Chương 18: Đăng ký kết hôn

Chương 18: Đăng ký kết hôn

"Chuyện chúng ta kết hôn... có thể tạm thời đừng công khai ra ngoài được không?" Một lúc lâu sau, cuối cùng Ngôn Nguyệt cũng nói.

Hiện tại cô vẫn chưa thể thích nghi với thân phận đột ngột này, cô còn là sinh viên năm ba, chuẩn bị khai giảng, việc học tập sẽ rất bận rộn. Cô và Hứa Ánh Bạch lại kết hôn đột ngột, với thân phận của anh, sẽ mang đến bao nhiêu lời bàn tán, mang đến bao nhiêu tin đồn xôn xao ở bên ngoài, đều là những điều có thể tưởng tượng được.

Ngôn Nguyệt không thích cảm giác đó, cô quá mệt mỏi, chỉ muốn yên tĩnh một lúc.

Cô biết mình đang lợi dụng anh, yêu cầu như vậy thật là không hợp lý, nhưng cũng chỉ có thể như vậy. Cô quá mệt mỏi, một trái tim đã nát bấy bên ngoài bị đâm những chiếc gai nhọn, chỉ muốn bảo vệ bản thân, không bị tổn thương thêm nữa.

Đôi mắt tròn xoe của cô gái ánh lên sự ỷ lại và cầu xin.

Đã bao nhiêu năm rồi, anh chưa từng thấy cô nhìn anh bằng ánh mắt đó. Chỉ cần một ánh mắt, đối với anh, như thế là đủ rồi.

……

Vì sự vắng mặt không báo trước của cô dâu, hôn lễ của nhà họ Ngôn và nhà họ Tần trở thành trò cười lớn nhất trong giới.

Bốn giờ chiều, hầu hết khách khứa đã ra về.

Không tìm thấy Ngôn Nguyệt ở đâu, điện thoại cũng không thể liên lạc được. Ngôn Cao Vịnh vốn là người coi trọng thể diện hơn ai hết, không ngờ rằng, sống đến nay đã hơn năm mươi tuổi, lại bị con gái hai mươi tuổi của mình chơi một vố như vậy.

Ông ta tức giận đến mức mặt mũi tái mét, huyết áp tăng cao, trước mặt tất cả mọi người, nói thẳng rằng đã cắt đứt quan hệ cha con với Ngôn Nguyệt, sau này sẽ không cung cấp một xu nào cho cô, thừa kế cũng không có.

Gia đình nhà họ Tần thì nhỏ giọng khuyên nhủ, nói cha con ruột thịt đâu thể thù dai.

Người có sắc mặt khó coi thứ hai chính là Tần Văn Độ, những gì xảy ra hôm nay, không cần phải nói cũng biết có ý nghĩa gì.

Anh ta biết Ngôn Nguyệt yêu anh ta và chỉ yêu anh ta một mình. Hôm nay, cô làm vậy là vì sao? Vì ghen tuông, muốn anh ta hối hận ư? Đầu óc Tần Văn Độ quay cuồng, anh ta luôn coi Ngôn Nguyệt là vật trong tay, tình trạng hiện tại khiến anh ta không thể hiểu nổi.

Chúc Thanh Văn mềm mại đứng bên cạnh anh ta, thấy hôn lễ hôm nay không thành, hai gia đình không thể làm thông gia, mánh khóe của cô ta cũng tạm thời không cần lấy ra.

"A Độ, đừng tức giận nữa." Chúc Thanh Văn nhẹ nhàng nói: “Có thể Ngôn Nguyệt đã gặp chuyện gì đó nên không thể đến được."

"Em điên à? Ở đây nói lời xui xẻo gì thế?" Tần Văn Độ vẫn đang tức giận, nhưng anh ta không mất đi lý trí, rõ ràng việc Ngôn Nguyệt gặp chuyện không hay cũng không phải là điều tốt cho anh ta.

"A Độ, không phải anh nói cô ta và bố cô ta cãi nhau, vì chuyện tài sản nên phải vội kết hôn ư? Có thể cô ta thực sự đói khát, tùy tiện kéo một lang thang trên đường đi kết hôn, sau này sớm muộn gì cũng sẽ quay lại quấy rầy anh."

Cô ta lấy ác ý tồi tệ nhất để suy đoán về cô gái, sinh ra đã ngậm thìa vàng mà thậm chí cô ta còn chưa từng gặp mặt, trong lòng đột nhiên dấy lên cảm giác sung sướиɠ méo mó.

-

Trên xe, Ngôn Nguyệt đang chăm chú cúi đầu xóa dữ liệu.

Cô nghiêm túc cẩn thận xoá sạch tất cả các liên hệ và lịch sử trò chuyện của Tần Văn Độ và Ngôn Cao Vịnh.

Có lẽ vì có quá nhiều dấu vết của Tần Văn Độ, Ngôn Nguyệt cúi đầu, xóa một lúc lâu vẫn chưa xóa xong.

Lúc đèn đỏ, Hứa Ánh Bạch đưa cho cô một cái hộp.

Ngôn Nguyệt mở hộp ra thấy bên trong là một chiếc điện thoại mới, là phiên bản mới nhất ra mắt vào tháng trước, màu vàng hồng xinh xắn, bên trong đã có thẻ SIM.

Đây là một dấu hiệu tốt để cô tạm biệt quá khứ và bắt đầu một cuộc sống mới, Ngôn Nguyệt không ngờ anh lại chu đáo và quan tâm đến cô như vậy.

Mà danh bạ chỉ có duy nhất số điện thoại của anh.

Hứa Ánh Bạch nhìn thấy Ngôn Nguyệt ngoan ngoãn nhận lấy điện thoại, tâm trạng đang hỗn loạn trong lòng anh mới bắt đầu bình tĩnh lại, nhưng trên mặt lại không hề có biểu cảm gì.

Trước đây bạn bè đã nói với Ngôn Nguyệt rằng Hứa Ánh Bạch là một người rất khó hiểu. Anh mang trong mình những mâu thuẫn không thể hòa giải, đứng trên thần đàn, nhìn xuống mọi thứ với vẻ thương hại và lạnh nhạt. Nhưng một khi anh ấy bước xuống thần đàn, đắm chìm trong biển dục trần thế, thân xác ấy cũng sẽ hóa thành yêu ma mị hoặc, có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại được?

"Cảm ơn anh." Ngôn Nguyệt nói nhỏ, có chút xấu hổ, cũng tiện thể ghi lại món nợ này, cô cảm thấy mình đã nợ anh quá nhiều rồi.

Sau này, nếu Hứa Ánh Bạch tìm được tình yêu đích thực và muốn ly hôn với cô, cô sẽ trả lại mọi thứ anh đã cho, không chiếm lấy thứ gì.

[ĐỀ CỬ TRUYỆN ĐỂ MÌNH CÓ ĐỘNG LỰC DỊCH TIẾP NHÉ]