- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Ảo Ảnh Chợt Lóe
- Chương 20: "Động lòng là cảm giác gì?"
Ảo Ảnh Chợt Lóe
Chương 20: "Động lòng là cảm giác gì?"
Đến thời điểm mùa đông khắc nghiệt, bộ phim thứ ba của Hướng Tiểu Viên được phát hành trên mạng.
Trong phòng khách, Thái Quyển bày biện bàn ăn, đêm nay họ quyết định ăn lẩu.
Lẩu uyên ương —— một nửa là nước lẩu cà chua, một nửa là nước lẩu bò dầu cay Ma Lạt, hơi nóng ào ạt bốc lên cuồn cuộn.
Hướng Tiểu Viên đang sắp xếp chén đũa. Vì yêu cầu của nhân vật, cô xén tóc ngắn ngủn như kiểu con trai, hiện tại đã dài ra một chút, mặc áo len cổ lọ màu đen, dường như có phần khí khái khôi ngô hơn bao giờ hết.
Hướng Chi Thạch đang xếp máy chiếu thì nhìn cô một cái, tủm tỉm cười, "Hai bộ trước em đóng chưa chiếu à?"
"Bộ "Gấu bông" kia mới chiếu hai tháng trước rồi." Hướng Tiểu Viên nhàn nhạt nói.
Thái Quyển hơi bĩu môi không nói.
Thật ra bộ phim có tên là《 Người anh em của tôi, bạn gấu của tôi 》, độ xấu hổ và độ nhục nhã của cái tên "bùng nổ" này thật sự rất khó nói ra miệng. Dù cho chiếu rồi cũng vô dụng, toàn bộ quá trình đều không thấy mặt thật, Đại la thần tiên (*) cũng chẳng biết là cô diễn.
(*) Thần tiên trong Đạo giáo, ở đây có thể hiểu là thần thánh cỡ nào cũng bó tay.
Tiểu Viên khi đóng nhân vật này chịu không ít cực khổ, đánh đổi quá nhiều, nhưng có thể thấy trước chính là không có thành quả gì lớn.
Anh ấy không nói gì, nhớ tới phim 《 Lựa chọn 》, Hà Thần Ảnh đoạt giải nữ chính xuất sắc nhất tại Liên hoan phim sinh viên, Trâu Nhất Nhụy được giải diễn viên mới xuất sắc nhất, phỏng chừng sẽ còn gặt hái nhiều hơn ở các giải thưởng lớn tầm cao hơn vào sang năm.
Trâu Nhất Nhụy tuy rằng diễn không giỏi giang gì, nhưng thành tích phòng bán vé của bộ phim này không tồi, ý kiến dư luận cũng tốt, cô ta lập tức vọt lên tới vị trí hàng đầu trong số các diễn viên nữ trẻ, còn lần đầu tiên lấy được quyền phát ngôn cho thương hiệu hơi xa xỉ.
Thái Quyển lướt mắt qua quyển tạp chí 《 Vogue 》 Trung Quốc kia trên ghế sofa, trang bìa chính là Hà Thần Ảnh. Vogue được xem như tạp chí thời thượng nhất, bán chạy nhất, toàn là ngôi sao tiếng tăm siêu nổi mới có thể lên được vị trí trang bìa này, mà số lần các diễn viên có mặt trên đó cũng hiếm hoi. Lần này trang bìa số báo mở hàng đầu tiên trong năm giao cho Hà Thần Ảnh, xem ra "Đồng Hoa" muốn lấp đầy khoảng trống hoạt động thương nghiệp của cô ấy, đã bắt đầu công tác giao tiếp rồi.
Từng người một trong thành phần chủ chốt của đoàn phim 《 Lựa chọn 》 ai nấy đều đạt được lợi ích, trừ Tiểu Viên......
Nói ra, cô còn là người mua tạp chí này, nhất định rất khó chịu đi?
Thật là đáng tiếc, quá đáng tiếc!
Trong lòng Thái Quyển chính là căm giận bất bình, Hướng Chi Thạch lướt qua bên người, dường như bâng quơ vỗ vai anh ấy, Thái Quyển đành thu lại suy nghĩ.
Ba người liền ngồi xuống, ăn bên nước lẩu bò dầu cay trước.
Trên màn hình đang phát một bộ phim điện ảnh.
"Em nói lại một chút xem trong phim này em diễn nhân vật gì?"
Hướng Tiểu Viên đang cắn miếng thịt bò nhúng lẩu, cái miệng nhỏ chu lên, "A, phù phù, nóng quá, ăn ngon ghê!"
Thái Quyển nhanh tay trước một bước, đẩy nước cam đến bên cạnh cô, "Nói ra biên kịch này còn rất to gan, vai chính thế mà là người chuyển giới."
Hướng Chi Thạch dùng đũa chung gắp mấy miếng thịt bò đã nóng chín bỏ vào trong chén của cô, "A?"
"Vâng, vốn là phụ nữ, chuyển giới thành đàn ông." Hướng Tiểu Viên chỉ chỉ vào mái tóc của mình.
"Nghe có vẻ cũng rất thú vị."
"Kịch bản viết bình thường, ý tưởng thì thú vị, thật đáng tiếc." Tiểu Viên lại ăn một miếng thịt bò, uống một ngụm nước cam mát lạnh.
"Anh Chi Thạch, đây là một bộ phim điện ảnh về tình yêu." Thái Quyển bỗng nhiên cười khà khà một tiếng, "Ở trong đây Tiểu Viên phải yêu đương với con gái đó."
"À, đây là nhân vật mang nam tính đi yêu con gái." Hướng Tiểu Viên sửa lại cho đúng.
"Anh nhớ là hình như em không có nhận diễn yêu đương gì đó......" Hướng Chi Thạch nhớ lại.
"Từng nhận rồi á, bộ 《 Đôi ba chuyện của họ 》 kia đấy, em phải yêu đương với người mẫu nam kia, chả phải sao?" Tiểu Viên đang gắp một miếng thịt ba chỉ, nhún vai, "Tuy là cũng xóa sạch trơn rồi......"
Sau khi theo dõi Wechat, Lục Tĩnh Niên có gửi không ít tin nhắn mắng chửi Vương Tập cho Tiểu Viên. Thái độ của Tiểu Viên bình tĩnh, coi như đang nghe nhạc.
Trong phòng yên lặng vài giây.
"Chẳng qua trong 《 Đôi ba chuyện của họ 》 em diễn không được tốt lắm, chuyện bản thân em, em tự biết. Lúc em diễn cảnh tình cảm, đúng là diễn không được như ý."
"Em nhớ hồi còn ở trường, một đàn chị học hệ đạo diễn nói khi em diễn tình cảm còn thiếu một chút gì đó."
"Thiếu gì đó?" Hai người kia nhìn về phía cô.
"Vâng......" Tiểu Viên chống cằm nhớ lại, "Chị ấy nói, chính là còn thiếu phản ứng tóe lửa và tình cảm mãnh liệt với đối tượng yêu đương, nhìn không ra em yêu người kia nhiều thế nào."
Mỗi năm ở Hoa hí đều có biểu diễn sân khấu kịch, mỗi khóa đều phải có tiết mục. Có một năm bọn cô diễn chính là 《 Tình yêu của tê giác 》 (*), cô nhớ rõ năm đó có một người đàn chị nói với cô như vậy.
(*) Tình yêu của tê giác (Rhinoceros in Love) là một vở kịch năm 1999, được viết bởi Liêu Nhất Mai. Vở kịch được dịch sang tiếng Anh bởi Mark Talacko năm 2012. Vở kịch nói về tình yêu của Mã Lộ, một người chăm sóc tê giác ở vườn thú và một người phụ nữ hàng xóm xinh đẹp tên Minh Minh. Mã Lộ tìm mọi cách để có được Minh Minh, nhưng trái tim Minh Minh chỉ có Trần Mãn, một người đàn ông không yêu cô ấy. Cuối cùng, Mã Lộ đã lấy danh nghĩa tình yêu bắt cóc Minh Minh, gϊếŧ chết con tê giác mà anh ta nuôi. - tham khảo từ wikipedia (zh.wikipedia.org/wiki/恋爱的犀牛)
"Khi đó em quá kiêu ngạo, căn bản không thèm nghe lọt tai."
"Anh không phải dân chuyên nghiệp a, nhưng cũng xem không hiểu 《 Tình yêu của tê giác 》, chưa nói đến phương thức biểu diễn của kịch và diễn xuất của phim ảnh chắc là không giống nhau." Thái Quyển nói.
"Phương thức biểu lộ không giống nhau mà thôi, nhiệm vụ duy nhất của diễn viên chính là khiến người xem tin tưởng và nghe theo biểu diễn của mình, khiến người xem đồng cảm sâu sắc." Hướng Chi Thạch nói.
"Lúc ấy, năm thứ ba em đã đi quay bộ 《 Tiểu Văn 》 của đạo diễn Hạ, toàn bộ học kỳ đều không ở trường học, năm tư liền đi Pháp dự liên hoan phim Cành cọ vàng. Khi đó em quá cuồng vọng, hoàn toàn sẽ không coi trọng lời của đàn chị cùng trường."
Lời Hướng Tiểu Viên nói ra thật bình tĩnh và lý trí, hai người đàn ông kia đều hơi giật mình, đặc biệt là Thái Quyển, miệng há ra, thịt cũng quên gắp.
"Khi đó em còn tưởng rằng tốt nghiệp rồi chắc chắn không lo không có phim để đóng, sẽ nhanh chóng được mọi người biết đến, ha ha...... Còn giờ á?" Cô hơi cười cười tự giễu, chỉ vào bộ phim trên màn hình.
Trên màn hình là bộ phim điện ảnh tên là 《 Tôi yêu em! 》, ba thế hệ thanh niên trung niên người già. Ý tưởng của biên kịch rất hay, muốn nói lên yêu chính là yêu, không giới hạn trong giới tính cùng tuổi tác, chỉ là tuyển chọn toàn là nhân vật bên lề. Thành thật mà nói, cách kể chuyện cũng không có gì khác biệt, năng lực của đạo diễn cũng rất bình thường.
Bộ phim chiếu được hai mươi phút, không có gì để khen, nhân vật Tiểu Viên diễn còn chưa xuất hiện, bọn họ cũng không chú ý xem, chỉ nói chuyện phiếm.
Lẩu trên bàn tỏa ra làn khói nóng, mùi đồ ăn bao phủ, trong một lúc ba người đều không nói gì.
Người trẻ tuổi đều sẽ mắc sai lầm, đặc biệt là người trẻ tuổi có khởi điểm cao, dễ kiêu ngạo, điều này có thể hiểu được, nhưng đây lại là em gái trong nhà, bình thường đã quen kiêu ngạo cũng sẵn lòng cưng chiều. Hiện tại đột nhiên thoáng chốc hiểu chuyện như vậy, cúi mình đi nhận phim diễn, điều chỉnh lại trạng thái, tổng kết kinh nghiệm, còn biết tự giễu chính mình.
Thật vui mừng lại đau lòng.
Thế này là điều đúng đắn, là chuyện tốt, như thế mới có thể tiếp tục ở trong giới giải trí, bước đi tiếp trong kiếp sống nghề diễn. Chỉ là tâm tình của người làm anh lớn đặc biệt phức tạp.
Hướng Chi Thạch không ăn nữa, dùng đũa tiếp tục thả đồ ăn vào nồi, Thái Quyển tháo mắt kính, cầm một góc áo len chà lau tròng kính.
Hướng Tiểu Viên uống hớp nước cam, thoáng nhìn quét qua bọn họ, bỗng bật cười, "Ôi trời, em không sao mà, sắc mặt mấy anh đừng nghiêm túc như vậy."
"Em còn chưa nói xong đâu."
"Mời ngài tiếp tục." Thái Quyển mang mắt kính lên.
"Cho nên em mới tiếp nhận bộ 《 Tôi yêu em! 》 này à?" Hướng Chi Thạch hỏi.
"Phải, chủ yếu là nhân vật thú vị, còn có, nếu em đã không am hiểu diễn cảnh yêu đương, vậy càng không thể trốn tránh, phải diễn nhiều hơn mới được."
"Anh thấy còn không bằng em thử đi yêu đương, chắc sẽ có cảm xúc hiểu ra nhiều hơn." Thái Quyển chen vào nói, "Nói cho cùng, diễn trong phim cùng kinh nghiệm cuộc sống cũng có liên quan. Em cũng chưa từng yêu đương, không biết cảm giác động lòng, làm sao mà diễn yêu đương được chứ?"
"Ờ, em từng hẹn hò yêu đương rồi, vô dụng thôi, không giúp được gì."
"Hả? Khi nào vậy?" Thái Quyển cả kinh, anh ấy nhìn Hướng Chi Thạch, "Anh Chi Thạch có biết không?"
Tiếng Hướng Chi Thạch mang ý cười, "...... anh cũng mới biết được đây."
"Đương nhiên là không biết rồi, đó là hồi em học năm tư, không tới ba tháng đã chia tay rồi." Hướng Tiểu Viên thờ ơ như không.
"Vì sao?"
"Không vì sao cả, không có cảm giác chăng."
"Không cảm giác mà sao yêu nhau?"
"Ừm......" Tiểu Viên nghiêng đầu cố gắng nhớ lại, "Lâu vậy rồi, em nào nhớ rõ? Người đó trông rất đẹp mắt, tính tình cũng không đáng ghét, nói về vệ sinh thì mùi trên người cũng dễ chịu."
"...... cũng tốt ha." Thái Quyển bất đắc dĩ, giá trị nhan sắc cũng là nguyên nhân à.
Hướng Chi Thạch nghe bọn họ nói qua nói lại, cũng không xen vào.
Ngay sau đó, lòng nhiều chuyện của Thái Quyển nổi lên, "Có ảnh chụp không? Cho anh xem tí?"
"Không có," Tiểu Viên liếc nhìn anh ấy một cái, "Bọn em cũng chưa từng chụp ảnh chung, em cũng không lưu ảnh chụp của anh ấy, cũng không có phương thức liên hệ."
"...... em xác định là cả hai đang yêu nhau à?" Vẻ mặt của Thái Quyển là "thật sự không hiểu nổi người trẻ tuổi".
"...... dù sao...... chuyện chỉ có một lần như vậy, không có gì đáng nói." Hướng Tiểu Viên nhún vai.
Hồi đó cô từng thật sự cho rằng đó chính là yêu đương, chàng sinh viên vẻ ngoài không tệ, tính cách không tồi, cô nhớ là học nhϊếp ảnh, rất dễ ở chung.
Bọn họ hai người khi lên lớp không có loại cảm giác rời xa một giây liền điên cuồng nhớ nhung, cũng không giống Vĩ Gia Bảo và Trâu Nhất Nhụy, thể loại kịch tính như trong phim, giây trước còn anh anh em em, giây tiếp theo chính là cô là cô còn tôi là tôi.
Giống như dòng nước hết sức bình thường, phẳng lặng, trôi qua không chút dấu vết.
"Đến lượt em rồi đi?" Hướng Chi Thạch bỗng nhiên nói.
"Phải phải, nhìn xem xem!" Thái Quyển nói không ngớt.
Hướng Tiểu Viên khẽ cắn chiếc đũa, có hơi mắc cỡ.
Mặc âu phục với sơ mi trắng, giày da đen nhánh bóng loáng, tóc vuốt keo trơn bóng, một bên lỗ tai còn mang khuyên tai kim cương.
Cho dù Hướng Chi Thạch và Thái Quyển đều quen thuộc với Tiểu Viên như vậy, cũng cảm thấy thật đẹp đến bất ngờ.
Đạo diễn cũng hiểu được hoá trang này của cô đẹp, cho cô cái đặc tả 360 độ, còn không ngừng xoay quanh, thật sự có hơi quá rồi......
"Bộ âu phục này là?" Hướng Chi Thạch có hơi nghi ngờ.
"Khụ, là của anh đó, em mang đi sửa nhỏ lại." Tiểu Viên gãi mặt, không còn cách nào, trang phục đoàn phim đưa cho cô quá rởm.
"Còn khuyên tai viên kim cương kia?" Thái Quyển hỏi.
"Hẳn là giả, chừng mười mấy đồng là có thể mua được trên Taobao." Hướng Tiểu Viên đoán.
"Giày da cũng là của anh à? Em mang chắc không vừa đi?" Hướng Chi Thạch vẫn nghi hoặc.
"Khụ, nhét vào không ít giấy vo tròn ạ." Hướng Tiểu Viên khẽ le lưỡi một chút.
......
Cái đoàn phim này còn rất nghèo, nếu đã đến phiên Tiểu Viên diễn, bọn họ bắt đầu nghiêm túc xem.
Phim điện ảnh thể loại tình cảm càng phải chú ý bầu không khí hơn so với các bộ phim thể loại khác, lời thoại cũng rất quan trọng.
Bộ phim này nói như thế nào đây, đối với Tiểu Viên người chưa từng cảm thụ qua yêu đương ngọt ngào mà nói thì cảm thấy không khí cứ kỳ kỳ quái quái, lời thoại cũng thật Quỳnh Dao.
"Em vì sao không thích tôi? Là bởi vì trước đây tôi là phụ nữ sao? Nhưng trái tim tôi chỉ có em, luôn yêu em, không có em tôi sẽ chết, tôi không thể sống nổi, em muốn tôi chết sao? Em có phải muốn tôi chết hay không? Em thật sự muốn tôi chết sao?"
......
Thế này cũng...... Quá ngượng rồi.
Hướng Tiểu Viên muốn đưa tay che mắt lại, chính mình cũng xem không nổi, khóe mắt thoáng liếc nhìn hai người bọn họ.
Bộ dáng Hướng Chi Thạch thật nghiêm túc, Thái Quyển cũng dán mắt nhìn chằm chằm không chớp, cô bèn đưa mắt nhìn lại màn hình.
"Tôi đây coi như còn không bằng đã chết, tồn tại có ý nghĩa gì nữa chứ? Không thể cùng người tôi yêu ở bên nhau, tôi là vì em nên mới...... mới đi làm phẫu thuật, hiện tại em không cần tôi nữa sao? Tôi nên đi tìm chết cho rồi!" Sau đó ra vẻ phải đi nhảy lầu liền, nữ chính khóc lóc đi cản "cô" lại, một trận lăn lộn, gà bay chó sủa.
Hướng Tiểu Viên cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, nhịn không được đi tìm điều khiển từ xa.
"Khụ, khụ," Hướng Chi Thạch siết nắm tay che môi, nhẹ nhàng ho khan hai tiếng.
Thái Quyển mím môi, kìm nén, khuôn mặt tròn cũng nghẹn đỏ cả lên.
Hướng Tiểu Viên thở dài, ấn tạm dừng, "Được rồi, đừng nhịn nữa, muốn cười thì cười đi."
Thái Quyển lập tức cười to hahaha, cười đến ôm bụng, Hướng Chi Thạch nghiêng người đi, cũng đang khẽ cười.
"Em không nói quá đâu, lời thoại chính là viết như vậy, em không có quyền sửa," giọng của cô bất đắc dĩ, "Biên kịch rõ ràng là fan trung thành của bà cô Quỳnh Dao."
"Anh cũng chưa từng thấy em diễn mà dùng sức như vậy......" Dáng vẻ Hướng Chi Thạch cười đến cổ họng ngứa lên, ho khù khụ vài câu.
Tiểu Viên diễn đặc biệt dùng sức, đứt hơi khản tiếng, một sợi gân nhỏ nổi rõ trên cái cổ mảnh khảnh, mặt mũi tưởng như muốn xoắn hết lại.
"Em cũng không muốn diễn như vậy, trước đó một cảnh này em diễn hai mươi dòng đến mười mấy lần rồi mà đạo diễn vẫn không chịu," cô càng bất đắc dĩ, thoáng nhìn Thái Quyển, "...... trước khi diễn em còn học hỏi kinh nghiệm từ Thái Quyển."
"Ồ, học hỏi kinh nghiệm gì?" Hướng Chi Thạch tò mò chuyển hướng qua Thái Quyển.
Thái Quyển đột nhiên ngượng ngùng, "Không có gì đâu," anh ấy thêm đồ vào lẩu, ý đồ muốn đổi chủ đề, "Mau ăn, mau ăn, đồ sắp nguội hết rồi!"
"Em hỏi anh ấy cảm xúc động lòng rốt cuộc có dáng vẻ như thế nào?" Hướng Tiểu Viên cười hì hì, "Em đây chưa từng ăn thịt heo cũng chưa thấy heo chạy, đành hỏi thử người từng trải đây là hương vị gì."
"À, vậy Thái Quyển nói như thế nào?"
"Anh ấy nói, ở trước mặt người mình thích sẽ có cảm giác đau lòng." Hướng Tiểu Viên kể lại, "Đến bây giờ em vẫn chưa hiểu được câu nói này, cho nên em vẫn luôn nhớ kỹ."
Thái Quyển gắp một chén lớn đồ vùi đầu ăn, không tiếp lời, gương mặt nóng bỏng hầm hập.
Thế mà Hướng Chi Thạch sửng sốt một chút, không có trả lời ngay.
Thái Quyển nhét đồ ăn đầy miệng, vừa nhai vừa nuốt, trong lúc đưa tay lấy nước đồng thời thoáng nhìn thật nhanh về phía Hướng Chi Thạch.
Hướng Chi Thạch tựa như đang suy nghĩ, gương mặt gầy trắng được ánh sáng ấm áp trong phòng chiếu rọi thật dịu dàng. Anh ấy chớp mắt, khóe môi cũng nở một nụ cười dịu dàng, thoáng nhìn Thái Quyển, "Anh cũng đồng ý với cách nói này."
Thái Quyển chỉ cảm thấy trong lòng run lên, không dám nhìn nhiều, chỉ có thể vùi đầu tiếp tục ăn.
Hướng Tiểu Viên vốn không nhận ra chuyện gì, cô than một tiếng, liếc nhìn đồng đều hai người này, "Không biết mấy anh đang nói cái gì, thôi đi thôi đi."
Giống như cô con người trước giờ luôn xuất sắc tài năng đến cùng cũng có ngày thi không đạt, thật là rầu.
Hướng Chi Thạch lấy điều khiển từ xa qua, "Xem tiếp đi."
"Ôi ôi anh à, thôi đi......" Thế này quả thật là xử tội công khai mà, Tiểu Viên gấp đến độ đi đoạt lấy điều khiển từ xa, "Quá mất mặt mà."
"Lúc em diễn cũng có thấy mất mặt đâu!" Thái Quyển ngẩng đầu lên, "Không được, tụi anh muốn xem, còn phải xem đi xem lại, để phát vòng lặp không dừng đi!"
Tiểu Viên hít lạnh một hơi, "Quá độc ác rồi?"
"Ai kêu em muốn nhận phim này chứ?" Hướng Chi Thạch cũng cười.
"Không phải vì tò mò sao, em nghĩ nói không chừng diễn nhiều mấy bộ rồi em cũng có thể trải nghiệm một chút cảm giác yêu đương chăng? Ôi, đau lòng quá!" Tiểu Viên làm mặt ngáo với Thái Quyển.
"Anh nói cho em nghe, vô dụng thôi, em vẫn là nên đi yêu đương đi!" Thái Quyển tức giận đáp trả.
"Ha ha ha, anh nói thật cho em nghe ai làm anh đau lòng vậy." Tiểu Viên nhào qua ôm cổ anh ấy, đôi mắt cong cong, "Nói mau, Thái Quyển anh đây là 0 hay là 1 a?" (*)
(*) 0 = thụ, 1 = công
Thái Quyển cứng đờ, máu dồn lên mặt, "...... em biết được cái này từ đâu?"
"Ôi, em không phải diễn người chuyển giới sao, LGBT tương tự gì đó liền cũng biết một chút, ý, anh đừng chuyển đề tài."
"Từ từ, Thái Quyển anh thẹn thùng rồi à? Ha ha ha."
"Anh mới không có, ôi, em siết anh sắp chết rồi, buông ra buông ra......"
"Ha ha ha, mặt xấu hổ kìa......"
Hướng Chi Thạch ở kế bên nhìn bọn họ cãi lộn, cười dịu dàng.
- --------
Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenhdt.com (link: https://www.wattpad.com/story/293242574)
Nếu các bạn đọc được những dòng này ở nơi khác ngoài truyenhdt.com, tức là chương mà các bạn đang đọc chưa được rà soát sửa lỗi.
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Ảo Ảnh Chợt Lóe
- Chương 20: "Động lòng là cảm giác gì?"