Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Anh Vào Nhầm Nhà Rồi, Nhân Vật Phản Diện À!

Chương 24

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lakis ngẩng đầu trước tiếng gọi của Yuri. Anh cũng không quên giấu đi vẻ mặt dữ tợn trước khi nhìn. Vẻ mặt ngoan ngoãn trong nháy mắt đối mặt với Yuri.

"Tôi biết điều này nghe có vẻ rất lạ nhưng.."

Yuri nhìn thẳng vào Lakis và chỉ nói thẳng.

"Tôi có thể nắm tay anh một lần không?"

Lakis giật mình trong khoảnh khắc đó. Anh ta nhìn Yuri với vẻ mặt như đang nghi ngờ đôi tai của mình.

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Yuri cân nhắc việc thực sự nói với anh ấy rằng ở phương đông thường bắt tay chào hỏi mọi người. Nhưng vì lý do nào đó, cô ấy không nghĩ Lakis sẽ tin vào điều đó, và cô ấy cảm thấy như thế sẽ chỉ khiến tâm trạng tồi tệ hơn nên cô ấy đã bỏ cuộc khi đang ở phía trước.

Và cô ấy chỉ nói một cách thành thật.

"Tôi không nghĩ mình sẽ ngủ được nếu không nắm tay Lakis ngay bây giờ."

Vào lúc đó, biểu hiện của Lakis trở nên kỳ lạ. Lúc này, trong đầu anh ta, con ký sinh trùng đang dấy lên một tiếng động và hét lên vì sung sướиɠ.

Yuri mong chờ câu trả lời tích cực từ Lakis. Nếu Lakis từ chối, cô không ngại vô liêm sỉ mà tìm cơ hội nắm lấy tay anh. Nói cách khác, điều này không có nhiều ý nghĩa với Yuri. (Liêm sỉ gì tầm này nữa: >)

Lakis nhìn Yuri chằm chằm một lúc, có vẻ hơi bối rối. Rồi ngay sau đó, mắt anh hơi lạnh đi. Trong tâm trí của mình, anh ấy đang viết lại những sự kiện của lần trước.

Mỗi lần chạm vào tay anh, Yuri đều phản ứng bất thường. Không, rõ ràng không phải chỉ nắm tay mới gợi ra phản ứng đó từ cô ấy. Điều tương tự cũng xảy ra khi anh chạm vào mặt cô lần trước.

- Anh đang làm gì vậy, Lakis! Gật đầu đi! Nhanh lên! *!

Con bọ lo lắng cằn nhằn Lakis.

Yuri cũng đang nhìn anh và chờ đợi câu trả lời. May mắn thay cho Yuri, khi Lakis cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện, những lời nói ra đều là sự cho phép.

".. Nếu đó là một thời gian ngắn."

Giọng nói trầm thấp hơi khàn khàn cào xé màng nhĩ của cô. Ngay sau đó, Lakis từ từ vươn tay về phía Yuri.

Lakis chấp nhận yêu cầu kỳ lạ của Yuri mà không hề hỏi tại sao. Một phần trong anh muốn kiểm tra lại chính xác những gì đã xảy ra khi anh chạm vào cô nhưng thành thật mà nói, một mong muốn khác lại đi trước sự tò mò của anh.

Thấy Lakis ra hiệu từ vị trí của anh ta trên ghế sofa để cô ấy đi tới, Yuri bước về phía trước như thể cô ấy bị ma nhập. Có lẽ là do đèn được làm mờ có chủ đích vì lợi ích của Lakis nhưng căn phòng khách được thắp sáng tinh tế có một bầu không khí hơi khác thường.

Cô nhận thấy tóc của Lakis ướt đẫm trong lần tắm cách đây không lâu. Không ngờ một bệnh nhân với vết thương lớn như vậy lại đi tắm một mình, không một người bình thường nào dám làm điều này. Với tốc độ này, chỉ cần một tuần là anh ta có thể bay vòng vòng.

Ngay trước khi đến Lakis, Yuri dừng lại một lúc và hít một hơi. Sau đó, cô đặt tay lên lòng bàn tay dang rộng của Lakis.



Huaa!

Ngay lập tức, sự ấm áp mà cô cảm thấy trước đó tràn vào cô. Trái tim trống rỗng của cô trở nên ấm áp và ngập tràn hạnh phúc. Nó cảm thấy..

Nó cảm thấy rất tốt.

Giống như mùa xuân trên mảnh đất cằn cỗi, khuôn mặt của Yuri trở nên hồng hào. Muốn đến gần nguồn như trước, cô đan những ngón tay vào bàn tay mình đang cầm. Năng lượng mãnh liệt hơn tràn vào cô từ lòng bàn tay đang siết chặt vào lòng cô. Cơ thể cô từ từ bắt đầu không còn sức lực khi cô càng chìm đắm trong cơn sung sướиɠ tột độ.

Lakis phản xạ bắt kịp khung thành đang chao đảo của Yuri.

Trong trạng thái bối rối, Yuri cảm thấy có thứ gì đó đang nâng đỡ mình và thoải mái dựa vào đó. Cơ thể cô lắng xuống như thể bị hút vào vòng tay của Lakis.

"!"

Mái tóc đen dài của cô xõa qua vai anh như thác nước. Hơi thở phả vào cổ và tai gây ngứa ngáy, khiến Lakis cứng người. Yuri không nhận thức được vị trí của họ lúc này nhưng trước khi cô biết điều đó, cô đã ngồi trên đùi của Lakis và hoàn toàn dựa vào anh.

Lakis vừa mới đưa tay ra đỡ Yuri vì cô ấy đang loạng choạng thì giờ đây, anh ấy đã đơ người vì tình huống kinh hoàng mà anh ấy phải đối mặt.

Đã có vô số phụ nữ sợ hãi cố gắng bám lấy anh như thế này ở Parrot. Tất nhiên, chưa bao giờ có bất kỳ người nào thành công. Bởi vì trong tất cả những trường hợp như vậy, Lakis đã thẳng tay loại bỏ chúng một cách không thương tiếc. Nhưng bây giờ, anh không thể làm gì người trong tay mình và chỉ đang đơ như một tảng đá.

Có một mùi hương ngọt ngào đọng lại nơi chóp mũi. Một nhiệt độ ấm áp truyền vào anh từ nơi cơ thể họ chạm vào nhau. Trong khoảnh khắc đó, anh thậm chí còn quên mất cơn đau do Yuri đè lên vết thương của anh.

Đầu óc của Lakis cảm thấy choáng váng vì hương thơm từ làn da của cô và anh siết chặt những ngón tay đan của họ hơn. Miệng anh khô khốc. Bàn tay anh trên không trung cuối cùng cũng rơi xuống chạm vào cơ thể ấm áp của cô. Và hơi thở trên cổ khiến anh ớn lạnh.

Rồi đột nhiên, Lakis cảm thấy nghi ngờ.

".. Yuri?"

Môi anh hé mở sau một lúc ngập ngừng và tên cô cuối cùng cũng lần đầu tiên xuất hiện từ miệng anh. Nhưng tất cả những gì anh nghe thấy chỉ là tiếng rêи ɾỉ buồn ngủ và tiếng thở dốc từ bên cạnh anh; anh ấy hầu như không thể gọi nó là một câu trả lời.

Lúc đầu, anh không có chút bình tĩnh nào để suy nghĩ nhưng khi các giác quan của anh từ từ trở lại, anh nhận ra có điều gì đó kỳ lạ trong tình huống này. Ngay sau khi anh nắm tay cô, Yuri loạng choạng như mất thăng bằng. Sau đó cô ngã vào vòng tay anh như thế này và hơi thở của cô trở nên không ổn định. Tất nhiên, ngay cả khi cô ấy dụi mặt vào tay anh lần trước, anh vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ nhưng..

"Con bọ kia. Mi không làm bất cứ điều gì kỳ lạ đấy chứ?"

Lakis hỏi, giọng đầy nghi ngờ nhưng không có câu trả lời nào.

"Yuri. Đợi đã."

Lakis cảm thấy mình không thể để chuyện này tiếp tục nên đã cố gắng thả tay Yuri ra. Nhưng cảm nhận được điều này, Yuri càng nắm chặt tay anh hơn. Đầu ngón tay của Lakis vặn vẹo nhưng anh vẫn không thể rũ bỏ Yuri.



Yuri tràn ngập một cảm xúc, như thể thế giới đơn sắc của cô đã trở nên đầy màu sắc ngay lập tức. Nhưng thật là lạ. Việc cô ấy cảm thấy hạnh phúc đến mức có thể khóc mới là chuyện lạ.

Giống như lần trước, khao khát và thích thú ập vào cô như một cơn sóng và cô không thể kìm lại được. Nhưng nếu cảm xúc lúc đó có thể được miêu tả là "suýt khóc" thì lần này, những cảm xúc đó thực sự trở thành nước mắt và trào ra.

Khoảnh khắc một giọt nước mắt từ từ trượt xuống má Yuri, Lakis nhận ra thứ gì đó ướt đẫm trên vai mình. Cơ thể cô khẽ rung lên, vì một lý do khác với trước đây.

Sau một lúc, Lakis cứng người nhưng nhẹ nhàng nhấc cánh tay khỏi eo Yuri. Bàn tay anh di chuyển chậm rãi, với sự ngập ngừng mà anh không quen.

Sau đó anh chạm vào mặt Yuri như lần trước.

Bàn tay di chuyển của anh chạm vào gò má của cô, như thể nhẹ nhàng vuốt ve nó sau đó nó sớm di chuyển để nâng đầu cô lên. Được bàn tay anh xoa, Yuri vô thức rời cằm khỏi vai anh.

Và cuối cùng, ánh mắt của Lakis và Yuri chạm nhau.

Đôi mắt xanh trong veo của Lakis dừng lại trên đường đi khi anh nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của cô.

Khoảnh khắc hai mắt họ đang ở gần nhau, Yuri đột nhiên tỉnh lại. Và theo sau đó, một làn sóng kích động lan rộng trên khuôn mặt cô. Thành thật mà nói, một khi cô ấy nắm tay Lakis, cô ấy đã quên mất sự tồn tại của anh ấy. Nhưng ngay khi ánh mắt họ chạm nhau và cô trở lại thực tế, cô bắt đầu cảm thấy khá xấu hổ trước tình huống mà trước đây cô không thể nhận thức được. Hơn nữa, cô ấy thậm chí còn thể hiện mình đang khóc với người khác.

Điều này sẽ không xảy ra nếu cô ấy không nắm tay Lakis ngay từ đầu, và cô ấy cũng sẽ không cảm nhận được cảm xúc này.

Ngay lúc đó, nước mắt cô lại rơi xuống. Lần này, cô không có cơ hội để tránh nó khi những giọt nước mắt rơi của cô làm ướt l*иg ngực anh. Ngay lập tức, Yuri buông tay mình ra khỏi Lakis, như thể cố gắng cưỡng bức anh, rồi cô nhảy ra khỏi lòng anh.

Vẫn còn đông cứng, ánh mắt của Lakis dõi theo chuyển động của cô và nhìn lên cô.

Ngay khi hơi ấm trong tay cô biến mất, những làn sóng cảm xúc dâng trào trong cô cũng biến mất không dấu vết. Ngay cả trái tim vốn đang vướng vào hỗn loạn của cô cũng nhanh chóng chìm xuống tĩnh lặng.

Phép thuật ngắn ngủi đã sớm kết thúc.

Yuri nuốt khan trước khi hơi mở miệng.

"Cảm ơn anh.."

Rất may, giọng nói phát ra từ miệng cô ấy đủ âm ỉ để cô ấy quen với nó.

"Cảm ơn anh, tôi đã kiểm tra những gì tôi tò mò."

Và khuôn mặt của cô ấy cũng vậy.

"Vậy thì, tôi về phòng đây, hãy nghỉ ngơi đi, Lakis."

Sau khi nói như thể cô ấy đang thông báo cho anh ta, Yuri quay lại không lãng phí dù chỉ một giây và bước đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »