tưởng như chỉ cần chạm nhẹ là sẽ tan vỡ.
Nếu hắn nói to một chút, sợ rằng đối phương sẽ bị hắn dọa tè cả ra quần.
Một nhược thú yếu ớt như vậy mà đòi bắt nạt hắn?
Cơ Hành từ phía sau vợ chồng lão nguyên soái vươn cổ, nghiêm túc giải thích: "Ý của tôi không là nói anh sẽ bị tê kia áp chế, mà là anh sẽ biến thành nô ɭệ của vợ, bị vợ quản nghiêm, giống Chu Càn.”