Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Anh Trai Hờ Thích Ăn Gà

Chương 5: Bị đánh dấu hoàn toàn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi gáy bị cắn, Phó Giản chỉ cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều nở, da đầu tê dại, anh cứng đờ không nhúc nhích, giống như mèo con bị ngậm gáy.

“Ưm… Thật sâu… thật thoải mái…” Khoang sinh sản hoàn toàn bị cᏂị©Ꮒ mở, cảm giác thoải mái lan tràn toàn thân, anh thất thần kêu, “Nhiên Nhiên cᏂị©Ꮒ anh thật sướиɠ.”

Cao Nhiên không nhịn được, cắn nát thịt non giữa răng, pheromone ngọt ngào mê người lập tức xông lên não hắn, mùi ngọt từ răng nanh tiến vào, từ từ chạy khắp toàn thân hắn.

Cảm giác kỳ lạ bao bọc hắn, hắn bắt đầu dùng sức rút ra cắm vào. Phó Giản kẹp chặt huyệt, dùng sức hút Cao Nhiên, anh tựa hồ khẩn cấp muốn Cao Nhiên bắn cho anh.

“Nhiên Nhiên, mau bắn vào, thật khó chịu!” Phó Giản không có chút nào tôn nghiêm gọi da^ʍ.

Anh trai, anh thật da^ʍ… Cao Nhiên trong lòng nghĩ như vậy, miệng càng dùng sức, hoàn toàn cắn nát gáy Phó Giản. Dưới thân bất ngờ rút cắm mấy chục lần, hắn thoải mái hoàn toàn bắn ra ngoài.

“A...” Qυყ đầυ lại phồng lớn, Cao Nhiên khó chịu ôm eo Phó Giản, phát hiện không rút ra được. dương v*t của hắn lại khóa bên trong…

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ liên miên không dứt phun vào khoang sinh sản, qυყ đầυ hoàn toàn nhồi đầu khoang thể của anh, Phó Giản không biết là đau, hay là sướиɠ, toàn thân không ngừng run rẩy.

Cao Nhiên đau lòng ôm lấy anh, chịu đựng hạ thân phồng lớn đau đớn, nhìn gáy bị thương của Phó Giản.

Thì đã khép lại? Hắn đưa đầu lưỡi, êm ái liếʍ gáy Phó Giản, liếʍ cho Phó Giản lại kẹp chặt mấy phần.

Bắn tinh chừng mười phút, Cao Nhiên rốt cuộc rút ra. Hắn thần kỳ phát hiện một giọt cũng không rơi ra, hắn đẩy miệng huyệt của anh trai kiểm tra, bên trong rất sạch sẽ.

Nhiều như vậy lại hoàn toàn ăn hết?

“Anh?” Cao Nhiên nhìn anh trai vẫn mơ hồ, định đánh thức anh.

“Ưm…” Phó Giản ngậm ngón tay, mơ hồ, “Không ăn được, thật trướng…”

Cúi đầu nhìn một cái, bụng tròn vo, Cao Nhiên tiến lên xoa xoa, muốn giúp anh thư giãn, nhưng lại chọc Phó Giản ra đầy nước.

Hồi lâu anh mở mắt ra, nắm tay Cao Nhiên, đôi mắt hàm xuân đẩy huyệt hồng của mình, không biết xấu hổ nói, “Nhiên Nhiên! Mau cắm anh… ngứa lắm…”

Cao Nhiên khô miệng khô lưỡi, ngay cả ly nước cũng không kịp uống đã bị cuốn lấy làm đến bây giờ. Hắn nghĩ, không chỉ là mình, Phó Giản chắc cũng vừa khát vừa đói.

Nhưng chung quy không chống cự lại anh trai hờ nũng nịu, Cao Nhiên ôm người lên người mình, thô bạo cắm vào, tiểu huyệt vừa rồi mở ra vì hắn, bây giờ đã khép lại. Cao Nhiên cắm sâu vào, Phó Giản bị làm sướиɠ rồi, cậy thế ở trên người Cao Nhiên tự lắc cái mông.

Rốt cuộc lấy được nước uống, nhưng anh trai hờ như không biết mệt mỏi tiếp tục cᏂị©Ꮒ mình, Cao Nhiên cố ý xoay đầu Phó Giản qua, đút cho anh một hớp nước lớn, nhưng hoàn toàn bị đồ dâʍ đãиɠ này phun lên người, anh thất thần đến nỗi nước miếng cũng không biết nuốt.

Vì vậy hắn chỉ có thể ngậm một hớp lớn nước, gắng gượng đút vào miệng Phó Giản. Cao Nhiên sợ anh còn chưa làʍ t̠ìиɦ xong đã thoát nước, nên đút mấy hớp to.

Mặc kệ là độc dược hay là tϊиɧ ɖϊ©h͙. Bây giờ đút cái gì Phó Giản cũng sẽ ăn.

Thoáng bổ sung thể lực Cao Nhiên rốt cuộc khôi phục trạng thái, phải nói alpha mới phân hóa, đó chính là đóng cọc không biết mệt mỏi.

Hắn rút dương v*t ra, lột đồ bơi trên bụng anh trai hờ, cùng hắn thẳng thắn gặp nhau.

Trêu chọc cái cây nhỏ xinh dưới thân anh trai, khiến Cao Nhiên hết sức thỏa mãn.



“Ưm… Nhiên Nhiên…” Phó Giản bị sờ khó nhịn cong người, “Mau cắm vào!”

“Rất nóng lòng nha.” Cao Nhiên chọc ghẹo, hắn cảm thấy lúc này anh trai giống như động không đáy, lại nắm tay mình muốn nhét vào trong.

Cao Nhiên đỡ dương v*t, lần nữa cắm vào, say sưa ra vào.

Hắn ôm đùi anh trai ở trước người, hạ thân bắt đầu điên cuồng cắm vào, gấp rút tiến vào cái huyệt kia, không có kỷ xảo gì đáng nói, chỉ dùng sức muốn mở nó ra.

Nhưng Phó Giản không chịu mở ra, bị cᏂị©Ꮒ xuân thủy liên tục, nhưng vẫn không nhúc nhích.

“Được rồi… em trai ngoan, bên trong đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙, cᏂị©Ꮒ mở sẽ chảy ra.” Phó Giản cầu xin tha thứ.

“Em chặn cho anh, anh mở nó ra, lại đút anh ăn.”

Phó Giản lắc đầu cự tuyệt, không chịu mở, bị Cao Nhiên trở mình, nằm trên giường.

“Không chịu mở ra? Vậy em ** anh mở!”

Nói xong, hắn hướng cái miệng đó, cắm mạnh mấy chục lần.

“Chậm một chút, chậm một chút… A a a, muốn bắn!” Phó Giản thất thần run rẩy, dưới cao trào mở ra khoang sinh sản.

— Dòng tinh ấm áp chảy ra, trong nháy mắt bao bọc Cao Nhiên, đi vào trong dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙, bị khoanh sinh sản hút đầy.

“Bên trong anh thật ấm áp, giống như cái miệng hút lấy em…” Cao Nhiên bị hút nheo mắt lại, kɧoáı ©ảʍ xa lạ khiến toàn thân hắn lung lay dục tiên.

“Ưm… Nhiên Nhiên bị hút sướиɠ không?”

“Sướиɠ chết, giờ thì bắn đầy anh!”

Cao Nhiên động tình bắt đầu rút cắm, từ từ rút ra khỏi khoang sinh sản, chờ tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra khoang sinh sản, lại cắm tϊиɧ ɖϊ©h͙ vô.

Lặp đi lặp lại như vậy mười mấy lần, Phó Giản bị cắm thất hồn lạc phách.

“Đừng… đừng hành hạ anh như vậy…” Phó Giản khóc nói.

Bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙bị cắm đầy, rồi lại bị thả ra, giống như quả bóng co lại.

Cao Nhiên hôn người bị làm chảy nước mắt, ôm lấy anh, đè lên cửa sổ.

Nhìn người đến người đi dưới lầu, cả trái tim của Phó Giản cũng treo lên.

“Không muốn… ưm… anh không muốn…” Ngoài miệng nói nói không muốn, cơ thể lại chảy ra từng dòng nước da^ʍ, khiến Cao Nhiên hít sâu một hơi, dùng sức ra vào mãnh liệt.

Mười lăm phút sau, hắn thậm chí còn mở cửa sổ.

Phó Giản nhanh mắt nhìn thấy ba mẹ vừa từ bên ngoài tản bộ trở về, anh ngừng rêи ɾỉ, cơ thể bị ngã bên cửa sổ, dùng sức muốn đưa tay kéo cửa sổ lên.

“Em trai… tha cho anh đi…” Cũng cầu xin luôn rồi



“Không được.”

“Nhiên Nhiên… Nhiên Nhiên tốt… ưm a…” Lại cầu xin nữa.

“Không được.”

“Chồng ơi…”

“***!” Cao Nhiên kéo người tới, ném lên giường, đùng một tiếng đóng lại cửa sổ.

Đâm thẳng đến nơi sâu nhất trong khoang sinh sản.

“A!!! Chồng cắm thật sâu, đâm tới rồi… sướиɠ quá đi…!”

“Hôm nay em sẽ làm nhục đồ dâʍ đãиɠ này!” Đối mặt với anh trai chẳng biết xấu hổ, Cao Nhiên bắt đầu thô bạo đáp lại anh.

“Đúng… đúng vậy… ** anh như vậy đó.” Phó Giản chảy ra nước miếng, gương mặt thất sắc, nhưng trên mặt lại hưởng thụ, “Bị ** thật sướиɠ.”

“Cho anh kết hôn! Cho anh ra ngoài tìm đàn ông thuê phòng “Hắn bắt đầu lật nợ cũ, “** hư anh luôn, để anh không tìm được đàn ông nữa.”

“Được... Chồng ** hư anh đi… a a a!” Anh cong lên mũi chân, bị ** lêи đỉиɦ.

Nhưng lại ôm chặt Cao Nhiên, khẩn cầu một đợt sóng nữa. Đợt sóng bất tận vỗ vào anh, anh bị làm sướиɠ điên rồi.

Chỉ cảm thấy tiểu huyệt dưới thân dùng sức hút hắn, Cao Nhiên chặn khoang sinh sản, lại bắn vào trong một đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙.

“Ưm… đầy rồi…” Bụng Phó Giản toàn bộ phồng lên, anh thỏa mãn sờ bụng, cả người thần sắc tung bay.

Còn đang hưởng thụ dư âm, Cao Nhiên lại cắm tiếp. Trong khoang sinh sản rất nhạy cảm, Phó Giản mặc dù sướиɠ, nhưng có chút không chịu nổi.

Anh ra sức kẹp chặt, muốn cho Cao Nhiên lui ra ngoài.

“Không cần… Thật khó chịu… ưm…”

Bị kẹp Cao Nhiên vừa đau vừa sướиɠ, cứ như là đang bị một cái miệng nhỏ mυ"ŧ.

Hắn dùng sức, lại tăng nhanh tốc độ rút cắm, tùy ý thọc vào, rất nhanh đã cắm Phó Giản căng người, ngừng thở.

Cao Nhiên động tình lần nữa bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, khiến Phó Giản như mang thai ba tháng.

Hắn đưa tay xoa xoa bụng Phó Giản, nhưng lại sờ thấy ướt nhẹp.

Cúi đầu nhìn một cái, qυყ đầυ xinh xắn kia, bắn ra dòng tinh mỏng, lại có thêm nước tí tách, cẩn thận nhìn lại, tiểu rồi.

Phó Giản choàng tỉnh, người không ngừng run rẩy, thở hổn hển bắt đầu tự lẩm bẩm.

“Ưm… Thật mất mặt…”
« Chương TrướcChương Tiếp »