Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Anh Trai Vạn Người Ghét Trong Văn Đoàn Sủng Sống Lại Rồi!

Chương 1

Cánh cửa phòng bật mở, Trình Gia Ức bị người ta đạp một cú thật mạnh, loạng choạng ngã nhào vào căn phòng.

Cậu theo bản năng chống hai tay xuống đất, nhưng tay phải bị thương nặng, chỉ còn lại ngón áp út và ngón út, không thể dùng lực, cậu chật vật ngã nhào xuống sàn.

Cũng chính lúc này, cậu mới nhận ra sự dụng tâm trong cách bài trí căn phòng.

Mọi thứ đều được trang hoàng ấm cúng, thoải mái, và đặc biệt là những chiếc gương lớn nhỏ khác nhau được bố trí khắp nơi.

Trình Gia Ức bất ngờ nhìn thấy khuôn mặt hiện tại của mình phản chiếu trong gương từ mọi góc độ ---

Không còn tóc và lông mày, hốc mắt phải bị lõm sâu do mất đi nhãn cầu, làn da trên mặt cũng chẳng còn bao nhiêu.

Chiếc mũi gần như biến mất, môi cũng không còn, lỗ tai phải cũng không cánh mà bay.

Chỉ còn lại mắt trái và tai trái là còn nguyên vẹn.

Trình Gia Ức ngây người nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương.

Cậu nghĩ, nó không giống một khuôn mặt, mà giống như một cục đất sét màu da thịt đầy những vết lồi lõm, được điểm xuyết bằng một con mắt, một cái tai và vài chiếc răng.

Thật xấu xí.

Đặc biệt là khi nhìn thấy người em trai đang đứng ở cửa qua chiếc gương, so sánh như vậy, cậu thật sự xấu xí đến mức không thể tả xiết.

Mạc Quân Bạch, người em trai cùng mẹ khác ba mà cậu đã yêu thương, chăm sóc từ nhỏ, thật sự rất đẹp.

Làn da trắng trẻo, nụ cười ngọt ngào, đôi mắt hạnh tròn xoe luôn long lanh như sương sớm, vừa chân thành vừa trong sáng.

Là thần tượng đang nổi tiếng, là "em trai quốc dân".

Càng là một con quỷ đội lốt người, lợi dụng sự tin tưởng của cậu, từng bước cướp đi tất cả những thứ thuộc về cậu, rồi tàn nhẫn đẩy cậu xuống địa ngục.

Nhưng không ai tin Trình Gia Ức.

Thậm chí tất cả mọi người đều cho rằng bất hạnh của Trình Gia Ức là do cậu tự chuốc lấy, bọn họ còn hả hê vỗ tay tán thưởng.

Mà bây giờ, con quỷ đội lốt thiên sứ kia, khi thấy cậu không hề sợ hãi, không hề gào thét điên cuồng, trong mắt lóe lên vẻ thất vọng và nhàm chán.

Thất vọng điều gì?

Trình Gia Ức chậm rãi bò dậy, cậu thật sự không còn cảm xúc gì nữa.

Đã rơi xuống địa ngục rồi, còn gì phải kinh ngạc nữa.

Cậu lạnh lùng nhìn Mạc Quân Bạch bĩu môi làm nũng với người thanh niên bên cạnh: "Anh làm gì vậy, suýt nữa làm anh trai em ngã đau rồi."

Người thanh niên cao lớn, đẹp trai, ánh mắt ngạo nghễ, bất cần đời, là Kha Vinh Giản, cậu chủ dòng thứ của nhà họ Đỗ, một gia tộc giàu có mới nổi ở Kim Thành.