- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Áo Blouse Trắng Và Bánh Đậu Ngọt [Mỹ Thực]
- Chương 1: Bánh bao nhân đậu (1)
Áo Blouse Trắng Và Bánh Đậu Ngọt [Mỹ Thực]
Chương 1: Bánh bao nhân đậu (1)
Đã bước vào mùa đông giá rét.
Từ ngày hôm qua, điện thoại di động đã nhận được tin nhắn nhắc nhở sắp có không khí lạnh ập đến. Vừa mới sáng sớm, nhìn ra ngoài trời đã thấy hoa tuyết bay lả tả. Tuyết không lớn lắm, chỉ rải một lớp trắng mỏng manh trên nền đất. So với trận tuyết đầu mùa hai năm trước, tuyết như thế này đã có thể coi là dịu dàng hơn nhiều.
Mặc dù tuyết không lớn, nhưng cứ chậm rãi rơi cả một ngày, ngay cả trên tán thông cũng phủ thêm một tầng lụa trắng. Thấy đồng hồ đã chỉ đến gần bảy giờ, Đường Quỳ tiễn vị khách cuối cùng, khom lưng lau sàn nhà bên trong cửa hàng một lượt, sau đó mới chuẩn bị ra về.
Khóa cửa lại, một trận gió lạnh buốt lùa tới len lỏi vào trong cổ áo, Đường Quỳ quấn khăn quàng cổ kín mít, vừa mới đi được mấy bước thì chuông điện thoại vang lên.
Là Đường Cách gọi tới.
“Thật sự không cần anh tới đưa em đi sao?” Bên kia vọng đến tiếng tranh cãi ầm ĩ, giọng của anh nghe không được rõ lắm: “Bên chỗ anh không bận lắm, bây giờ em còn ở trong cửa hàng à? Anh đến đón em.”
“Chỉ cách mấy cái ngã tư thôi, em tự gọi xe là được. Không phải anh bảo tối nay còn có cuộc họp sao? Đừng làm trễ việc.” Đường Quỳ cười cười từ chối anh: “Em cũng đâu phải là trẻ con, cần gì phải lo lắng như vậy?”
Đầu bên kia, Đường Cách hơi chần chừ một lúc, thế nhưng vẫn không lay chuyển được cô. Anh cũng hiểu rõ tính cách của Đường Quỳ, cho nên thôi không kiên trì nữa, chỉ dặn cô: “Tụ tập xong rồi thì nhớ gọi điện thoại cho anh, anh tới đón em về.”
Đường Quỳ đáp lại một tiếng, loáng thoáng nghe thấy bên kia có người gọi “tổng giám đốc Đường”, cuộc trò chuyện kết thúc ở đây. Di động còn chưa kịp bỏ lại vào túi thì lại nhận được một cuộc gọi khác, lần này là Chu Phán Phán, giọng cũng lớn: “Ôi chao, Đường Quỳ, sao cậu còn chưa tới nữa? Cả đám bọn tớ chờ cậu đến dài cổ rồi!”
Bên chỗ Chu Phán Phán vô cùng ầm ĩ, tiếng động lớn nhỏ lẫn lộn, vừa nghe đã biết là tiếng chạm ly, thậm chí còn cảm giác được mùi rượu đổ tung tóe.
“Tớ không thể đóng cửa cửa hàng trước sao?” Đường Quỳ cười với cô nàng, thấy một chiếc taxi bật đèn xanh chạy qua, cô bước lên trước một bước, vẫy tay: “Cậu đừng vội, tớ đang đến rồi đây.”
“Cậu mau đến đây đi.” Chu Phán Phán oán giận, bỗng dưng hạ giọng: “Cậu không biết đâu, Khương Linh đã ở đây khoe khoang cả buổi rồi, cô ta mở mồm ra là như súng máy vậy, chậc chậc, nói không biết mệt, phiền chết đi được.”
Cô lại trấn an cô nàng ít câu rồi mới cúp điện thoại. Đường không xa, chỉ đi mấy phút đã tới, Đường Quỳ trả tiền xe cho tài xế, vào đến cửa mới nhớ ra là vừa rồi quên hỏi số phòng bao. Cô cũng không vội, mở nhóm chat trên Wechat ra, bắt đầu lật lại tin nhắn cũ.
Vừa mới mở tin nhắn ra, bên tai đột nhiên truyền tới một giọng nam rất quen, giọng nói điềm đạm, bình tĩnh. Đường Quỳ theo tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy bóng lưng một người đàn ông mặc áo khoác tây trang màu xám, bên cạnh là một chậu cây rất cao che khuất mất hơn nửa người, không nhìn rõ được khuôn mặt.
Người nào thế nhỉ? Cảm giác giọng nói rất quen, không hiểu sao lại khiến cô có cảm giác áp bách.
Đúng lúc này thì thang máy “tinh” một tiếng, cửa mở ra. Đường Quỳ không kịp ngẫm nghĩ nữa, cất bước đi vào. Cửa thang máy chậm rãi khép lại, rốt cuộc người kia cũng xoay người, đáng tiếc cô lại không thể nhìn rõ mặt người đó — bởi vì cửa thang máy đã hoàn toàn đóng lại rồi.
Buổi tụ họp diễn ra ở tầng 4, phòng 428, là phòng tận cùng trên dãy hành lang. Gõ gõ một cái rồi đẩy cửa ra đi vào, lập tức nhìn thấy một cái bàn tròn to đùng ở giữa phòng và một đám người đang ngồi vây quanh cái bàn đó. Nhiều năm không gặp, mặc dù diện mạo chưa thay đổi nhiều, nhưng khí chất đã hoàn toàn khác xa năm đó. Nhìn những khuôn mặt đã mất đi vẻ ngây thơ, Đường Quỳ chỉ cảm thấy rất quen, thế nhưng nhất thời lại không thể gọi được thành tên.
Chu Phán Phán đứng lên, gọi cô đi vào: “Bên này! Nào, tới đây, Đường Quỳ, rốt cuộc cậu cũng tới rồi!”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Áo Blouse Trắng Và Bánh Đậu Ngọt [Mỹ Thực]
- Chương 1: Bánh bao nhân đậu (1)