Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ánh Trăng Không Đủ Tiêu Chuẩn

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chiếc xe rời khỏi tiểu khu, trừ việc hỏi Kiều Kiều địa chỉ lớp học bổ túc kia thì Lâm Viễn Chu không nói nhiều lời gì nữa. Thế nhưng Kiều Kiều thật sự lại rất hưởng thụ cái khoảng không yên lặng này, đối với cô mà nói, nói ít luôn luôn thích hơn. Chỉ là Nông Tử Ngang ở ghế sau trừ sự hưng phấn vừa rồi, sau đó biểu hiện ra sự trầm mặc hiếm có, hoàn toàn khác với những đứa nhóc bướng bỉnh trong lớp Kiều Kiều.

Cô nhìn qua từ kính chiếu hậu, vừa hay thấy được hai bên lông mày của đứa trẻ đều nhăn lại, vẻ mặt u sầu.

Kiều Kiều chỉ nghĩ là do nhóc con đang không vui vì phải đi học bổ túc, cho nên tâm trạng cũng không tốt. Nhưng nhóc con kia lại liên tục nhìn giờ trên điện thoại, mỗi lần xem thì lông mày nhăn càng sâu.

Xuất phát từ tu dưỡng của nghề nghiệp, Kiều Kiều muốn hỏi một chút đứa này trẻ này có phải có chút không vui hay không, nhưng lại cảm giác bản thân lúc này vẫn xem như là một người xa lạ, tuy nói đứa nhóc vừa rồi đã rất nhiệt nhìn mà phát tới tín hiệu muốn làm bạn nhưng nếu thực sự hỏi đến chuyện buồn của nhóc con này thì dù sao vẫn có chút không ổn lắm.

May mắn người đàn ông bên cạnh vẫn luôn im lặng kia cuối cùng cũng ở miệng: “Phải đi báo danh lớp bổ túc nên không vui?”

Nông Tử Ngang nghiêm túc mà lắc đầu.

“Thi lại không tốt sao?”

“Vì sao lại nhắc lại!” tự trọng nho nhỏ của nam tử hán đã chịu mạo phạm, sau khi liếc mắt nhìn Kiều Kiều, tức giận phủ nhận, “Không phải.”

Dường như sự nhẫn nại của Lâm Viễn Chu đã cạn, hoặc chắc chắn Nông Tử Ngang sẽ tự mình mở miệng nói nên liền chuyên tâm mà lái xe, không tiếp tục để ý đến thẳng bé nữa.

Sau một hồi, Nông Tử Ngang quả nhiên không thể chịu được mùi vị bị xem nhẹ, cả giận nói: “Cháu thất tình!”

“….” Bên trong xe nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh, hai người mới nửa tháng trước trải qua lần chia tay đầu tiên trong cuộc đời, sôi nổi mà chìm vào trong trầm mặc.

Buổi chiều sau khi cảnh sát thu đội về, Lâm Viễn Chu đề cập tới chuyện lớp học bổ túc này, chuyện này đối với Kiều Kiều cũng chỉ là chuyện nhỏ không chút tốn sức gì, đương nhiên cũng sẽ không từ chối. Đứa nhóc phía sau nhìn qua tầm tám – chín tuổi, mặc đồng phục tiểu học xanh trắng của trường bên cạnh, lúc này đang trợn tròn đôi mắt đen nhánh, chăm chú mà nhìn chằm chằm đánh giá cô.
« Chương TrướcChương Tiếp »