Chương 16: Lợi Dụng

Năm 850 - Ngày xét xử

Dove không có ý định đi cùng Levi đến phiên tòa nên ngay cả khi anh đã chờ sẵn trước cổng của trụ sở, Dove cũng vẫn không ra. Thay vào đó, cô ở im trong phòng và chờ đợi cho đến khi Petra, Oluo, Eld và Gunther rời đi cùng Levi. Không phải cô muốn trốn tránh trách nhiệm hay cố tình chọc tức Levi khi để anh chờ rất lâu như vậy, chỉ là nhiệm vụ của cô chưa được hoàn thành.

Tối qua quả là nằm ngoài dự đoán của Dove. Việc thấy được sự trân trọng của Levi dành cho Farlan và Isabel đã khiến Dove thay đổi hoàn toàn. Cô luôn muốn gϊếŧ anh chỉ vì tin rằng anh đã đầu độc Farlan và người chị Isabel yêu quý của cô. Thật không ngờ, tất cả những lời đồn thổi ấy đều sai. Chỉ cần biết rằng họ chết không phải do Levi, Dove đã từ bỏ ý định gϊếŧ người đã cứu sống mình trước đó. Với cô, những người đã chết nên để cho họ ngủ yên. Chỉ cần kẻ gϊếŧ họ đã phải đền mạng thì Dove không cần vướng bận gì nữa. Và có lẽ Levi đã giúp cô làm điều đó.

Cô không còn muốn lừa gạt Levi nhưng cô phải tìm mẹ nên cô bắt buộc phải giả vờ thϊếp đi trong vòng tay của anh. Sau khi được anh dìu lên trên giường, Dove đợi suốt một khoảng thời gian dài để nhìn thấy Levi ngủ rồi mới rón rén ngồi dậy. Trong căn phòng này đang chứa đựng rất nhiều hồ sơ quan trọng và may cho Dove, chúng đã được Levi cất cẩn thận trên kệ sách đối diện với giường ngủ nên không hề khó khăn để tìm chúng. Nhưng lục tung cả cái kệ sách lớn như vậy, đọc từng bộ hồ sơ xuất hiện trước mặt nhưng chẳng có bất cứ thứ gì liên quan đến mẹ cô cả. Và khi thấy trời đã gần sáng, Dove buộc phải ngưng việc tìm kiếm và vơ đại cái khăn gần đó, giả vờ lau chùi kệ sách để không bị Levi nghi ngờ khi anh chuẩn bị tỉnh dậy. Có lẽ vì thói quen hát mỗi buổi sáng nên Dove đã cất giọng hát lên lời ru của mẹ Ashley. Đó cũng là lí do giúp cô câu thêm được chút thời gian nhưng rốt cuộc, cô chẳng thu lại được gì.

Dove sợ rằng buổi chiều nay, khi những Trinh sát mới từ khóa 104 đến thì cô sẽ không còn cơ hội tung hoành khắp cái trụ sở này như trước nên dù có bị khiển trách hay nặng hơn thì cô cũng phải tìm được một chút thông tin về mẹ.

Cô dành nguyên một buổi sáng để tìm hết các phòng trong trụ sở và dừng lại trước một căn phòng bị khóa. Dove nhớ từng thấy Petra ôm một đống hồ sơ giấy tờ đi vào phòng này, trên tay là chiếc chìa khóa nên cô đoán Petra là người phụ trách chính ở đây. Và chị ta giữ chiếc chìa khóa. Dove đã đánh liều bước vào phòng riêng của Petra một lần nữa nhưng Petra đã về đến cổng chính của trụ sở. Cô cắn môi, phân vân và rồi chuồn khỏi phòng Petra trước nguy cơ bị bắt gặp đang lục lọi. Dove nghĩ một hồi rồi đưa ra một quyết định vô cùng táo bạo và kịp thời.

*

Levi tiến tới phòng Dove, giật mạnh chăn ra khỏi mặt khi thấy cô vẫn lì lợm nằm trên giường và lớn tiếng mắng Dove:

- Cô làm cái trò gì ở đây? Vắng mặt trong phiên tòa có thể khiến cô gặp rắc rối lớn đấy.

- Tôi... - Dove thở mạnh, mặt mũi trắng bệch, mắt trợn lên như trúng độc và rồi... Máu trào ra khỏi miệng cô.

Levi sửng sốt nhìn cô, vội vã gọi Petra đến và sơ cứu cho Dove.

- Thưa Đội trưởng, là trúng độc. Loại độc này chưa từng thấy. - Petra nghiêm túc thông báo - Tôi thấy nên đưa cô bé về trạm xá.

- Không, không.... Em sẽ chết... - Dove kéo tay Petra như nài nỉ - Chị ở đây...

- Dove, hãy nói chị nghe, em bị như thế này từ lúc nào?

- Dạ, từ... Khi em xuống tầng hầm...

Petra suy nghĩ một hồi rồi nói với Levi:

- Tôi nghĩ hiện giờ cần cách ly Dove và báo với Đoàn trưởng. Những Trinh sát mới từ khóa 104 sẽ buộc phải rời lại lịch tập trung đến khi tôi tìm ra nguyên nhân của chuyện này.

- Tôi sẽ báo với Erwin và Hanji. Cô ở lại lo cho Dove đi.

Dove nhìn Levi bằng đôi mắt mờ mịt và chợt mỉm cười. Vẻ mặt cau có của anh bây giờ không còn là của sự giận dữ nữa là là của sự quan tâm. Hóa ra cũng có người lo cho Dove như thế đấy.

Dove mệt mỏi lấy tay áo lau bớt máu trên khóe miệng rồi tranh thủ nhìn Petra một lượt. Vì chị đang chăm chú quàng khăn quanh mũi và miệng như thể tránh lây bệnh từ Dove nên không để ý cô đang chăm chú nhìn chị. "Trên người chị ta rõ ràng không có lấy một cái chìa khóa. Vậy chắc chắn chìa khóa mở căn phòng đó... Nằm trong phòng Petra". Dove kịp đưa ra những suy đoán của mình trước khi lịm đi trên giường.

*

- Dậy đi! - Tiếng người nào đó vang vọng bên tai Dove khiến cô thức giấc.

- Trời... Tối rồi sao? - Cô lẩm bẩm.

- Cô đã ngất đi cả chiều rồi. - Levi nhìn cô chằm chằm - Hanji đã tới và tiêm cho cô ít thuốc giải độc nhưng vì loại độc cô trúng phải chưa từng thấy nên thuốc chỉ kìm được một thời gian.

- Tôi biết rồi. - Dove khó khăn trả lời.

- Cho đến khi cô khỏi hẳn, đám nhóc tân binh mới được tập trung về trụ sở. Hiện tại, cô vẫn bị cách ly.

- Ha, thế anh không sợ tôi lây bệnh cho anh hay sao? - Dove trêu chọc.

- Cô là cấp dưới, tôi có trách nhiệm đảm bảo mạng sống cho cô. Thế thôi. - Anh đảo mắt một vòng tỏ thái độ khó chịu lắm. Cùng lúc đó, Eren bước vào với một tô cháo trên tay.

- Chào Dove. Tớ mang cháo đến cho cậu đây.

- Thêm cả cậu nữa? Tôi sẽ lây bệnh cho các người đấy biết không? - Dove cười mạnh đến đau bụng.

- Sao đâu, tớ có sức mạnh titan đây rồi, tớ sẽ không chết được. - Eren vui vẻ trả lời - Vậy giờ cậu chịu ăn rồi chứ?

- Rồi, tôi sẽ ăn mà. - Dove gượng gạo ngồi dậy. Cô vừa ăn cháo vừa nhồm nhoàm hỏi Eren - Này, vậy phiên tòa đã thành công rồi hả? Mừng khi thấy cậu ở đây.

- À phải. Nhờ có Đội trưởng Levi đánh một trận nhừ tử... - Eren biết mình lỡ lời nên chữa lại - Đội trưởng Levi giúp mà tớ được vào Trinh sát Đoàn.

- Thật sao? Không ngờ anh bạo lực thế đấy. - Dove cười toe toét mặc cho hai bên xương hàm của cô đau tấy.

- Ăn đi. - Levi gằn giọng khi bị Dove bắt bẻ.

Và thế là nhờ sự trợ giúp của Eren và sự đe dọa của Levi, Dove cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại và ăn hết bát cháo nóng. Sau rồi, cả hai đều ra ngoài và để Dove ở lại trong phòng nghỉ ngơi. Đến lúc ấy, Dove mới phát hiện ra cô đã làm mất chiếc ống sắt khi còn ở phòng của Levi.

Trong lúc đó, những suy nghĩ trong đầu Levi về cô bé Dove ngày càng trở nên phức tạp. Ngay ngày hôm nay, khi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của hai thành viên khóa 104, anh mới biết Dove từng được mệnh danh là "người rơm" khi đan rơm với tốc độ siêu việt. Nghe nói, cô gái này còn có thể tạo được hình nộm từ đống rơm khô nhưng đó mới chỉ là tin đồn, chưa có thông tin nào chắc chắn về việc đó. Có điều, thông tin này dẫn anh đến một hướng điều tra mới của vụ án gϊếŧ người trước đó.

"Sorry mấy cô, dạo gần đây bộ này không được ưu ái nên bị chậm chương. Với lại tôi không muốn cả hai bộ truyện của tôi cùng kết thúc nên tôi giảm tần số đăng chương của bộ này lại. Nhưng tôi tuyệt đối không drop nên các cô không cần quá lo lắng. Chỉ sợ bỏ bê nhiều lại quên mất cốt truyện thôi :))".