Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Anh Yêu Em Trẻ Con Ạ

Chương 18

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tắm rửa xong xuôi em vừa bật được cái máy tính nên thì có tiếng gõ cửa

- Ai thế

- Em C đây

Là giọng của gái, hơi ngạc nhiên vì muộn rồi mà gái vẫn sang phòng em nhưng vẫn ra mở cửa. Như mọi khi em mở cửa là gái tự động đi vào nhưng hôm nay lại đứng ngoài đó im lặng nhìn em

- Mai ổn rồi chứ mà sang tìm anh có việc gì cứ đứng đó nhìn anh ghê vậy

- Chị ấy ngủ rồi em…em có chuyện muốn nói với anh

- ờ anh đang chăm chú lắng nghe đây

- anh…em vào phòng nói chuyện được chứ

- sao hôm nay em tự dưng biết ý thế nhỉ

- chẳng lẽ hàng ngày em vô ý à

gái nổi cáu đẩy em ra bước vào phòng ngồi phịch xuống giường

- rôi em muốn nói gì với anh đây

- anh hứa là trả lời thật lòng nha

- ừ anh hứa trả lời thật trong khả năng của anh

- anh bỏ chữ trong khả năng đi

- còn phải xem em hỏi anh điều gì nữa chứ

- anh…anh với chị Mai là thế nào

- thế nào là sao

- thì….thì anh với chị Mai là người yêu cũ của nhau hả

nghe đến đây thì em phì cười đưa tay cốc vào đầu gái một cái thật đau

- Á AAAAAA đau

- Đau là đúng cho chừa cái tật suy nghĩ bậy bạ

- Em không có suy nghĩ bậy bạ

- Không thế sao lại nghĩ anh với Mai là người yêu cũ của nhau đọc truyện nhiều quá bị nhiễm à cô

- Thì…thì…mà anh cứ trả lời đi đã

Lần này em không nhịn nổi cười nữa cốc thêm cho gái một cái nữa

- Á đau thật mà

- Cho chừa, anh không phải nói rồi sao anh với Mai chỉ là bạn thôi trước giờ chưa có yêu đương gì nha, mà sao hôm nay em lại quan tâm cái vấn đề này lại còn nửa hôm nửa đêm gõ cửa phòng anh để hỏi nữa

- Kệ em đột nhiên em nổi hứng không được à

- Không kệ được anh phải điều tra

- Anh đi mà điều tra em về xem chị Mai thế nào đây

Nói rồi gái ù té chạy ra khỏi cửa nhưn g đến cửa lại dừng lại đắn đo một lúc rồi quay đầu lại hỏi

- Anh nói là thật chứ

Em giơ tay lên thì gái ôm đầu chạy thẳng về phòng, ngồi lắc đầu cười khổ vì cái câu hỏi không đâu của gái trong lòng thầm nói”có lẽ đã suýt trở thành người yêu cũ”. Nhìn vào màn hình máy tính vẫn bức ảnh của N và em trên desktop kỷ niệm một thời bỗng ùa về trong đầu em

---------------Mùa thu năm 1999

- Anh ký vào đi rồi từ giờ tôi với anh đường ai lấy đi, tôi không thể chịu nổi cái cảnh mà chồng mình dẫn người khác nghênh ngang âu yếm nhau trước mặt vợ mình thêm một phút nào nữa

- Được rồi không cần cô nhắc tôi cũng ký ai đi đường nấy cho nhẹ nợ, tài sản thì cứ theo luật chia đôi con cái cũng vậy tôi nuôi thằng T còn cô nuôi cái L

- Con tôi thì tôi nuôi không cần anh với con đàn bà kia chăm sóc anh đừng có giả mù sa mưa chắc gì anh đã muốn nuôi thằng T đấy, anh sợ nó làm anh vướng víu với con đàn bà không biết xấu hổ kia à

- Cô trở nên chua ngoa từ bao giờ đấy mở miệng ra là đàn bà này đàn bà nọ, đấy tôi ký xong rồi đấy con cái cô thích thì tự nuôi cả hết tôi không tranh với cô nữa nhưng cô đừng hòng moi được từ tôi đồng tiền nào trợ cấp, ra tòa là ân nghĩa hết sạch đường ai lấy đi đừng làm phiền đến nhau nữa

Ông ta dằn mạnh cái bút nên mặt bàn như để nhấn mạnh tuyên bố của mình rồi ung dung xác vali quần áo bước ra khỏi phòng, vừa mở cửa thì thấy nó đang lén núp sau cửa vừa đưa tay quệt nước mắt vừa đưa tay kéo lấy tay áo người đàn ông đó như muốn níu kéo hạnh phúc của cái gia đình nhỏ này

- Bố …b..ố …đừng bỏ hai anh em con mà

- Tránh ra

Ông ta lạnh lùng nói ra hai từ ấy

- Bố đừng đi mà

Nó càng nắm chặt hơn nước mắt càng lăn nhiều hơn, một thằng con trai 9 tuổi dù còn ngô nghê và ham chơi nhưng cũng đủ nhận biết được bố mẹ nó sắp ly hôn, từ giờ nó sắp không còn được gọi từ bố nào nữa. Trước hai bố mẹ nó vẫn hay cãi nhau nó chỉ nghĩ đơn giản là cãi nhau rồi mai lại làm lành giống như nó với thằng Cường cùng lớp vậy, rồi bố nó bỏ nhà đi cả tháng mới về một lần, nó thấy mẹ nó khóc nhiều lần nhưng nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Rồi lần nó nghe lẻn được hai bà hàng xóm nói chuyện với nhau rằng bố nó có vợ hai, nó không tin vì trước giờ bố vẫn bảo thương mẹ con nó nhất. Nhưng hôm nay nó hiểu nó sắp mất bố mà người đàn ông đó chỉ lạnh lùng không đếm xỉa gì đến nó. Ông ta mặc nó khóc lóc giằng tay nó ra khỏi áo rồi vội vàng kéo cái vali như chạy chốn lên xe nổ máy phóng đi bỏ lại sau lưng tiếng gào gần như khản đặc của nó, Mẹ từ trong nhà chạy ra ôm nó vào lòng rồi khóc miệng thì thào

- Con còn có mẹ mà, còn có mẹ mà

………………………

Nó cùng em theo mẹ chuyển về quê ngoại sống bỏ lại căn nhà mà nó sinh ra và lớn nên, bỏ lại một người đàn ông mà nó đã từng gọi là bố. Hôm đầu tiên nó đi học ở trường mới, mẹ dẫn nó đến phòng hiệu trưởng ngồi chờ một lúc có một cô giáo lên dẫn nó tiến về lớp học

- Đây là bạn Anh Tuấn mới chuyển từ xxx về lớp mình đề nghị các bạn vỗ tay

Tiếng vỗ tay ào ào vang lên trong lớp nhưng nó chỉ im lặng không nói gì, từ ngày ấy nó trở nên trầm lặng hơn so với lứa tuổi của mình

- T xuống ngồi cạnh bạn N , N nhớ giúp đỡ bạn mới nha

- Dạ vâng ạ

Cô giáo đưa tay chỉ về chiếc bàn thứ ba nơi có một con bé tóc bím mặt bầu bĩnh nhìn khá đáng yêu đang ngồi, nó lặng lẽ cầm cặp đến đặt phịch một cái lên bàn làm con bé tròn mắt ra nhìn nhưng rồi lại cười híp mắt lại nhìn nó nói

- Cậu tên T phải không, mình tên N từ giờ hai đứa mình ngồi cùng bàn nha, đây là chỗ của cậu còn đây là của mình không ai được sang phần của người khác

Nói rồi lôi trong cặp ra viên phấn và cái thước kẻ một đường thẳng tắp chia đôi cái bàn làm hai, nó lười nói đưa tay lau luôn cái đường biên giới vừa hình thành kia úp mặt xuống bàn thì con bé lại mím môi kẻ lại đường phấn. Nó cứ lau con bé cứ kẻ như thế cuối cùng thì người thua cuộc cũng là nó, chấp nhận cái phần lãnh thổ mà chẳng có tý công bằng nào. Phải mất một thời gian nó mới hòa nhập được với ngôi trường mới, với bạn bè mới. Nó vốn nghịch ngợm hay bày những trò trêu trọc bạn bè hoặc đánh nhau với người khác, mỗi lần như vậy mẹ nó lại được gọi lên trường nghe giáo viên cằn nhằn và kết quả cuối cùng là hôm ấy mông nó lại nở hoa. Biết bao lần như vậy nhưng nó không chịu chừa, cái tính bướng bỉnh của nó hình như được di truyền từ người nào đó, nó thích nhất là trêu cô lớp trưởng- cô bạn cùng bàn của mình đến lúc con bé phùng mang trợn má cầm thước kẻ đuổi đánh nó khắp trường. Thời gian cứ thế trôi nó vẫn lên cấp 2 rồi cấp 3 nhưng trùng hợp là vẫn ngồi cạnh con bé lớp trưởng năm nào, nó vẫn bướng bỉnh nghịch ngợm như ngày nào nhưng trừ mẹ nó ra nó chỉ sợ cô lớp trưởng dữ dằn

- Ê sếp

- Ê cái gì tập trung mà bắn đi sắp thua rồi đấy

Thằng Hùng lên tiếp nhưng nó gạt phắt đi mắt chăm chăm nhìn vào màn hình máy tính

- Nhưng mà…

- Đm lại vỡ đầu rồi bọn mày bắn như ….á

Đang nói dở thì cơn đau từ tai truyền đến làm nó kêu oai oái, N đứng chắp hông tay ra sức vặn tai nó rít lên qua kẽ răng

- Như cái gì thế hả nói tớ nghe với

- Như…như..á á á đau…đau…buông tay ra đứt tai bây giờ

- Vặn cho đứt luôn chừa tội trốn học đi chơi nha

Nói rồi n càng ra sức vặn

- Tại..tại thằng Hùng rủ rê tớ mà

Không chút do dự em bán đứng thằng Hùng cầu thoát thân nhưng N lại càng tăng sức

- Rủ rê cậu có quyền bỏ rơi tớ không chở tớ đi học à

- Á…á..tớ quên mất

- Thôi N mọi người đang nhìn kìa

Mai- cô bạn cùng bàn và cũng là bạn thân từ hồi lên cấp ba của cả hai đứa nó lên tiếng khuyên

- Kệ mọi người nhìn hôm nay tớ phải cho tên này một trận, nay mà không có cậu thì tớ đi học muộn rồi mà Hùng đi đâu thế tớ chưa nói đến cậu nha

- Tớ …tớ đi vệ sinh

Thằng hùng không chút nghĩa khí co chân chạy thẳng bỏ lại một mình em với con sư tử đang lên cơn kia

- Tuần này cậu trốn học mấy buổi rồi hả

- Hai…hai…á..ba buổi..ba buổi

- Cậu hứa với tớ cái gì mà quên rồi hả

- Không tớ có quên đâu

- Không quên mà toàn trốn học

- Tại…

- Không lý do nha đi về trưa nay tớ phải nói với mẹ cậu

- N đại tỷ, n nữ hiệp mở lòng từ bi tha cho tại hạ một lần này đi

- Thôi bỏ qua cho T đi N

- Cậu đừng có mà can tên này chỉ biết nói xuông thôi không làm vậy còn lâu hắn mới nhớ

- Tớ nhớ mà

- Cậu còn nói, đi lấy xe đưa tớ về, để xem thái độ cậu thế nào có nên tha hay không

- Yes, madam

Trên đường về nó thì è cổ ra đạp còn N thì ngồi sau vừa tám chuyện với Mai thỉnh thoảng lại quay sang thúc nó đi nhanh như quản giáo thúc tù khổ sai, câu chuyện của hai bà tám này trên trời dưới biển đủ thể loại làm hai lỗ tai nó lùng bùng nếu không phải đang lái xe thì nó đã đưa hai tay lên bịt tai để khỏi bị tra tấn. Mà nói đến tai thì do được N chăm sóc kỹ nên tai nó bây giờ vẫn còn nóng rát đỏ bừng bừng, nó vừa suýt xoa vừa gân cổ vận sức mà đạp xe. Đến ngã ba thì Mai chia tay rẽ sang đường khác chỉ có nó và N là đi về đoạn đường này, bỗng N tự dưng im tiếng hẳn

- Sao tự dưng im thế bà cô

- Kệ người ta

- Vẫn giận tớ hả

- Không rảnh

- Tớ hứa không bỏ học nữa mà

- Học hay không chẳng liên quan đến tớ

Hai đứa lại im lặng, một lúc sau N nên tiếng

- Nay tớ nhận được thư của anh T(thằng này là hot boy khối 11 lúc bấy giờ đẹp trai lắm tài lẻ)

- ừ sao

hơi giật mình nhưng em cố làm ra vẻ bình tĩnh chỉ là đôi chân bất giác tăng lực làm chiếc xe lao đi vù vù lúc nào không hay

- anh ấy kêu làm quen với tớ

- thì dễ thương người ta mới đòi làm quen chứ phải vui vì điều đó chứ

- tớ đang suy nghĩ

- còn suy nghĩ gì đồng ý đi còn gì tớ đỡ phải đèo cậu đi mỗi ngày

em thề với các thím là lúc ấy em ngu thật đi nói ra câu ấy, chắc là tại lúc ấy gato quá mà bơm đểu một câu ai ngờ N sầm mặt lại

- dừng xe

- dừng xe làm gì

- tôi bảo dừng xe

N gắt lên làm em bóp phanh xe cháy mặt đường, xe vừa dừng thì N nhảy xuống ôm cặp cuốc bộ về phía trước làm nó ngơ ngác không hiểu, vội dắt xe chạy theo

- sao lại đi bộ thế lên xe tớ đèo nào, nhanh muộn rồi

- kệ tôi, đèo tôi khổ sở thế để tôi đi bộ

- tớ nói đùa thôi mà để bụng thật hả

im lặng không nói gì

- thôi lên xe đi

- ….

- Tớ xin lỗi mà…

- ….

Cả một đoạn đường lẽo đẽo theo sau mà N chỉ dành cho nó sự im lặng cho đến khi về đến tận nhà, có lẽ con gái khi giận là đáng sợ nhất đây là điều nó mới nhận ra
« Chương TrướcChương Tiếp »