Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Anh Từng Hứa Với Em Thịnh Thế Hoan Nhan

Chương 10: Cô ta không phải Quý Nam Kiều

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trước kia Quý Nam Kiều hâm nóng sữa bò thôi cũng có thể làm cháy nguyên cái nồi được, hở ra là lại biến nhà bếp thành chiến trường, ngốc đến mức khiến người khác đau đầu bất lực, nhưng bắt đầu từ lúc nào mà cô lại giỏi nấu ăn như vậy?

Không phải cô vẫn luôn ở bên cạnh anh sao?

Cho nên cô bắt đầu thay đổi từ lúc nào? Bọn họ bắt đầu từ lúc nào….mà trở nên xa lạ như vậy?

“…..Anh…..”

“…..Anh Diệp……”

“Anh Diệp! Anh bị thương rồi!”

Giọng nói của Lâm Nhã đột nhiên cao lên làm Diệp Sâm giật mình hoàn hồn, lúc này mới phát hiện mảnh vỡ cứa vào lòng bàn tay anh, máu tươi không ngừng chảy ra, miệng vết thương rất sâu, thịt lộ ra ngoài, nhìn mà đau lòng.

“Anh Diệp, anh đừng động, em đưa anh đi bệnh viện”. Lâm Nhã gấp đến muốn khóc rồi.

Diệp Sâm nhàn nhạt nói: “Không cần”.

“Anh Diệp!”

“Em quay về đi”.

“…..Anh Diệp….”

“Quay về”.

Giọng điệu của anh bình tĩnh hòa nhã, nhưng hai con ngươi vừa sâu vừa trầm tựa như đại dương băng giá hỗn loạn , một khi nổi sóng liền có thể đánh gãy từng đốt xương của Lâm Nhã, chiếm lấy linh hồn cô ta!

Thật đáng sợ….

Sự thờ ơ đáng sợ như vậy, một Diệp Sâm tàn khốc phẫn nộ, Lâm Nhã không dám đối mặt với anh thêm một giây nào nữa, dù chỉ một giây!

Lâm Nhã lập tức im lặng, run rẩy đứng dậy, vứt lại một câu “chú ý nghỉ ngơi” liền thất tha thất thểu chạy đi.

Diệp Sâm nhìn bóng lưng Lâm Nhã dần dần biến mất, lần đầu tiên anh nhận thức rõ ràng, thiếu nữ này không phải Quý Nam Kiều.

Cho dù bề ngoài có giống, tính cách giống, nhưng tâm hồn không giống.

Lâm Nhã lương thiện hơn nữa, chấp nhận dốc sức vì anh và Diệp gia hơn đi chăng nữa, thì cô ta vẫn không phải Quý Nam Kiều.

Bởi vì cho dù Quý Nam Kiều của anh xấu xa thế nào, cũng không bao giờ vứt bỏ anh một mình lúc anh đang bị thương không có người bên cạnh, tuyệt đối sẽ không….

“Quý Nam Kiều……”

Diệp Sâm lẩm bẩm cái tên này, từ từ ngồi xuống mặt sàn lát đá gạch hoa trong nhà bếp, mặc cho sự lạnh lẽo bao trùm cơ thể.

Rất lâu sau, Diệp Sâm lấy điện thoại ra, vẻ mặt nghiêm túc tải xuống weibo, sau đó nhanh chóng đăng kí tài khoản rồi tìm kiếm tài khoản weibo của Quý Nam Kiều, khí thế ngút trời, tựa như muốn tra kỹ càng Quý Nam Kiều phía sau tài khoản weibo này.

Nhưng….anh đột nhiên không dám xem nữa.

Cái nhìn thoáng kia, anh biết Quý Nam Kiều trên weibo sẽ chuẩn bị cơm cho hai người, cô ấy trên weibo có hạnh phúc, có vui vẻ, còn có một người bạn trai ấm áp hoàn hảo, duy nhất không có anh.

Anh có hơi hoảng hốt, lại nhanh chóng gỡ bỏ weibo.

Đúng, anh không cần xem weibo của cô, không cần thiết xem weibo của cô, bởi anh đã hạ quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ với cô, nếu đã như vậy thì việc gì phải dây dưa?

Diệp Sâm nghiến răng, gọi cho trợ lý Điền.

“Tiên sinh, anh có gì dặn dò ạ?”

“Tôi bị thương rồi, gọi bác sĩ Lý đến đây một chuyến”.

Trợ lý Điền bị dọa hô lên một tiếng, dò hỏi tình trạng của Diệp Sâm, sau đó cúp điện thoại, rồi gọi cho trợ lý cuộc sống đang ở gần Diệp Sâm nhất nhanh chóng qua chỗ anh, còn mình đi đón bác sĩ Lý.

Sau khi trợ lý cuộc sống đến căn hộ thì bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, cậu nhanh chóng giúp Diệp Sâm cầm máu, một lúc sau thì trợ lý Điền cũng đưa bác sĩ Lý đến.

Bác sĩ Lý là bác sĩ riêng của Diệp gia, y thuật cao minh lại rộng lượng, sau khi khâu vết thương cho Diệp Sâm thì kê thuốc giảm đau cho anh, sau đó chần chừ nói: “Sắc mặt Diệp tiên sinh không tốt lắm, tuy công việc quan trọng, nhưng cũng nên nghỉ ngơi, sức khỏe mới là quan trọng nhất”.

Diệp Sâm cảm ơn, để trợ lý Điền đưa bác sĩ Lý về, để trợ lý cuộc sống lại chăm sóc anh.

Vết thương ở lòng bàn tay rất sâu, trong thời gian ngắn không thể đυ.ng vào nước, trợ lý cuộc sống cũng vì vậy mà lo sợ, dù sao sống chung dưới một mái nhà với ông chủ ai mà không sợ chứ?
« Chương TrướcChương Tiếp »