Đi đôi với một đường lắc lư lên cầu thang, Phó Giản bị ** mặt mê ly, anh cậy thế ôm cổ em trai, giống như một món đồ trang sức trên cơ thể con người.
Cao Nhiên: “Vào phòng nào?”
Phó Giản mí mắt đều không nâng, bây giờ cả người anh đều bị ** mềm nhũn, đi đâu cũng không có vấn đề.
“Tùy em...”
Tiếp theo, Cao Nhiên đẩy cửa phòng anh trai, ôm người đi vào, khăn trải giường màu vàng nhạt bằng phẳng bóng loáng, làm cho người ta không đành lòng làm loạn.
Nhưng bình tĩnh đứng không có tác dụng nào với kɧoáı ©ảʍ sinh ra, Phó Giản khó nhịn đánh Cao Nhiên một cái, tỏ ý hắn ném mình lên giường.
Bởi vì là giường của mình, cho nên nằm trên đó đặc biệt thả lỏng, làm cho Phó Giản hoảng hốt cảm thấy đây là một giấc mộng xuân chân thật của anh, anh nắm chân em trai, cả người mềm nhũn.
“Em ngớ ra làm gì?”
Cao Nhiên đang khắc chế du͙© vọиɠ, hắn hối hận không đem mấy hộp bαo ©αo sυ về... Cũng không cần khiến hai người khó chịu.
“Em...” Hắn ấp úng, hỏi: “Khoang sinh sản làm sao có thể đóng lại?”
Phó Giản ngoắc ngoắc đầu ngón tay, dẫn dụ nói: “Em... bắn thứ một ít vào, lấp đầy nó, liền đóng lại.”
baBắn một ít thứ? Thứ gì? Đùi của anh hai đã quấn lên giống như bạch tuột, miệng huyệt ướŧ áŧ mềm mại, tiến vào không có chút trở lực nào.
Cao Nhiên mím môi, kéo người lên, tiến vào sâu hơn, mới thúc mấy cái đã thấy anh hai khẽ uốn éo cái mông.
Hắn bị huyệt ấm áp muốn hòa tan, nhưng bởi vì khoang sinh sản đã mở, hắn cᏂị©Ꮒ quả thực không đủ tận hứng.
Phó Giản cũng bị hành hạ phát điên, mặc dù thoải mái, nhưng cũng không thoải mái lắm, trong khoang sinh sản trống rỗng như bong bóng, khát vọng bị lấp đầy, anh khó chịu giật giật, thanh âm mềm nhũn mang theo nức nở.
“Ưʍ... vào đi mà...”
“Cắm một cái, bên trong rất ngứa...”
Cao Nhiên nhắm mắt lại không nhìn đôi mắt quyến rũ hút hồn của anh hai nữa, vẽ mấy cái trên miệng khoang.
Vật cứng đào móc nơi đó, hắn không nhịu được chảy nước rêи ɾỉ.
“A... cắm thật thoải mái...”
“Sâu... sâu hơn chút nữa...”
“Chồng ơi!”
“Bắn vào... sinh bảo bảo cho em.”
Nghe vậy, Cao Nhiên ngây người, không nhịn được, thọc vào lút cán.
Hoa tâm bị ** bắn nước tung tóe, Phó Giản tái mặt nắm cánh tay anh trai.
“A... a... ha...thật là cứng...”
Cao Nhiên đánh một cái chát lên bắp đùi anh, “Gọi chồng!”
“Ưʍ... chồng ơi... a...! Chồng ** thật... thật sâu... a!”
“... Lớn quá... ** rất thoải mái...”
“A! Mau... ** anh... sắp chết rồi... ứm... a!!!”
Cao Nhiên bế người lên, hắn cắm vào khoang sinh sản rồi là không nhịn được, bóp eo anh hai, đè người lên bàn mãnh liệt **.
Trong huyệt Phó Giản vừa ướt vừa ấm áp, vừa liếʍ vừa hút qυყ đầυ của hắn, không có bαo ©αo sυ ngăn cách, khiến cho cuộc tình ái này trở nên càng vui vẻ.
Xương cụt của Phó Giản tê dại, run rẩy bị ** cao triều. Anh kịch liệt co quắp ngã lên ngực Cao Nhiên, tóc bết lại dính lên trán, cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ dễ nghe.
Cao Nhiên thả chậm tốc độ, khẽ di chuyện trong khoang sinh sản, sẽ khiến Phó Giản giống như bị điện giật toàn thân run rẩy, Cao Nhiên nâng cằm anh hai, một bên cùng hắn hôn môi, một bên nhẹ nhàng rút cắm.
Bên tiếp nhận cao trào thì không có giai đoạn trơ ì*, rất nhanh lại bị ** ra cảm giác đón đợt sóng cao trào mới, Phó Giản nghỉ ngơi một hồi, ánh mắt tan rã bắt đầu học hôn trả lại.
*giai đoạn trơ ì: đoạn nghỉ giữa hai đợt cực khoái, trong lúc này người đàn ông sẽ không có cảm giác kí©h thí©ɧ thêm
Anh giống như mở ra hai mạch nhâm đốc, đột nhiên học được phải làm thế nào để lấy lòng alpha, ôm cổ Cao Nhiên dùng sức ngồi dậy, tiếp theo nhấn người xuống giường, hung hãn ngồi lên qυყ đầυ nhét vào khoang sinh sản.
“A... a... Nhiên Nhiên... lớn quá!”
Cao Nhiên bị động tác bất ngờ của anh dọa hết hồn, ngay sau đó qυყ đầυ bỗng bị hút lấy, làm hắn suýt bắn. Hắn khắc chế bóp eo anh hai, đổi lấy Phó Giản bất mãn nói nhỏ.
“Em làm gì... khó chịu vậy sao?”
Không phải là khó chịu, mà là quá mẹ nó sướиɠ, toàn bộ qυყ đầυ ngâm trong khoang sinh sản, còn có vô số cái miệng hút hắn chụt chụt, di chuyển mấy cái nữa hắn khẳng định không nhịn được căng qυყ đầυ, sau đó bắn đầy cái nơi dâʍ đãиɠ này...
||||| Truyện đề cử: Vợ Tôi Là Đại Minh Tinh |||||
Hắn thả lỏng cổ họng căng thẳng, “Ngươi thật sự muốn em bắn vào sao?”
“Ừ, bắn vào.” Phó Giản say sưa nhấp nhô, nói thật, lời omega nói trong kỳ phát tình đừng có tin, “Em ** anh, bắn vào sinh bé thứ hai cho Nhiên Nhiên...”
Cao Nhiên không cách nào cự tuyệt giật giật eo, sau đó hắn cũng cảm giác được trong khoang sinh sản lại nóng lên, một dòng nước ấm bao quanh hắn, tựa như câu dẫn hắn bắn vào.
Hắn không nhịn được.
“Kẹp chặt.”
Phó Giản bị bế lên, anh mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy biểu tình Cao Nhiên không còn cẩn thận nữa, đôi mắt hé mở, hận không thể hút anh vào.
“Như vầy phải không?” Hắn dùng sức co thắt một cái, hút Cao Nhiên cả người run rẩy.
“Ừ.”
Tiếp theo, Phó Giản bị đè lên tủ quần áo, dương v*t Cao Nhiên bắt đầu từ từ moi móc, rút hết ra ngoài lại cắm vào lút cán, khuấy loạn trong huyệt.
Phó Giản nhẹ giọng rêи ɾỉ, đối với ôn nhu ma sát như vậy cũng nổi lên kɧoáı ©ảʍ. Anh đưa tay tới, sờ má Cao Nhiên, đột nhiên liền bị ** mạnh hơn nữa.
“Nhiên Nhiên... a... Không cần nhịn, a!” Anh trở tay nắm chốt cửa tủ quần áo, bị ** đứt quãng: “Dùng sức... cᏂị©Ꮒ anh! Để... để anh nhìn thử... dương v*t của chồng mình... giỏi thế nào! Ưm a...!”
Cao Nhiên ngây dại, hắn dừng lại động tác, không thể tin nắm cằm anh trai, “Anh da^ʍ quá rồi.”
“Da^ʍ với chồng cũng là sai sao?” Phó Giản mắt chứa nước xuân nhìn hắn, bất mãn co thắt khoang sinh sản.
“Anh... anh tự tìm.” Cao Nhiên rõ ràng có nhẫn nại, nhưng cuối cùng không khắc chế được, hắn ôm người xuống.
Phó Giản cho là mình sẽ bị đè lên giường, nhưng trên thực tế, Cao Nhiên kéo cửa phòng ra, ôm anh ra hành lang, sau đó để anh quỳ bên lan can, nắm thành gỗ bóng loáng.
“A...!!” Hắn đều cảm thấy lần này, cắm đến bao tử.
“Chồng đút anh ăn no, tránh cho anh cứ da^ʍ suốt!” Cao Nhiên đánh lên một cái chát, sau đó đè lưng anh, ** mãnh liệt.
“A...! Quá... a! A a... a!!!”
Không đến một phút, tần số dương v*t như máy đóng cọc, lần nữa ** anh cao trào, Phó Giản một câu cũng không nói nên lời, nằm dưới đất vểnh mông.
Sau đó, Cao Nhiên mỗi lần rút cắm, đều sẽ khiến anh run rẩy kịch liệt, đây là cơn tình ái anh chưa bao giờ thể nghiệm.
Giọng nói của anh biến mất, Cao Nhiên tò mò quay người lại nhìn, Phó Giản nhắm mắt, từng sợi chỉ bạc từ khóe miệng anh nhỏ xuống, tựa hồ là thất thần.
“Anh hai?” Hắn vỗ mặt Phó Giản.
Phó Giản không nói gì, nhưng phản xạ có điều kiện tự giật giật cái mông.
Việc này làm cho Cao Nhiên mất đi tâm tư lo lắng, kéo cánh tay Phó Giản, giam cầm người bắt đầu rút cắm. Phó Giản ngửa người, hai bầu thịt mềm trước ngực không lớn như lúc mang thai, giờ phút này theo tần suất ra vào của Cao Nhiên, đứt quãng phun sữa.
Cúi đầu nhìn một cái, dưới đất đã tích tụ rất nhiều.
Cao Nhiên dùng hết sức muốn ** no anh trai, cho nên lần này phá lệ kéo dài, với tư thế này làm mười mấy phút, Phó Giản nói nhỏ không làm nữa.
“Đầu gối... đau.”
Cao Nhiên rút ra, đỡ người dậy, cúi đầu nhìn thấy đầu gối trắng nõn của anh trai hiện lên màu hồng đậm, hắn xoa cho anh, lại ôm Phó Giản về phòng.
Nằm lại trên giường, Phó Giản vẫn là thích tư thế bình thường nhất nay, anh giương hai chân, tự giác nâng mông.
Miệng huyệt bởi vì ứ máu biến thành màu đỏ thẫm, cái miệng bị ** mở hơi thổ lộ, Cao Nhiên cúi đầu, khẽ liếʍ một cái, tiếp theo liền bị Phó Giản nắm tóc.
“Ưʍ... còn muốn...”
Hắn liếʍ chỗ nước da^ʍ kia vào trong miệng, đầu lưỡi vòng quanh lởn vởn bên trong. Phó Giản căng ngón chân, vừa nóng vừa sướиɠ, chỉ cảm thấy trong cơ thể giống như có con cá chạch chui vào.
Cao Nhiên lần nữa cắm vào, dương v*t đã lạnh bị lôi cuốn, hắn nắm hai bầu vυ" đung đưa dưới người, ngậm vào một cái, bắt đầu điên cuồng rút cắm
“A...!!!! A!”
Phó Giản bị vật cứng bất ngờ đi sâu vào khoang sinh sản, chỉ cảm thấy trước giờ chưa từng bị cắm sâu như vậy, Cao Nhiên từ trên người anh bò dậy, theo tư thế ngửa về sau của anh, đồ trong huyệt bị làm thành chín mươi độ.
Anh cúi đầu nhìn, bụng của mình đều bị ** biến hình, anh tò mò đưa tay ra, đâm đâm chỗ da nhô lên kia.
Mặt Cao Nhiên biến sắc, mở mắt kéo tay anh trai qua, cắn lên cổ tay anh, sau đó tăng tốc độ lên.
Hắn gầm nhẹ nói: “Kẹp chặt!”
Phó Giản nghe lời làm theo, nhưng ** lâu như vậy, anh cũng sắp tê rần, cũng không biết mình có dùng lực không.
Cảm thụ em trai rút cắm mấy chục lần, đột nhiên cái kia rõ ràng trở nên cứng rắn hơn, kèm theo mấy đợt ** mãnh liệt, một cơn sóng nhiệt tuôn ra ở sâu bên trong anh, Phó Giản kịch liệt run rẩy, khom người bóp hai vυ" mình.
“Thật là nóng... a!... Tinh của chồng ăn ngon lắm! Ưʍ... a!!”
Anh chỉ cảm thấy tiểu huyệt của mình không ngừng co rút muốn ăn sạch em trai, cái bụng bằng phẳng lồi lên, dương v*t xinh xắn kia cũng bắn ra nước, tí tách dính lên bụng.
“Anh không bị em ** bắn tiểu...”
Vẻ mặt Cao Nhiên trông mười phần mất mát, hắn còn đang kéo dài bắn tinh, Phó Giản nhẹ nhàng xoa xoa bụng của hắn, không biết phải an ủi như thế nào. Nói về, bắn tiểu có gì để nhìn?
Qua mấy phút, khoang sinh sản đã căng đầy, anh cảm thấy Cao Nhiên mềm ra, ôm đầu Cao Nhiên nằm xuống. Cao Nhiên nằm trên người hắn, khẽ thở gấp, một tư thế tiêu chuẩn sau khi xong chuyện.
Phó Giản thư giản giang hai chân, cả người mệt mỏi không chịu nổi.
Với tư thế này, ngay khi anh sắp rơi vào trầm tư, anh đột nhiên phát giác một chút khác thường. Anh chợt đẩy Cao Nhiên ra, trong khoang sinh sản có một dòng nhiệt lưu mãnh liệt hơn bắn tinh, hung hăng đánh lên vách.
“Em đang làm gì?!”
“Em đang đánh dấu cho vợ.” Tiếp theo đè người xuống, cắn cổ.
Phó Giản bị đau nhíu mày, bị giam cầm trên giường, anh tức giận mắng: “Em là chó hả! Lại tiểu ở đó!!!”
Cao Nhiên lai miệng, gật đầu nói: “Đúng vậy, em là chó đực, còn anh là cɧó ©áϊ.”
“…” Phó Giản bị chọc cho tức không nổi.
“Anh hai bị em ** thành cɧó ©áϊ, thơm quá đi.”
Phó Giản một cước đạp người xuống, do anh dùng sức, một dòng nồng tinh xen lẫn nước vàng, chảy xuống giường. Mùi hương riêng biệt của Cao Nhiên tản ra trên giường, hai anh em nhìn nhau, trợn mắt há mồm.
“Biểu tình tiếc nuối kia của em là sao hả?” Phó Giản có chút hận sắt không thành thép, “Em rửa sạch cho anh!”
“Vợ nói cái gì thì chính là cái đó!”
==
Tựa đề chương vốn là doi nghĩa là ‘do’ và ‘I’ trong tiếng anh mình chuyển cho thuần việt luôn:>