“Tại sao chứ? Tại sao cô không cho chúng tôi rời khỏi đây? Trong khi lối thoát ở quỷ môn quan này, có thể đưa ba chúng ta rời khỏi nơi này mà...”
“Tại sao à? Bởi vì tôi cần phải đưa được, sức mạnh của Kỳ Nương Tử ra khỏi đây, thì tôi mới thực hiện được âm mưu của mình, vậy nên các người phải chết ở đây...”
Dứt lời Nhϊếp Mạc Lê đã chưởng một nguồn sức mạnh, màu vàng về phía Kiều Đồng và Mạc Thanh. Nhưng tất cả đã bị một lá cờ, tạo ra một sức mạnh ngăn cản lại...
“Hưa các ngươi nghĩ rằng lá cờ này, có thể bảo vệ được các người bao lâu hả? Và ta nhất định sẽ phá hủy được nó, để có thể tiêu diệt các người...Thế nên đừng chống cự vô ích nữa, mà hãy chịu chết, còn không thì đừng trách, ta sẽ dày dò linh hồn của các người, sống không bằng chết...”
Dứt lời ả đã biến ra một thanh kiếm, sau đó liên tục chém về phiếu của họ, sau một lúc kết giới đã vỡ tung, cây cờ bảo vệ họ cũng tan nát, ả bật cười trong sự đắc ý: “Hahahaha bây giờ thì nó đã bị phá hủy, các người cũng sẽ sớm chết thôi...”
Ả đang chìm trong sự đắc ý, thì đột nhiên cảm thấy được, có một nguồn năng lượng dương khí, đang tiến vào quỷ hôm quan này: “Gì chứ tại sao lại có nguồn dương khí ở đây? Rốt cuộc là ai đang vào đây chứ?”
Ánh mắt ả nhìn cánh cổng âm dương một lát lâu, thì cũng đã thấy được người bước vào không ai khác mà là Đào Mộng Yên. Ả bậc cười trong sự đắc thắng: “Hưa là Đào Mộng yên sao? Mình còn tưởng là ai lợi hại cơ, để vào đây cứu bọn họ, nhưng mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi, thậm chí với một Đào Mộng Yên nhỏ nhoi, không có sức mạnh gì, và là người phàm, thì có thể làm được gì mình chứ? Khi đến đây để cứu những người này. Cô ta cũng sẽ chết như họ thôi. Nếu dám đến đây để cản đường mình, mang sức mạnh của Kỳ Nương Tử rời khỏi đây...”
Ả còn đang chìm trong sự đắc ý của bản thân, thì đột nhiên ả lại cảm nhận được, một nguồn âm khí vô cùng mạnh, điều này khiến ả bàng hoàng, sắc mặt đã nhăn nhó, ả lên tiếng trong sự ngạc nhiên: “Gì chứ tại sao lại có một nguồn âm khí nữa? Nguồn âm khí này vô cùng mạnh, nó có thể gần bằng mình, và e rằng nếu mình và người này đánh nhau, thì có lẽ mình sẽ bị trọng thương, và khó có thể rời khỏi được Quỷ Môn Quan này...”
Thoát Khỏi những suy nghĩ của bản thân, ả cũng đã dần nhận ra người kia, đó không là ai khác mà là Quỷ Sát Kim Cang, Lương Thiếu Bình...