Sáng hôm sau, cô chủ nhiệm lớp nó thông báo:
- Các em! Lớp chúng ta có 1 bạn nam mới đến. Nào! Em vào đây!
Ngoài cửa, có 1 chàng trai đi vào. Anh đẹp chẳng kém gì hắn.
- Chào! Phạm Lâm Thiên Minh.
Tụi nó vừa nghe tên Thiên Minh thì đứng phắc dậy, hét:
- ANH MINH/ HAI
Minh nhìn tụi nó cười hiền:
- Chà! Lâu rồi không gặp 2 đứa lớn quá.
Kéo Minh xuống nhỏ hỏi:
- Rõ ràng anh 18 tuổi mà sao xuống đây học
Minh xoa đầu nhỏ:
- Ngốc! Anh thích học với 2 đứa.
Tụi hắn không hiểu-chuyện tình tay ba-này như thế nào mặt hầm hầm. Cậu quàng tay ôm eo nhỏ:
- Băng! Ai đây!.
Nó nín cười trêu:
- Người quan trọng của nó.
Cậu đen mặt quay sang Minh nói:
- Chào tôi là BẠN TRAI của Băng.
Cậu nhấn mạnh chữ bạn trai như chứng minh quyền sở hữu. Minh cười:
- À hóa ra là em rễ! Bộ có hiềm khích với anh sao!
Cậu hóa đá:
- A..nh tr..ai Băng
Tụi nó và Minh gật đầu. Cậu cười giả lả:
- A thì ra là anh rễ. Rất vui được gặp anh. Em là Huỳnh Ngọc Hòa.
- Chào cậu chủ Huỳnh Thị.
* Nhân vật mới:
1. Phạm Lâm Thiên Minh: 18 tuổi anh trai nhỏ. Là 1 bộ phận trong bang ICE. Đẹp trai ngang hắn. Tuy ít nói nhưng nhiều lúc trẻ con vô cùng. Giỏi võ. Yêu nó.*
Minh quay qua hắn nói:
- Chào cậu! Công tử của Lê Dương.
Hắn lịch sự đáp lại. Nó hỏi Minh:
- Anh Minh sao anh lại đột ngột trở về.
Minh nhìn nó bằng ánh mắt ôn nhu:
- Ừm.vì anh biết Vesa đang hỗn loạn vì kế hoạch của em bước đầu thành công..và vì anh nhớ em..
Vế sau Minh nói nhỏ chỉ mình nghe nhưng hắn tinh ý đã biết được. Hắn nghĩ thầm:
- Sao mình lại bực khi có người thích bà chằn kia chứ. Cậu hỏi nó:
- Vesa là tập đoàn đứng top 10 mà. Mà sao các người lại nhắm tới họ.
Nó nhếch môi không trả lời nhưng sâu trong đôi mắt nó hiện lên sự thù hằn và nỗi buồn không đáy. Nhỏ nói:
- Để bữa nào em nói cho anh nghe nha oppa.
Sáng hôm nay nó nghỉ học để thay đến tập đoàn Vesa dự cuộc họp cổ đông. Bước vào Vesa nó nhớ lại lúc xưa. Gia đình cũ của nó vui vẻ như thế nào. Gạt đi nước mắt, nó quyết mình phải cứng rắn hơn trước mặt ông ta.
Trong phòng họp, mọi người đang chờ chủ tịch tập đoàn Trần Hoàng. Dù sao cũng là tập đoàn đứng đầu thế giới nên không ai dám xì xầm. Nguyễn Văn Hoàng-chủ tịch Vesa cũng kiên nhẫn chờ. Nếu không có Trần Hoàng thì Vesa chắc chắn sụp đổ.
- Xin lỗi tôi đến muộn.
Mọi người nhìn lên người vừa nói. Trước mắt họ là cô gái 17 tuổi mặc áo sơmi caro đỏ đen tay dài cùng quần jean đen 2 bên túi đính vài viên ruby đỏ. Dưới chân mang đôi bốt cao. Mái tóc đỏ hung cột cao lộ ra hình xăm sấm xét nhỏ. Trên cổ và tay là bộ trang sức bằng đá sahia đen. Từ trên xuống dưới toàn đồ hiệu. Riêng ông ta nhìn nó khỏi bàng hoàng:
- Uyên Nhi
Nó lạnh lùng:
- Xin lỗi ông! Tôi là Trần Hoàng Anh Thy chủ tịch tập đoàn Trần Hoàng. Tôi vừa được ba chuyển nhượng cổ phần.
Nó ngang nhiên ngồi xuống ghế. Ông ta lâu lâu nhìn nó toát mồ hôi. Nó nói:
- Các vị! Hôm nay cuộc họp cổ đông này là bàn về việc tập đoàn Vesa đang khủng hoảng. Tôi sẽ thẳng thắng rằng tôi sẽ không giúp.
Ông ta đập bàn
- Chủ tịch Trần đừng lấy việc tư ra với việc công.
Nó nhếch môi:
- Xin lỗi! Cho tôi hỏi việc tư gì.
Ông ta cứng họng. Không thể nào nói chuyện năm xưa ra. Ông ta xuống giọng:
- Tôi xin lỗi! Chủ tịch Trần à tôi xin cô giúp cơ nghiệp của tôi.
Nó thầm nghĩ:
- Cơ nghiệp của ông, xảo trá. Lấy lại bình tĩnh,nó tiếp:
- Tôi sẽ xem xét lại. Cuộc họp chấm dứt.
Mọi người ra về, nó nói lại 1 câu chỉ mình ông ta nghe:
- Tôi sẽ đòi lại từng món một.
Ông ta thoáng run. Trong giọng nói có sự đe doạ, hận thù tột độ. Vội vã trở về không thì ông sẽ lên cơn đau tim mất.
Tại trường Royal...
Tụi hắn, Minh và nhỏ đang chán nản vì thiếu nó. Hắn hỏi nhỏ:
- Băng! Thy sao nghỉ vậy.
- Nó lấy danh nghĩa là chủ tịch Trần Hoàng đến Vesa họp cổ đông.
Minh hỏi nhỏ:
- Em ấy bắt đầu hành động à.
Nhỏ chỉ gật đầu. 2 anh em nhỏ nhìn xa xăm. Cậu hỏi:
- Băng! Anh Minh! Hành động gì?
Nhỏ cười hiền:
- Chưa tới lúc biết đâu anh.
Riêng hắn trầm ngâm:
- Xem ra cô cũng nhiều bí mật nhỉ. Nhưng tôi sẽ khám phá ra.