Tàu bắt đầu chuyển bánh , Ryuji liếc nhìn đồng hồ.Kim đồng hồ ko chạy.Có lẽ do con tàu đang nằm ngoài ảnh hưởng của dòng thời gian.Thêm một người nữa bước vào trong toa tàu.Đó là một cô gái có mái tóc vàng buộc cao với nét mặt lạnh lùng , và phảng phất như có chút u buồn.Gương mặt xinh đẹp và làn da trắng như tuyết kết hợp hoàn hảo với bộ đồ màu đen cô đang mặc làm toát lên ở cô vẻ trang nhã , cao quý giống như một tiên nữ.Khác với Cindy , sự xuất hiện của cô gái tóc vàng chẳng hề thu hút những cái nhìn xăm xoi hay những lời xì xầm bàn tán ngang nhiên.Dường như tất cả mọi ánh mắt đều lảng tránh cô.Một vài nam sinh lén nhìn cô và khẽ thì thầm những điều gì đó với nhau.Bầu không khí dễ chịu trong toa tàu lửa vụt trở nên căng thẳng và trầm xuống một cách khó hiểu.
Ryuji rất ngạc nhiên vì điều đó.Dường như có điều gì ko đúng ở đây.Một cô gái xinh đẹp như vậy , đáng ra phải là trung tâm của sự chú ý , nhưng hầu hết mọi người trên toa tàu đều cố làm ra vẻ ko quan tâm , ko chú ý tới sự có mặt của cô , vẻ e ngại còn hiện trên nét mặt của vài người , giống như họ đang lo sợ về một điều gì đó.Quay sang Cindy , Ryuji khẽ hỏi.
"Cindy này ,chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy.Từ lúc cô gái kia xuất hiện , mình thấy moị người đều có biểu hiện rất lạ.Giống như là họ sợ cô ấy thì phải.Cô ấy là ai thế ?"
Cindy hơi giật mình vì câu hỏi bất ngờ của Ryuji , cô bé liếc nhìn về phía nhân vật mới tới kia.Lúc này cô ta đã chọn cho mình một chỗ ngồi sát cửa sổ.Những người ngồi gần đó , ko ai bảo ai ,đều tự động chuyển qua ghế khác , bộ dạng của họ giống như đang cố tránh xa một thứ gì đó nguy hiểm.Vì thế , cô gái tóc vàng có một góc riêng ko bị ai làm phiền.
Cindy thấp giọng nói :
-Bạn ko biết đâu , cô ta , đúng hơn là gia tộc cô ta rất nổi tiếng trong "Thế giới của những người sử dụng pháp thuật"
Điều này gợi cho Ryuji một sự tò mò mãnh liệt.Rồi ko chờ Ryuji hỏi , Cindy tiếp tục kể bằng chất giọng huyền bí.
"Mọi người nhận ra cô ta qua gia huy của dòng họ được thêu trên áo.Biểu tượng một con dơi quỷ ngậm lưỡi hái đậu trên cây thánh giá được cách điệu chính là dấu hiệu nhận biết những thành viên của dòng họ ấy.Gia đình cô ta là hậu duệ của một dòng họ pháp thuật cổ xưa , tôn thờ trường phái hắc ám.Họ lựa chọn bóng đêm và trở thành những "Assassin" , những kẻ ám sát sống trong bóng tối.Gây ra nhiều tội ác ghê tởm , dường như vì điều đó mà cả dòng họ đã bị nguyền rủa.Bất cứ ai lại gần , tỏ ra thân thiện hay có ý định làm bạn với cô ta đều sẽ phải chịu những tai họa khủng khϊếp.Nên bạn thấy đấy dù cô ta xinh đẹp và quý phái nhưng hầu hết mọi người đều tìm cách tránh xa cô ta."
Ryuji hướng ánh mắt ra bên ngoài cửa sổ , hắn trầm ngâm ko nói gì.Dường như có một luồng suy nghĩ nào đó mới vừa đột ngột xuất hiện khiến hắn chìm đắm trong nó.Mái tóc nâu lòa xòa trước trán , cặp kính quái dị bự tổ chảng che kín nửa khuôn mặt khiến Cindy ko thể thấy vẻ mặt của hắn lúc này.Việc đoán xem hắn đang nghĩ gì lại càng ko thể.Nhưng qua những cử chỉ của hắn , cô biết trong lòng hắn hình như có chút ưu tư hay một mối bận tâm nào đó.Cindy ko nói gì nữa.Cô bé để mặc hắn với những suy nghĩ của mình.Lát sau , Ryuji thôi ko nhìn ra ngoài cửa sổ nữa.Ánh mắt hắn hướng về góc , nơi cô gái tóc vàng đang ngồi.
-Nếu là như vậy , hẳn bạn ấy sẽ cảm thấy rất cô đơn ...
Giọng Ryuji như vọng lại từ một nơi rất xa xôi , có chút gì đó mơ hồ , tựa như hắn đang nói với chính mình.
Đột ngột , hắn quay sang Cindy :
-Cindy biết ko ? Mình nghĩ là mình hiểu cảm giác của bạn ấy.Luôn trơ trọi một mình và ko có lấy một người bạn.Điều đó thật sự rất đáng sợ.
Cindy nhìn Ryuji ngạc nhiên , trước đây cô chưa bao giờ nghĩ như vậy về Sylvia - cô bạn tóc vàng.Sự lạnh lùng , khó gần , vô cảm và nguy hiểm như tất cả những kẻ mang họ Silverstone là những gì Cindy nhìn thấy ở cô ta.Với Cindy , Sylvia Silverstone thật giống một con ma cà rồng chính hiệu.
"Ryuji cũng chẳng đến nỗi quá ngờ nghệch như cái vẻ bề ngoài , ngược lại cậu ấy khá tinh tế đấy chứ" - Cindy thầm nghĩ
-Uh ! Đúng là mình chẳng bao giờ thèm để ý xem cô ta cảm thấy thế nào khi luôn phải nghe những lời lẽ chẳng mấy tốt đẹp mỗi lúc có mặt ở đâu đó , hay việc cô ta ko có lấy nổi một người bạn.Bởi vì điều đó chẳng liên quan đến mình , và cả bạn nữa đấy , Ryuji.
Cindy bướng bỉnh , có vẻ cô chẳng mấy hứng thú với những chuyện này.Cô nói chỉ như để chứng tỏ rằng lời nói của Ryuji cũng có chút tác động tới mình làm cho cô có cái nhìn bớt ác cảm hơn với Sylvia , nhưng rốt cuộc chuyện của Sylvia có ra sao đi nữa thì cũng chẳng phải vấn đề mà Cindy quan tâm.
"Có thể cô ta ko quá tệ , nhưng tôi vẫn ghét cô ta"
Đó là thông điệp của Cindy.
Ryuji có vẻ hơi lúng túng trước thái độ thờ ơ của Cindy , nhưng hắn chẳng thể đòi hỏi sự thông cảm hay chia sẻ cảm xúc ở cô bạn chỉ mới quen này.Một lần nữa , hắn lại nhìn về phía cái góc đơn độc mà Sylvia đang ngồi.
"Mày đang nghĩ gì thế , đồ nhiều chuyện , đó đâu phải là chuyện của mày phải ko ?"
Hắn gõ gõ nắm tay lên trán như để đánh bật cái suy nghĩ vẩn vơ ấy ra khỏi đầu.Ngước mắt lên trần tàu , Ryuji thấy ngực mình nhói đau.
"Chẳng phải trước đây mình cũng giống như bạn ấy sao"
Rồi đột nhiên , hắn nảy ra một ý nghĩ táo bạo mà bất cứ ai biết đều sẽ cho là điên khùng.Nhưng Ryuji mặc kệ điều đó , hơn ai hết , hắn hiểu được cảm giác cô đơn khi không có đến một người bạn , khi luôn bị xa lánh.Mặc kệ những lời đồn thổi về cái lời nguyền chết tiệt sẽ giáng tai họa xuống đầu những kẻ liều mạng dám thân thiết với Sylvia , nếu Sylvia ko có bạn thì Ryuji sẽ làm bạn của cô ấy.
Một kẻ mà cuộc sống luôn gặp thất bại , hắn là mấu người luôn gặp xui xẻo và chẳng thể làm nổi chuyện gì cho ra hồn.Bình thường , Ryuji đã quá quen với những tai nạn và vận xui đến như cơm bữa , đó là chuyện thường ngày dù hắn chẳng phải là nạn nhân của một lời nguyền độc ác nào đó.Nên dù có gánh thêm một ít tai họa khủng khϊếp nữa , chắc hắn cũng sẽ ko đến nỗi nào.
Giữ cái suy nghĩ ngu ngốc ấy làm chỗ dựa , Ryuji có lí do để tự tin hơn.Tuy là vậy , cũng chẳng phải là hắn ko sợ , hắn vẫn lo lắng rằng ko biết những tai họa ghê rợn nào đang chờ hắn phía trước.
-Này ... Có lẽ mình sẽ tới đó và nói chuyện gì đó với bạn ấy - Ryuji vừa nói vừa ngước nhìn về phía Sylvia đang ngồi.
Suýt nữa Cindy hét toáng lên
- Bạn điên rồi , đó là điều ngu ngốc nhất tớ từng nghe thấy đấy
-Thôi nào , đùa kiểu đó chẳng vui chút nào đâu - Cindy nói tiếp , cô bé tỏ ra rất lo lắng.
-Mình ko đùa ... Chỉ nói chuyện với bạn ấy thôi chắc ko sao đâu.Dù sao mình vẫn nghĩ , cái lời nguyền khỉ mốc đó chắc cũng chỉ làm tăng thêm một ít cái đám vận xui đeo bám mình hàng ngày thôi mà. - Ryuji làm ra vẻ không có gì đáng lo
- Thật ko thể tin nổi là bạn vẫn đang cố làm ra vẻ như chuyện này thật sự hài hước đấy.Được rồi.Mình sẽ mặc kệ cái lòng tốt ngu ngốc của bạn - Cindy bực bội gắt.
Ryuji đứng dậy , hắn đi ngang qua mặt Cindy , hướng về góc cuối toa , chỗ Sylvia đang ngồi.
-Ryuji này , bạn có quá thừa sự thông cảm không cần thiết.Đừng cho rằng người khác sẽ nghĩ những gì bạn nghĩ , cảm thấy những gì bạn cảm thấy.Hãy cẩn thận vì bạn có thể sẽ phải trả giá vì điều đó. - Cindy cảnh báo.
Ryuji gật đầu ko nói gì , hắn nhìn Cindy , nét mặt cô bé trông có vẻ nghiêm túc hơn bình thường.