APTX4869.
*Cái này Bổn Điểu viết thiếu chữ X:))
Tất cả những thứ hiện ra trước mắt, thứ đầu tiên Phiền Tiểu Thử nghĩ đến, chính là một loại dược phẩm vô cùng kỳ diệu xuất hiện trong 《Thám tử lừng danh Conan》.
“Ở đâu ở đâu?! Cái thuốc đó rốt cuộc bị trộn vào đâu để ngươi ăn phải vậy a Mèo chiêu tài~~~~~”
Vạn dặm không mây, bầu trời quang đãng, lại là một buổi sáng tốt lành. Ánh mặt trời xuyên qua những hoa văn trên rèm cửa sổ để lại những tia sáng màu vàng trên bàn làm việc, ấm áp nhu hòa.
Ừm. Hôm nay là một ngày tốt.
Đương nhiên, xin mọi người tự động gạt bỏ người nữ sinh đang cuống cuồng lục tung đồ đạc kia đi.
Phiền Tiểu Thử. Phiền Tiểu Thử cảm thấy cuộc sống của mình luôn rất tốt đẹp, Phiền Tiểu Thử cảm thấy thượng đế đối đãi nàng vô cùng tốt.
Mặc dù sau khi nàng gặp được mèo chiêu tài Mạc Ảnh Hàn, nàng thật sự có từng hoài nghi thượng đế, nhưng sau đó sự thật đã chứng minh, thượng đế đối nàng vẫn rất tốt. Có thể ôm lấy con mèo chiêu tài kia, Phiền Tiểu Thử thật sự thỏa mãn vô cùng. Tuy con mèo chiêu tài này thuộc phái cấm dục!
Tuy con mèo chiêu tài này lúc nào cũng hở một tí thì cấm 【*beep* —— từ ngữ con cua】, nhưng ít ra là có hy vọng 【*beep* —— từ ngữ con cua】.
Nhưng mà hiện tại Phiền Tiểu Thử đầu đầy hoảng loạn một chút cũng không cảm thấy thượng đế đối nàng có bao nhiêu tốt.
“Nhất định có, nhất định phải có, ở đâu ở đâu!” APTX4869!
Tình cảnh người nữ sinh nào đó giống như con ruồi chuyển tới chuyển lui thật sự rất khó coi, rốt cuộc cũng khiến cho Mạc Ảnh Hàn nãy giờ vẫn đứng bên cạnh mở miệng nói. “Phiền Tiểu Thử, đừng có xoay vòng vòng nữa, ta chóng mặt!” Giọng điệu vẫn băng lãnh không có nhiệt độ, biểu tình trên gương mặt cũng cứng ngắc y như cũ.
Phiền Tiểu Thử muốn nghi ngờ người trước mặt nàng không phải là Mạc Ảnh Hàn, nhưng biểu tình này, giọng điệu này, muốn nghi ngờ mà được sao?!
Nhưng mà! Nhưng mà! Nhưng mà cho hỏi con nhóc trước mặt nàng rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra a chuyện gì đã xảy ra!?
Phiền Tiểu Thử vẻ mặt bi kịch. “Xin hỏi ngươi là ai?!”
“Tiểu Phiền Thự, ngươi còn ngu ngốc như vậy nữa, tin ta lột da ngươi không?!” Giọng điệu nguyên bản đã băng lãnh đến không có nhiệt độ, lúc này lại càng tàn bạo hơn.
“…”
Quả nhiên nàng là mèo chiêu tài!
“Nhưng mà… nhưng mà mèo chiêu tài, tại sao ta vừa tỉnh lại, ngươi đã biến thành bộ dạng này a?!”
“Hử? Ngươi… không phải đã xem qua 《Thám tử lừng danh Conan》 sao?” Ngược lại với sự kích động của củ khoai lang, thái độ của mèo chiêu tài bình tĩnh đến thật sự khó có thể chấp nhận!
Phiền Tiểu Thử nhất thời nội ngưu đầy mặt. “… Nhưng mà cái đó rõ ràng là phim hoạt hình a, ta không muốn như vậy a a a a!”
Mạc Ảnh Hàn, nữ, 26 tuổi, nhóm máu: A, cung Xử Nữ, người đứng đầu xí nghiệp Mạc thị, công ty Vân Tường. Có cha có mẹ, có chân có tay. Có xe có nhà, có người nhận nuôi. Hiện tại thân cao: 110cm, cân nặng: 19kg.
Bi kịch lớn nhất thế giới này chính là, rõ ràng người yêu của nàng lớn tuổi hơn nàng, đột nhiên biến thành một đứa nhóc con.
Phiền Tiểu Thử cảm thấy bản thân mình thật sự đỡ không nổi.
Thượng đế a, ngươi có cần đối với ta như vậy không a, cho tới bây giờ ta cũng chưa từng nói xấu ngươi a, đừng khiến ta bi kịch như vậy a, chết tiệt!
Muốn xỉu không? Có tin ta ngất cho ngươi xem không? Ta hôn mê a ta lập tức ngất a!
…
“Ngu ngốc, ngươi còn muốn ngủ tới khi nào?” Âm thanh non nớt đáng yêu, âm thanh này có chút quen thuộc, nhưng cũng có chút xa lạ, thế nhưng giọng điệu băng lãnh như thế này, Phiền Tiểu Thử tuyệt đối quen thuộc.
Thật ra sau khi biết Mạc Ảnh Hàn, Phiền Tiểu Thử thường hay nghĩ, bộ dạng của mèo chiêu tài nhà nàng khi còn bé sẽ như thế nào a? Có phải gương mặt vẫn tê liệt hay không?
Đương nhiên thỉnh thoảng cũng muốn quay ngược thời gian, nhìn bộ dạng Mạc Ảnh Hàn khi còn bé.
Nhưng mà Phiền Tiểu Thử thề, nàng thật sự không muốn nhìn, một chút cũng không muốn nhìn. Thật sự không muốn!
Cho nên a, thượng đế a thượng đế, phù hộ con sau khi mở mắt tất cả đều trở lại bình thường a!
Mắt to, gương mặt búp bê, đầu to, cơ thể nho nhỏ, cánh tay nhỏ bé mập mập thịt. Thật sự đáng yêu muốn chết.
Mạc Ảnh Hàn, cao 110cm, 19kg. Toàn thân mềm mềm, vô cùng khả ái. Tuổi tác… xin tự động bỏ qua nha.
“Ngươi… ngươi là muội muội của Đại Hàn hả? Ngươi, xin chào, ta là bạn của tỷ tỷ ngươi, ta là…”
“Phiền Tiểu Thử, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, trốn tránh hiện thực không có ý nghĩa gì hết, ngươi giả bộ ngu ngốc, có tin ta khiến ngươi trở thành ngu ngốc thật không?!”
Phiền Tiểu Thử cảm giác có một ngụm máu vọt tới yết hầu, lại bị nàng lặng lẽ nuốt mạnh xuống —— trời xanh a đất dày a đây là trò đùa gì vậy a!
“Đại Hàn… rốt cuộc ngươi làm cái gì vậy a ngươi ăn phải cái gì mà bị biến thành thế này?”
“Ta ăn cái gì ta làm cái gì? Tên ăn táo cũng không rửa, bây giờ lại tốt lành đứng trước mặt ta, tại sao bản thân ta lại ăn phải cái gì kỳ quái?! Suốt ngày mở miệng không kiêng kỵ, chơi đùa ngu ngốc ở khắp nơi, cả người dở hơi lại tốt lành đứng trước mặt ta, ta có thể làm cái gì?!”
“Mèo chiêu tài! Ta ăn táo có rửa!”
“Im miệng, tên lần trước ăn không rửa bị tiêu chảy là quỷ à?!”
“Nhưng mà chỉ có một lần như vậy! Lần khác ta đều có rửa!”
“Một lần như vậy rồi chẳng lẽ còn không phải? Im miệng cho bố!”
“Cái kia… mèo chiêu tài, tính tình của ngươi tại sao…”
“Bố bức bối đến đỉnh rồi!”
“Cái xưng hô 'bố' kia…”
“Im miệng im miệng im miệng!”
“…” Mèo chiêu tài của nàng thì ra hồi bé là dạng nóng nảy a? Thì ra là như vậy sao?
*Cốc cốc cốc…*
“Tiểu thư, Phiền tiểu thư, sắp đến bữa trưa rồi, các ngài xuống dùng cơm được không?” Ngoài cửa là âm thanh ngọt ngào đáng yêu của cô người hầu. Nhưng mà trong âm thanh ngọt ngào lần này lại lộ ra một chút nghi hoặc, hẳn là vì hai người này cho tới bây giờ cũng chưa ra khỏi phòng, cho nên nghi hoặc, lên đây hỏi han một chút.
“!” Vì vậy tiểu nóng nảy Mạc Ảnh Hàn đi xuống mở cửa. Vì vậy lần đầu tiên Phiền Tiểu Thử nhìn thấy mèo chiêu tài nhà nàng với cánh tay mở cửa.
Được rồi được rồi, với một đứa nhóc chỉ có 110cm mà nói, lúc mở cửa thật sự phải với tay.
Xoay nắm cửa, đúng đúng, là như thế! ~(≧▽≦)/~ Phiền Tiểu Thử vẻ mặt kích động.
*Cạch* cửa mở, thiệt tốt! Cục cưng giỏi quá! ~(≧▽≦)/~ Phiền Tiểu Thử kích động đến chẳng biết gì.
o(╯□╰)o
Nàng đang làm cái gì thế a có ai nói cho nàng biết một tiếng hộ với! Phiền Tiểu Thử phát hiện tâm tình quỷ dị lúc này của mình, hoàn toàn bi kịch rồi.
“Đã biết.” Tiểu Mạc Ảnh Hàn thuận lợi mở được cửa, hé ra gương mặt lạnh lùng đứng bên trong, giọng điệu không mấy thiện cảm quát: “Lập tức xuống liền.”
“…” Xin cho phép người nào đó ở ngoài cửa ngây ngốc ba giây. Dù sao đột nhiên có một con nhóc xuất hiện, ai cũng sẽ kinh ngạc.
“!” Mạc Ảnh Hàn cau mày.
“Oa a a! Chuyện gì xảy ra a? Tiểu muội muội, sao ngươi ở đây a? Tiểu thư của chúng ta đâu? Từ lúc nào mà tiểu thư có con rồi?!”
—_—|||||||
“Không phải nha, không phải con của Đại Hàn.” Mắt thấy sắc mặt Mạc Ảnh Hàn không ổn, sắp phun ra lửa rồi, Phiền Tiểu Thử vội vàng làm dịu bầu không khí.
“Không phải?! Lẽ nào, lẽ nào là con của Phiền tiểu thư?!” Cô người hầu đáng yêu tiếp tục bày ra vẻ mặt kinh sợ. “Trời ơi, cái này tuyệt đối không thể để cho tiểu thư thấy, không thôi Phiền tiểu thư, tiểu thư nhất định sẽ lột da ngài!”
—_—||||||||||
“Bây giờ ta càng muốn lột da ngươi ra!” Không thể nhịn được nữa, thật sự chịu không nổi, Mạc Ảnh Hàn gầm lên.
“Oa a cái khẩu khí này y hệt tiểu thư! Tiểu thư của chúng ta đâu? Tiểu thư đi đâu rồi? Lẽ nào… lẽ nào nàng xuyên không?”
OTL
Cái suy nghĩ quỷ quái này, gần đây xem hơi bị nhiều tiểu thuyết à tiểu thư!
“Câm miệng! Cả đám các người đều giở trò ngu ngốc trước mặt ta phải không? Tiền lương tháng này không muốn lĩnh phải không?!” Gương mặt tê liệt của Mạc Ảnh Hàn thành công giật giật.
“…”
“…”
“… Tại sao ta cảm thấy đứa nhỏ này giống y như tiểu thư?!”
“… Bởi vì chính là nàng.”
“…” Lộng lẫy hoành tráng, cô người hầu lăn ra ngã.
“Đệch mợ, ngày hôm nay tất cả mọi người đều không bình thường! Không được té xỉu trước mặt ta! Ngươi muốn đè chết ta à!” Bị cô người hầu đè dưới thân Mạc Ảnh Hàn oa oa kêu to, bộ dạng này trông… thật đáng yêu, không được a không được.
*Cái từ 'đệch mợ' đó… đây =>
Đọc TruyệnMạc Ảnh Hàn bị đè, tuy rằng hồi đó với thân hình nhỏ bé của cô người hầu luôn không được Mạc Ảnh Hàn để vào mắt, nhưng mà… có lẽ là báo ứng a, người luôn xem thường vóc dáng người khác nhỏ, quả nhiên sẽ gặp báo ứng.
Cho nên, lần này Mạc Ảnh Hàn đã bị tiểu thân thể đè. Đè đến thiếu chút nữa thì tắt thở.
Sau khi Phiền Tiểu Thử thật vất vả mới đem Mạc Ảnh Hàn thiếu chút nữa tắt thở ra khỏi cơ thể nhỏ bé, tay bắt lấy cánh tay nhỏ xíu mập mập của đối phương, nhìn Mạc Ảnh Hàn mặt đỏ tới mang tai ngồi bệt dưới đất, không rên một tiếng, nhẹ nhàng thở dài một hơi.
Xem ra là đã phát hỏa đủ rồi, cuối cùng cũng hết bất mãn xưng 'bố, bố' rồi, Mạc Ảnh Hàn nóng nảy thật sự rất hiếm thấy, tuy có mới mẻ nhưng mà…
Mạc Ảnh Hàn hiện tại… nếu như bỏ mặc nàng, rất nguy hiểm a, lỡ như lại bị đè thì làm sao bây giờ a? Aiz…
Ta đây phải trông chừng nàng sao? Nhưng mà trông như thế nào? Như vậy thật biếи ŧɦái a, nhưng mà mặc kệ thì… quả nhiên rất nguy hiểm mà!
Phiền Tiểu Thử vừa mới thở phào nhẹ nhõm, nháy mắt bị thay đổi thân phận “Người yêu => người giám hộ” mà phiền não.