Quyển 1 - Chương 1: Thơ ngây 1

“Chị Tiểu Nhiên, đây là một số phong thư do fan gửi. Chị đọc rồi chọn lấy một cái chị vừa ý, em đi sắp xếp lại lịch trình trước đây.” Y Nhiên ngước lên nhìn cô trợ lý có dáng vẻ nghiêm túc, đeo một cái mắt kính gọng mạ vàng, tay vừa cầm năm cái phong thư vừa đi đến bàn làm việc.

Giang Y Nhiên đeo tai nghe vào, mười ngón tay lạch cạnh trên bàn phím. Liếc mắt một cái, liền thấy ở trên cùng là cái tiêu đề【Một hướng đi khác của phim truyền hình (Được cải biên từ kịch bản gốc)】

“Chị sẽ chọn phong thư đầu tiên, em đi chuẩn bị đi rồi chờ chị một lát, bây giờ chị đi làm xong một việc đã.”

“Em biết rồi. Em chuẩn bị xong rồi đến đây tìm chị.” Trợ lý đi đến chỗ Giang Y Nhiên cầm lên phong thư cô vừa chọn rồi rời đi.

Mười phút sau, trò chơi kết thúc. Thấy trên màn hình hiện lên chữ "Bạn đã thắng", Giang Y Nhiên cười mãn nguyện rồi cầm lấy phong thư vừa nãy trợ lý mang vào.

【Mục tiêu: Giang Trực Thụ】 【Điều kiện: Không được thay đổi bất cứ sự việc nào có sẵn và kết cục ban đầu, trở thành bạch nguyệt quang của mục tiêu công lược.】

【Gợi ý công lược: Cái gì đã mất đi sẽ không thể lấy lại được.】

Giang Y Nhiên đọc xong phong thư mất một lúc, rồi đứng dậy đi đến bàn làm việc khác ở bên cạnh, nói với một thiếu nữ đang xem truyện tranh ngôn tình nói. “Sắp đi công lược nam thần của em.”

Nói xong không đợi thiếu nữ trả lời liền xoay người rời đi.

“Chị Y Nhiên, em xin chị hãy thủ hạ lưu tình nha~.” Thiếu nữ nhìn sang ảnh đại diện trên bảng xếp hạng bên trái màn hình, tên và ảnh của Giang Y Nhiên xếp hạng thứ nhất, đầu không khỏi rối như tơ vò.

Phong thư là do một fan nữ viết rồi gửi đến, Nội dung thư là không tin nam chính từ đầu đến cuối chỉ yêu mình nữ chính, bị rung động bởi nàng, loại tình yêu này là không thể xảy ra được.

Giang Y Nhiên nghe trợ lý tóm tắt lại nội dung thư, nhìn nội dung công lược cùng nhắc nhở rồi gật gật đầu.

“Tình yêu không thể xảy ra sao? Như ngươi mong muốn đi~.”

Tích... tích....

Tiến vào thế giới công lược 《Kịch bản: Thơ ngây》

......

Thời điểm Giang Y Nhiên tới là lúc Viên Tương Cầm đã đưa phong thư tỏ tình cho Giang Trực Thụ, lại bởi vì động đất, nhà Viên Tương Cầm ở đã bị sập, sau đó nhờ quan hệ thân thiết với nhà Giang Trực Thụ nên dọn vào ở cùng đã được hai ngày.

Trợ lý giả lập cho Giang Y Nhiên một cái biệt thự ngày bên cạnh nhà Giang Trực Thụ, phòng ngủ của Giang Y Nhiên thì đối diện của sổ thẳng bàn học của Giang Trực Thụ.

Giang Y Nhiên dựa vào ven tường, xuyên qua cửa sổ nhìn Viên Tương Cầm mang sữa bò đặt trên bàn sách của Giang Trực Thụ, Giang Trực Thụ không kiên nhẫn đuổi đối phương đi ra ngoài.

“Thật đúng là thích kiểu nữ sinh đơn thuần sao.” Giang Y Nhiên cười nhẹ.

Sáng hôm sau.

Giang Y Nhiên mặc một bộ đồng phục giống với Giang Trực Thụ và Viên Tương Cầm, khoác cặp sách lên rồi đi đến trường trước hai người bọn họ.

Sau khi nhận sách giáo khoa ở phòng thầy chủ nhiệm xong, Giang Y Nhiên chuẩn bị đi xuống lầu tìm phòng học, từ xa đã nghe thấy âm thanh của Viên Tương Cầm, đột nhiên nghĩ đến, quả thật biết trước kịch bản chính là lối tắt đi.

Thiếu nữ ríu rít hoạt bát không bị ảnh hưởng chút nào bởi nam sinh lãnh đạm bên cạnh, lớp học của khối A ở khu dạy học bên kia, Giang Trực Thụ trong đầu chỉ muốn thoát khỏi cái nữ sinh bám người này, kết quả không để ý Giang Y Nhiên ôm một chồng sách từ trên tầng đi xuống.

“Cẩn thận!” Lúc Viên Tương Cầm nhận ra liền hô to, nhưng cũng muộn rồi Giang Y Nhiên từ trên tầng bước xuống đã ngã vào trong lòng của Giang Trực Thụ.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง