Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 207: Biến số

« Chương TrướcChương Tiếp »
Anh Quốc,

Nhiều thành thị xung quanh thủ đô London giờ phút này đã chìm trong biển lửa.

Dân chúng tất nhiên đã sớm sơ tán, bởi vì ai cũng hiểu, nơi đây, chính là chiến trường quyết định hướng đi cho thế giới mới.

Thanh âm súng ống chưa lúc nào dừng qua.

Đáng tiếc, binh lính bình thường, trong trận chiến thế kỷ tàn khốc này, chỉ có một tác dụng duy nhất, là tiêu hao ma lực của Blazer mà thôi.

Phi cơ, tàu chiến, các cỗ máy chiến tranh liên tiếp bị đánh chìm bởi những thiên tai nhân tạo, động đất, mưa bão và sấm chớp.

Bom nguyên tử?

Được rồi, quốc gia nào chả sở hữu món đồ chơi này, nhưng trừ phi có tên điên muốn diệt thế, nếu không sẽ không người dùng. Gϊếŧ hết dân chúng bình thường, thì còn ai để cho kẻ chiến thắng thống trị.

Dù vũ khí tối tân phát triển như Hoa Kỳ, cũng thiên về cô đọng sát thương trong phạm vi nhỏ.

Các Blazer hàng đầu, đặc biệt là với năng lực nghịch thiên như điều khiển nhân quả, khái niệm ma sát, phản xạ.

Vũ khí nguyên tử… e rằng thả chục đợt đều không hao được một sợi lông của đối phương, trong thế chiến II đã chứng minh, Tyrant vẫn còn sống khỏe mạnh, phải nhờ cả trăm cả ngàn kỵ sĩ lấy mạng đi lấp.

Đối phó siêu phàm, chỉ có khả năng là siêu phàm.



Thông qua thiết bị truyền tin, Phi Dực Đại Pháp Quan Norman Creed hỏi thăm chiến tướng đứng đầu phe mình.

"Carlo, phía bên của ngươi thế nào?"

Dưới chân nước biển dâng lên từng gợn sóng, Thí Thần Giả Carlo Bertoni thản nhiên nhìn từng chiếc chiến thuyền của phe Đồng Minh bị phá hủy.

"Ha, chỉ là đám sắt vụn, còn có thể thế nào."

Shield Arts - Adrian Blue! Tuyệt kỹ đủ để nhấn chìm cả một lục địa trong nước biển.

Làm Blazer sở hữu năng lực can thiệp tự nhiên, biển rộng, nơi tràn đầy ma lực lấy dùng không bao giờ cạn kiệt như thế này mới là chỗ mà Thí Thần Giả phát huy được trăm phần trăm sức mạnh.

Dù là Desperado, đối đầu với Carlo Bertoni toàn lực khai hỏa , cũng phải né tránh đi phong mang.

Một mình hắn, cũng quá đủ để trấn giữ quan ải.

Hơn nữa,

Trên thiên không bão cát tràn ngập, vô số chiến cơ bị bạo lực đánh rụng.

Ánh mắt vị Thí Thần Giả này thoáng qua vẻ ngưng trọng hiếm thấy.

"Tử Thần Sa Mạc, thật không phải hư danh. "

Dù bản tính cao ngạo, tuy nhiên Carlo vẫn bắt buộc công nhận, sức mạnh mà Naseem thể hiện ra hoàn toàn chẳng thua kém với hắn.

Bên kia đầu dây,

Quan sát địa hình thông qua hình chiếu ba chiều, phó thủ lĩnh Liên Minh Norman Creed vô cùng mau chóng phân phó từng đạo mệnh lệnh.

"Thế công trực diện đến từ Đồng Minh đã được Carlo và Naseem chặn đứng. "

"Arthur Bright các hạ sẽ lĩnh một đội tinh nhuệ tập kích và nơi trú quân phía địch nhân… "

Lấy sức mạnh mà Bạch Tu Công sở hữu, hẳn sẽ không xảy ra vấn đề. Năng lực của ta, có thể đưa các kỵ sĩ cứu viện bất cứ lúc nào.

Liếc nhìn đám kỵ sĩ tinh nhuệ sau lưng mình. Pháp, Đức, Ý, Hi Lạp, Poland, Tây Ban Nha,…



"Tất cả phải nhờ vào chư vị." Norman khẽ mỉm cười, nhưng giọng nói đã cất chứa vài phần trịnh trọng.

"Xin yên tâm, Norman các hạ!"

"Liên Minh tất thắng!!"

Trung Quốc từ bỏ tham gia, Nga thông qua đảo chính thì lực lượng đã tiêu hao rất nhiều. Còn tại Mỹ Quốc và các nước khác, lực lượng Liên Minh hẳn sẽ đủ sức thủ vững.

Thời kỳ áp bách từ phía Đồng Minh, tương lai sẽ phải chấm dứt. Đây chính là ý nghĩ thuộc về đại đa số người tại chỗ.

Trái ngược với bầu không khí hào hứng, tâm trạng của Levi Ascarid, phân hội trưởng nước Pháp lại có chút lo âu.

"Iris… "

Nhìn về dưỡng nữ Iris Ascarid, người vừa mới trở về ngày hôm qua nhưng thái độ hành xử lại trở nên vô cùng khác lạ.

"Chuyện với Orleus, ta đã giải quyết!"

Đó là câu nói cuối cùng Levi nghe được từ miệng của Iris, chung sống thời gian dài, nàng thật sự rất lo lắng. Tuy vẫn lạnh lùng ít nói như cũ nhưng Levi theo trực giác vẫn cảm thấy có điều gì đó vô cùng không bình thường.

Đáng tiếc, đây đâu phải là lúc đàm luận chuyện cá nhân.

Cuộc thảo luận tác chiến vẫn tiếp tục.

"Chờ tính hiệu của Bạch Tu Công các hạ, chúng ta sẽ lập tức hành động." Norman Creed dứt khoát hạ đạt mệnh lệnh.

Bài tẩy, hắn vẫn tồn kho khá nhiều, đối đầu trực diện với Đồng Minh hiện tại thật sự không cần quá mức e dè.

Kế hoạch diễn ra đúng như mong đợi, tuy nhiên vẫn còn vài biến số vẫn chưa được xác địch.

"Phản Loạn Quân. " Đại Pháp Quan sâu kín thì thầm.

Mặc dù luôn chuẩn bị sẵn một tay đề phòng Tyrant đột nhiên tham dự. Có điều…

"Đến lúc này vẫn chưa xuất hiện, hoàn toàn không hợp lý chút nào?"

Tyrant từ khi nào mà ngoan ngoãn như vậy, đâu khác gì ở trên thế giới bốc hơi, chẳng thể nổi lên tí bọt sóng nào.

Trừ phi…

Đầu óc Norman liên tục vận chuyển.

"Trừ phi… bọn họ vẫn luôn ở dưới mí mắt ta hoạt động?!" Kết luận khó tin nhưng lại có vẻ hợp lý nhất trong tình huống hiện tại.

Ba năm trước, khi bạo quân bắt đầu thức tỉnh tới nay, hắn đã…

Ba năm?

Đây chẳng phải là lúc chiến loạn tại Trung Đông bùng nổ, nước cộng hòa thành lập…

Nghĩ tới đây, con ngươi Norman Creed theo bản năng co rút lại.

Hắn lập tức lấy ra máy truyền tin, không kịp chờ đợi mà khàn giọng gào thét.

"Carlo!!! Cẩn thận Naseem Al-S…"

Nhưng câu nói trên, chú định sẽ chẳng thể hoàn thành.

"Khục…"

Máu tươi tuôn trào ra khóe miệng, vị phó thủ lĩnh này không thể tin nổi trừng mắt nhìn một cánh tay trắng nõn, từ phía sau lưng xuyên qua l*иg ngực mình.

Nơi đó, trái tim đỏ tươi thỉnh thoảng vẫn còn đang nhảy lên.



"Iris, ngươi…"

"Xin lỗi… " Tiếng thì thầm như gió thoảng qua tai.

Trái tim lập tức bị bóp nát, ánh sáng trong đôi mắt Đại Pháp Quan dần ảm đạm. Dù vốn là Blazer cường đại, nhưng thân thể của hắn, đáng tiếc vẫn chỉ nằm trong phạm trù nhân loại mà thôi.

Với thân phận người đứng sau Bạch Tu Công Arthur Bright, Norman Creed tất nhiên cũng là một Desperado, và đâu chỉ có thế, đối phương vẫn may mắn sở hữu sức mạnh điều khiển không gian hiếm thấy.

Alan chính mình cũng chưa hề có nắm chắc vận dụng "thời không kết giới" là đủ để hạn chế Norman, để hắn bỏ chạy thì phiền phức, người thông minh luôn thích chơi chiêu trò bất ngờ nên Alan mới sai khiến Iris thử ra tay đánh lén.

Đồng Minh bị tổn thất nặng nề, các nước phụ thuộc nhao nhao tạo phản, nhưng Liên Minh lại chưa hứng chịu tổn thất nào… vậy làm sao được.

Thế nên,

"Kỹ năng đáng sợ, trí tuệ hơn người, Norman Creed… nhất định phải chết!"

Alan cũng không muốn một ngày đẹp trời, phát hiện một đống cường giả xuất hiện ở tại trong nhà của mình đòi uống trà.

Rút tay ra khỏi thân thể đã hoàn toàn cứng ngắc, vẻ mặt nữ kỵ sĩ hơi hiện lên nét áy náy, nhưng chỉ thoáng qua rồi dập tắt.

Giờ phút này,

Phi Dực Đại Pháp Quan Norman Creed, phó thủ lĩnh Liên Minh, cường giả chân chính không kém cạnh với Bạch Tu Công Arthur Bright, xác nhận tử vong.

"IRIS ASCARID!!" Hàng loạt tiếng gào thét xen lẫn phẫn nộ vang lên.

Các kỵ sĩ tại chỗ, hai mắt đã đỏ bừng.

Công kích bão táp mưa sa thay phiên ập đến, thề muốn xé xác kẻ phản bội.

Đại địa bị lật tung, Hắc Kỵ Sĩ chịu xung kích đánh lùi tới hơn trăm thước mới có thể đứng vững.

Trên lớp áo giáp bao trùm toàn thân đã tràn đầy vết rách, nhưng may mắn do sở hữu kỹ năng hồi phục, nàng vẫn miễn cưỡng cầm cự được.

Tuy nhiên như vậy là đã đủ rồi, Iris vốn không phải hành động đơn độc.

"Aaaaaa!" Nhiều tiếng kêu thảm thiết đúng lúc xuất hiện.

Rút tay ra khỏi cổ họng của một kỵ sĩ Liên Minh, Ein Abgrund che miệng mỉm cười.

"A ra ra, nguyên đám nam nhân đi ăn hϊếp phụ nữ, như vậy không ổn đâu, các quý ông."

Đi theo phía sau nàng, vô số những bóng đen mặc đồng phục tác chiến chỉnh tề dàn trận.

Tình thế lần nữa nghịch chuyển.

Trước hết lấy lại tinh thần, nhìn chăm chú vào dưỡng nữ đã theo mình nhiều năm, Levi Ascarid nở nụ cười cay đắng.

"Iris, ngươi vậy mà… Đồng Minh, hay là Phản Loạn Quân đây?"

Thở dài một hơi, ánh mắt nữ cường nhân dần trở nên sắc bén.

"Toàn bộ kỵ sĩ nước Pháp, nghe hiệu lệnh, cho ta…"

"Công kích người của Liên Minh!!"

Dứt lời dẫn đầu tiến công, không hề có chút do dự nương tay. Phụ nữ hạ quyết tâm lên, đôi khi so với đàn ông còn phải hung ác.

Thêm hàng chục kỵ sĩ ngã xuống.

Như nhận được tín hiệu, lục đυ.c lại hơn năm phân bộ liên tiếp phản bội, giơ lên vũ khí về phía đồng bạn mà khi nãy vẫn còn cùng cười cười nói nói.

Chiến tranh, luôn là tàn khốc.
« Chương TrướcChương Tiếp »