Chương 28: Phiên ngoại: CᏂị©Ꮒ ra hình người phun suối

Ngày nhận được thông báo trúng tuyển, Phó Giản nôn.

Anh không biết, đồng thời nhận được thông báo trúng tuyển và kết quả mang thai, cái nào đáng để kích động hơn. Vì vậy anh đập quy thử thai lên đầu Cao Nhiên đang ngủ say.

Cao Nhiên chợt run người, “Sao vậy, sao vậy?”

“Em tự xem!” Phó Giản chống nạnh tức giận hét.

“Cái gì đây? Hai vạch?” Mặt Cao Nhiên biến sắc, khóc tức tưởi nói: “Vợ ơi, anh... có phải...”

Phó Giản nhướng mày một cái, nhìn Cao Nhiên thương tâm lại mềm lòng.

“Chẳng lẽ anh bị bệnh gì rồi?” Cao Nhiên lỗ mũi đau xót, “Anh không cần bỏ lại một mình em đi trước mà!! Hu!!!!!!”

“Em em em im miệng! Xùy xùy xùy!” Phó Giản hận không thể tát một cái, nhưng anh hiểu alpha trong kỳ dịch đều là đồ đần, “Đó là que thử thai!”

“Cái gì?” Alpha lần nữa giơ cái que tí xíu kia lên, lau nước mắt, cẩn thận quan sát, “Ồ...”

“Em ồ một tiếng là xong rồi?”

Cao Nhiên vén chăn lên, bò dậy, “Mấy tháng?”

“Làm sao anh biết.” Phó Giản quả thật không biết, bởi vì số lần Cao Nhiên căng rách bαo ©αo sυ quá nhiều, sau đó bọn họ mới lựa chọn uống thuốc.

“Em sờ một cái nào.” Sau đó Cao Nhiên thật sự đưa tay sờ, cái bụng Phó Giản hơi nhô lên, cẩn thận quan sát, phát hiện ngực vốn xẹp xuống tựa hồ cũng lớn hơn một ít.

Phó Giản bị xoa tứ chi xụi lơ, đỏ mặt trợn mắt trừng Cao Nhiên.

“Sao em cảm giác đã năm tháng rồi?”

Phó Giản cúi đầu nhìn: “Có lớn như vậy sao?”

Anh vẫn cho là mình mập...

“Mặc kệ nó, cho em cᏂị©Ꮒ cái rồi nói sau.” Cao Nhiên cắn Phó Giản, thuận tiện lột quần anh ra.

“Em... em đi ra...” Phó Giản tức giận đẩy Cao Nhiên, nhưng mà mệnh môn bị cắn khiến cho anh không thể động đậy, tuyến thể bị pheromone nóng bỏng cuốn lấy, anh còn chưa từ bỏ ý định vùng vẫy, “Mang thai có làm được không?”

Cao Nhiên liếʍ liếʍ ranh nanh, nhỏ giọng nói: “Có thể làm hay không, chẳng phải cũng làm mấy chục lần rồi?”

“…” Chân Phó Giản mềm nhũn.

“Sao mấy ngày trước em lại không phát hiện anh mang thai chứ? Là em không đủ dài, không đâm tới sao?”

“…” Nói... nói cái kiểu hổ báo gì thế! “Em muốn đâm trúng con trai em?”

Nghe vậy, Cao Nhiên lại cắn một cái, cắn lên tuyến thể, hắn hướng về trước há miệng, ôm cổ họng Phó Giản, nhẹ nhàng liếʍ.

Sau đó âm thanh khàn khàn nói: “Giúp em vén quần lên.”

Cao Nhiên chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ cotton màu đen, hắn kêu Phó Giản giúp hắn vén lên, mà không phải cởi ra. Phó Giản đưa tay ra sau lưng, từ mép qυầи ɭóŧ ở háng móc ra dương v*t bự.

Anh đã phản xạ có điều kiện thần phục cây hàng kia.



Linh khẩu tràn tuyến dịch đánh lên mông thịt của hắn, xúc cảm ướŧ áŧ kí©h thí©ɧ toàn thân Phó Giản run lên, anh như nhũn ra quỳ xuống, hai tay khó nhịn túm khăn trải giường.

Tiếp theo đã bị một bàn tay vững vàng đè lêи đỉиɦ đầu.

Anh nghiêng người xoay qua chỗ khác giương mắt nhìn, nhìn thấy Cao Nhiên đang dùng một ánh mắt kích động nhìn anh, dương v*t cường tráng trải qua sử dụng, đã không còn là màu hồng ban đầu, mà là màu đỏ rượu hơi nhạt, trông như đánh má hồng.

Trên trụ quanh co mấy sợi gân, tuyến dịch đang chảy nước trên đó như quốc lộ quanh núi.

Phó Giản nhìn hiểu ánh mắt alpha, anh quỳ qua, nhẹ nhàng đưa ra đầu lưỡi, liếʍ nó.

“Ư… ha...” Cao Nhiên động tình rêи ɾỉ.

Phó Giản chỉ cảm thấy bàn tay trên đỉnh đầu đang dùng sức bóp da đầu anh, kɧoáı ©ảʍ bị chinh phục leo lên cơ thể, làm anh như được khích lệ ngậm vào qυყ đầυ xinh đẹp đó.

Anh cố ý phát ra tiếng liếʍ hút phụt phụt, ngậm tuyến dịch hút da đầu Cao Nhiên tê dại, tóc gáy toàn thân đều dựng lên.

Cao Nhiên say sưa vuốt ve khóe miệng của anh, thở dài nói: “Nhìn cái miệng của anh này, hút giỏi quá.”

Phó Giản cong mí mắt, tỏ ý Cao Nhiên ngồi xuống, anh nhả phân thân thật lớn ra, nước miếng bị kéo ra, dính ướt trên cằm nhọn của anh. Cao Nhiên đưa tay, xé rách áo sơ mi của anh, mấy cái nút áo văng tứ phía.

Phó Giản: Thôi, mình nhịn. Chờ lát nữa kêu hắn nhặt từng nút về cho mình, còn phải khâu lại.

Chỉ bạc rơi xuống xương quai xanh, Cao Nhiên lại đưa tay lên, bôi nước miếng Phó Giản lên hai bầu thịt mềm của anh, thậm chí bóp bờ ngực hút hồn kia lắc lư.

Hắn hỏi: “Lúc nào mới ra sữa?”

Phó Giản lắc đầu một cái, đưa tay ra nắm bé bự của Cao Nhiên, cái này làm cho anh đỏ mặt cúi đầu, sau đó hắn nhẹ nhàng nhấc dương v*t của Cao Nhiên, bẻ chân hắn ra, cúi đầu xuống vùi vào, ngậm vào hai viên trứng.

Lớp lông to cứng đập lên lông mi của anh, Phó Giản nói nhỏ một tiếng, khẽ cắn một viên trứng, thì nghe thấy Cao Nhiên kêu rên, ôm lấy gối.

“Anh không tức giận?” Cao Nhiên ủy khuất nói.

“Hửm?” Phó Giản ngẩng đầu lên, nhìn alpha vẻ mặt ủy khuất, không biết hắn đang nói gì.

“Có phải anh giận em lại khiến anh mang thai hay không, cho nên muốn cắn trứng của em?”

“…” Thôi, là màn dạo đầu quá lâu, khiến tên đần này tự hoài nghi, anh vô lực nói: “Nếu anh tức giận, vừa rồi nên cầm dao đi vào...”

Nói xong, anh xoa xoa đầu gối quỳ đau, bò dậy, sau đó cởi xuống cái quần tuột tới bắp chân, dạng chân quỳ trên giường.

Cao Nhiên ngầm hiểu tự nâng chim bự đã cương của mình, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vườn hoa bí mật kia, hắn bỏ tay vào trong móc móc, lúc lấy ra nước dính đầy tay.

Phó Giản giống như đóa hoa lài bị đập nát, bị hắn vô tình ép ra nước, dựng phu bụng bự này ở trên người hắn kêu da^ʍ.

Cao Nhiên đánh cái mông người bên trên: “Mau ngồi xuống, em cũng nghẹn đau rồi.”

Phó Giản bị đánh run người, tiếp theo chống ngực Cao Nhiên, chậm chạp lại xâm nhập ngồi xuống.

“A…” Hắn phát ra một tiếng rên kéo dài, say sưa ngẩng đầu, sau đó ở bên trên nhẹ nhàng lắc lư, phát ra giọng mũi dinh dính: “Muốn ôm làm.”

Cao Nhiên thúc lên mấy cái, chống tay ngồi dậy, Phó Giản thuần thục ôm cổ hắn, nhẹ nhàng ngồi lên, thuận lợi Cao Nhiên hành động.



“A a... thật thoải mái... dương v*t thật cứng...”

Rút cắm có tần số đổi lấy Phó Giản cất tiếng rì rầm, anh bị thúc ngã trái ngã phải, nước văng khắp nơi.

Miệng cũng không nhàn rỗi: “Chồng ** anh thật sướиɠ... a! A!”

Phó Giản nói da^ʍ trên giường, là phần Cao Nhiên thích nhất khi ân ái, hắn thích Phó Giản vì mình mà thần hồn điên đảo.

Tiếp theo, hắn đưa ra một tay, khẽ nắm dương v*t xinh xắn lả lướt của Phó Giản, linh khẩu chảy ra chất lỏng làm ướt vật nhỏ, lẳng lặng tản mùi thơm.

Cao Nhiên đưa tay ra rủ lòng thương xót, trên cục cưng chưa trải sự đời dính ướt nọ, vừa tuốt, vừa gia tăng phúc độ ra vào.

“A... a... a... không... không cần...” Phó Giản phản xạ có điều kiện cự tuyệt, nhưng cơ thể lại vì vậy càng thêm mở rộng.

Cao Nhiên rất thích chơi.

“Hưʍ... a... chồng ơi... buông... buông tay có được hay không! A a a!”

“Không được.”

Trả lời xong câu cầu xin của Phó Giản, hắn quả quyết lại chuẩn xác cắm vào khoang sinh sản.

Phó Giản cả người căng cứng, ngưỡng cao cổ kinh ngạc trên không trung, đồng thời dây thần kinh não như bị đứt vậy, ầm ầm nghênh đón sóng cao trào trước sau.

Nhưng tay Cao Nhiên vẫn không dừng lại.

Qυყ đầυ nho nhỏ nhạy cảm vô cùng, bị Cao Nhiên kéo dài tuốt, vui vẻ xen lẫn thống khổ. Phó Giản lắc đầu, khó chịu đưa tay ra muốn Cao Nhiên dừng lại, nhưng Cao Nhiên không chịu, thậm chí tăng nhanh tốc độ.

Khoang sinh sản bị cắm vang âm thanh phụt phụt, anh trước sau đều ướt đẫm.

Hai tay Phó Giản nắm tay Cao Nhiên đang tuốt dương v*t của anh, một câu cũng không nói ra, cổ họng co thắt nức nở, theo bản năng lắc đầu.

Tuốt chừng mười mấy cái, Phó Giản bất động.

Cao Nhiên biết đến lúc rồi, hắn dùng sức cắm vào khoang sinh sản, ngay sau đó thì nghe thấy Phó Giản bỗng khóc lên.

“Hu hu… a a a!!!” Anh mất khống chế ngã ra sau, bị Cao Nhiên vững vàng ôm lấy, lơ lửng giữa không trung.

Cúi đầu nhìn một cái, chỉ thấy linh khẩu anh như giếng phun chảy ra rất nhiều chất lỏng, bắn ngực hai người ướt dầm dề.

Cao Nhiên cong khóe miệng, níu lại Phó Giản giữa không trung, dùng sức rút cắm khoang sinh sản, hắn có lòng tìm, lại thật sự bị hắn cᏂị©Ꮒ đến màng thai.

Cao Nhiên ôn nhu khều nhẹ bảo bổi còn chưa xuất thế của mình, cúi đầu hôn Phó Giản đã hoàn toàn thất thần, sau đó mạnh bạo cᏂị©Ꮒ điểm da^ʍ nhạy cảm của Phó Giản, làm mấy chục lần.

Phó Giản chỉ có thể phát ra vài tiếng thở dốc cùng nỉ non vô thức, kèm theo mỗi lần Cao Nhiên mỗi rút cắm, cả người anh cũng kịch liệt run rẩy, có thể thấy là bị ** rất ác.

Nhìn thấy chỗ kia làm đủ rồi, đến cuối cùng, Cao Nhiên rốt cuộc bỗng rút ra, chỉ nghe “Bặt” một tiếng, ngay khi qυყ đầυ rút ra, phía trước, phía sau của Phó Giản đều giống như suối phun, đồng loạt bắn ra.

Hắn một bên run rẩy kịch liệt, một bên co rút cơ thể, hai cột nước phun ra, khiến toàn thân hai người trên dưới đều ướt nhẹp.

Lúc này Cao Nhiên mới hài lòng hôn Phó Giản, lại cầm dương v*t cắm vào, nhẹ nhàng cắm, bắn ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ thứ nhất.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng lấp đầy khoang sinh sản, nhưng mà đương sự đã hôn mê bất tỉnh.