Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Apollo

Chương 10

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thật chất trên đời làm gì có chuyện quên được một người mình đã từng yêu! Tất cả chỉ là giả vờ, là dối người, dối mình. Nhưng rõ ràng tình yêu bên trong tôi đã nguội lạnh, như đám tro tàn còn lại của một ngọn lửa từng cháy sáng. Tất cả mọi điều tốt đẹp trên đời, chẳng phải cuối cùng đều chỉ còn là đám tro tàn hay sao?

Ngày trước tôi vẫn thường trách Apollo rằng anh quá nhỏ nhen với tôi, sao anh không cho tôi một cơ hội để chứng minh rằng tình yêu không phải một lời hứa có thể dễ dàng bị gió cuốn đi. Sau này nghĩ lại, tôi mới hiểu thấu những suy nghĩ của anh. Một cơ hội, dành cho một thứ không có thật, thì quả là quá phung phí. Sự cố gắng, sự nỗ lực để chứng minh một bài toán vốn đã sai, suy cho cùng cũng chỉ là sự lãng phí. Tôi và Apollo, là một bài toán sai.

Tôi và Beau, lại là một bài toán sai khác.

Anh không hợp với tôi, từ đầu đã như thế. Nếu như tôi có thể nhốt mình cả ngày để vẽ những bức tranh thì Beau thà ngồi trong văn phòng của mình và kí kết mớ giấy tờ dầy mấy centi kia thay vì dành thời gian để tìm hiểu tâm hồn tôi qua những thứ mà tôi vẽ. Anh nói rằng anh yêu tôi, nhưng đời nào tôi có thể tin được. Thứ anh mặc định là tình yêu ấy, nó cũng chỉ gói gọn trong sự yêu thích. Khi bạn thích thứ gì đó, bạn muốn có nó. Nhưng khi bạn yêu một người, bạn thà không có người đó còn hơn nhìn thấy người đó ở bên mình nhưng không hề vui vẻ. Có một sự khác biệt rất lớn đấy.

Ở Apollo, tôi nhìn thấy sự bất cần đời. Ở Beau, tôi lại nhìn thấy sự khinh đời. Tôi không nói ra, Apollo cũng hiểu tôi đang nghĩ gì. Tôi nói ra rồi, nhưng Beau chưa bao giờ hiểu. Bố rất quý Beau, anh đã ở bên cạnh hai bố con tôi trong những tháng ngày bố bệnh nặng, tôi yêu quý anh nhưng không phải theo cách này. Lí do duy nhất khiến tôi nhận lời cầu hôn từ anh, chính là vì bố từng nói muốn nhìn thấy tôi mặc váy cưới trước khi ông nhắm mắt. Trước nay ông chưa từng khẩn khoản với tôi điều gì, làm sao tôi có thể từ chối được đây. Tôi luôn cảm thấy có lỗi với Beau, vì tôi lại kéo anh vào một cái vòng tròn luẩn quẩn không lối thoát. Hai con người, một người với trái tim đã bị đυ.c khoét một lỗ thật sâu và một người mà đến khái niệm tình yêu còn mập mờ chưa hiểu rõ. Đến với nhau chẳng phải làm khổ nhau sao?!
« Chương TrướcChương Tiếp »