Chương 44 : Cẩn Thận Thuyết Đông

#Mị Nguyệt

***

Sau khi kết thúc hai tiết lịch sử, Phong Quý Niên thu dọn giáo án, gọi Bối Nhã Kỳ lên văn phòng, có lẽ sinh viên mới nhập học, trước tiên cần làm vài đề kiểm tra học lực.

Nhưng thật ra không phải như vậy, mục đích chính là muốn nói chuyện riêng với nhau.

Bối Nhã Kỳ đứng trước văn phòng có bản hiệu trên cửa là Phong giáo sư, chần chừ trong giây lát, không biết có nên vào hay không.

Bỗng nhiên cánh cửa mở ra, một bàn tay ấm nóng liền lôi kéo cô vào trong, cửa khóa lại một tiếng "cạch".

"Sao lại ở đây?" Phong Quý Niên đẩy Bối Nhã Kỳ lên ghế sofa gần bàn làm việc, còn mình thì ngồi lên bàn, hai chân dang rộng.

Chỉnh lại tư thế ngồi, Bối Nhã Kỳ chán ghét mở miệng: "Tôi mới là người nên hỏi anh câu đó!"

"Anh ở đây làm gì? Vì nhiệm vụ?" Ha, hài hước thật, rõ ràng có Phong Quý Niên ở đây rồi thì cần gì đến cô?

Phong Quý Niên ngơ ngẩn nhìn Bối Nhã Kỳ, có chút không hiểu: "Nhiệm vụ gì? Kể từ lúc thương đoàn chính thức đưa ra chỉ thị mới thì làm gì có nhiệm vụ nào?"

"Cô không phải bị điên đó chứ?" Phong Quý Niên khẽ cười, nghiên nghiên đầu trêu chọc cô gái nhỏ.

Thật không ngờ Đại thủ lĩnh danh tiếng lẫy lừng của một thương đoàn nằm top thế giới lại là một cô gái nhỏ, thậm chí còn là sinh viên của anh.

Có chút thú vị a~

"Cái gì? Thư ký Renne kêu tôi đến đây làm người đàm phán cho cuộc giao dịch, địa điểm là trường đại học Tư Thục International."

"Cô ấy nói các người đều không có ở đây, hẳn là rất bận nên mới giao cho tôi chứ?"

Bối Nhã Kỳ càng nói càng loạn, rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?

Phong Quý Niên nghi hoặc, ngón trỏ gõ gõ lên bàn tạo ra âm thanh "cộc cộc"

Đảo mắt nhìn đồng hồ một chút rồi mở miệng nói: "Chắc là chỉ định chính cô rồi đấy Đại thủ lĩnh thân yêu a! Bọn tôi cũng chẳng bận gì cả, rất rảnh rỗi là đằng khác, còn việc tại sao thư ký Renne giấu cô thì cô nên tự tìm hiểu."

"À còn nữa, cẩn thận Thuyết Đông." Phong Quý Niên chống tay lên bàn, nhảy xuống đất, phủi phủi quần áo rồi đi đến chỗ cô đang ngồi.

"Tại sao phải cẩn thận anh ta? Chẳng phải là anh em tốt với anh trai tôi sao?" Bối Nhã Kỳ nhíu mày, Thuyết Đông khẳng định là được giáo dục rất tốt, ôn nhu dịu dàng, cô tương đối có một chút hảo cảm.

Phong Quý Niên không trả lời câu hỏi của cô, còn đánh trống lãng, lách qua chuyện khác: "Con nhỏ này, lớn lên xinh đẹp thật ha, vậy mà lại giấu mặt, tôi còn tưởng cô tự ti về nhan sắc của mình."

"Trả lời tôi!" Bối Nhã Kỳ liếc Phong Quý Niên một cái, nếu anh ta kêu cô cẩn thận Thuyết Đông thì chắc chắn Thuyết Đông có vấn đề, nhưng là gì mới được? Anh ta không nói.

Khom người xuống, Phong Quý Niên nâng cằm cô lên: "Anh trai của cô chỉ có một người bạn thân duy nhất là Nam Cung Tịch, cô nhớ cho rõ."

Sở dĩ tứ đại gia tộc gồm 4 gia tộc lớn mạnh nhất Trung Quốc từ thế kỉ 19 đến nay. Thịnh Gia, Nam Cung Gia, Thuyết Gia và ... Gia. (ẩn danh, chưa tới lúc tiếc lộ)

Mỗi gia tộc đều có mối quan hệ thâm hậu, các trưởng bối và con cái của họ đều phải thân thiết với nhau để tạo hảo cảm tốt, mang về lợi ích cho gia tộc.

Hiển nhiên Thuyết Đông kết thân với Thịnh Tử Dương và Nam Cung Tịch cũng chỉ vì lợi ích của gia tộc, trong tứ đại gia tộc thì đã có 3 người thừa kế kết thân với nhau, tạo thành một nhóm.

Còn gia tộc còn lại vẫn luôn mai danh ẩn tích, đã không thấy xuất hiện trong nhiều năm nay, đáng lẽ những gia tộc như vậy thì nên sớm bị bãi bỏ và thay thế bằng gia tộc khác.

Nhưng gia tộc thứ tư này hoàn toàn không thể động đến, mặc dù ít lộ diện nhưng lại đứng đầu trong tứ đại gia tộc, ngang hàng với Thịnh Gia, không hơn không kém.

Tại sao không lộ diện thì vẫn còn là dấu chấm hỏi.

"Cái tên chó má nhà anh, như thế nào lại làm giáo sư ở đây?" Bối Nhã Kỳ đạp lên chân Phong Quý Niên một cái.

"Gọi Phong giáo sư!" Anh cốc nhẹ lên trán cô.

Sở dĩ anh là người Trung Quốc, từ nhỏ không cha không mẹ, lưu lạc đầu đường xó chợ, thuộc tầng lớp dưới đáy xã hội.

Nhưng có một ngày, anh được nhận vào thương đoàn Red Rose, cảm thấy chính mình đã có một mái nhà, anh đã không ngừng nổ lực để chứng minh bản thân.

Cho đến khi Bối Nhã Kỳ, cũng chính Đại thủ lĩnh, lập một tổ chức cấp cao, nhằm cải thiện lại thương đoàn, thật may mắn vì anh được chọn làm một trong các thủ lĩnh, là cánh tay phải đắc lực của Đại thủ lĩnh.

Kể từ đó thương đoàn không ngừng đi lên, thành công vẻ vang như bây giờ, nhắc đến thương đoàn Red Rose đều sẽ khiến người khác rùng mình, thật sự rất tự hào.

"Được rồi, về phòng học đi."

------

Bối Nhã Kỳ bước đi trên hành lang, đột nhiên điện thoại truyền tới một thông báo.

Là của thư ký Renne, nội dung như sau:

[Địa điểm cuộc giao dịch: trường đại học Tư Thục International.

Lợi nhuận: 5-5.

Người đàm phán: Bối Nhã Kỳ.

Người giao dịch: người thừa kế gia tộc thứ tư trong tứ đại gia tộc.]

Bối Nhã Kỳ thở dài, người này biết tìm ở đâu bây giờ? Chẳng khác nào mò kim đáy biển.

Cô còn chẳng biết cái giao dịch này rốt cuộc là giao dịch gì, trong đây chẳng đề cập tới.

Đột nhiên một cô gái nhảy ra, chặn trước mặt cô, ngoại hình nhỏ nhắn, trông khá xinh đẹp, nhưng trên người nồng nặc mùi nước hoa khó ngửi.

Cô bịt mũi lại, muốn đi qua cô ta nhưng lại lần nữa bị chặn. Bối Nhã Kỳ tức giận, chán ghét chửi: "Con mẹ nó, tránh đường."

Bạch Liên nũng nịu mở miệng: "Bối học tỷ thật hung dữ~ Có thể cho người ta một không gian riêng tư với Thịnh học trưởng và Nam Cung học trưởng được không a?"

***

#Mị Nguyệt