Mới vừa bắn tinh dương v*t dị thường nhạy cảm, nhưng hắn còn chưa kịp tiến vào kiểu mẫu người tốt, anh trai hờ đã liếʍ hắn cương. Cao Nhiên banh mông anh trai, lại nâng một chân anh lên, vững vàng để người ở trước mặt.
Một tư thế 69, Cao Nhiên ngậm trứng của anh, khiến Phó Giản rêи ɾỉ nhả dương v*t trong miệng ra.
Lần này dẫn tới Cao Nhiên bất mãn mãnh liệt, hắn chát một tiếng đánh lên mông thịt của anh trai, lại nhét hai ngón tay vào, dùng sức moi nước da^ʍ ra ngoài.
Phó Giản siết chặt huyệt, lại cúi đầu xuống, ngậm vào dương v*t trước mặt.
Đầu lưỡi của hai người đều đang cố sức mang đến kɧoáı ©ảʍ cho đối phương, Phó Giản ngậm toàn bộ qυყ đầυ, không ngừng vẽ vòng trong cổ họng, cái mông bị ngón tay Cao Nhiên cắm vang thành tiếng, hai quả trứng bị ngậm ướt nhẹp những nước, Cao Nhiên lại ôm anh lên, tiếp theo một hơi ngậm dương v*t anh vào.
Dưới người cũng không nghỉ ngơi, một con chim to thúc vào, ngăn chặn mọi tiếng rêи ɾỉ của Phó Giản.
Thấy anh trai bị mình cắm thành một con búp bê vỡ rồi, Cao Nhiên cảm thấy không đã ghiền, trong miệng hút mạnh một cái, Phó Giản liền bị hút ra.
Cao Nhiên rút dương v*t mình ra, rốt cuộc cũng cho anh trai cơ hội thở dốc, “Ưʍ... ha...”
Sau đó ngậm một hớp tinh anh trai vừa bắn ra, lẫn với nước miếng, rót vào huyệt của Phó Giản.
“A...” Phó Giản ý thức được điều gì, “Em!”
Anh cúi đầu đi dưới người mình, chỉ nhìn thấy một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ khóe miệng em trai anh rơi xuống, đi thẳng xuống, dừng trên yết hầu. Tiếp theo anh bị đẩy ngã lên giường, Cao Nhiên gập người anh lại,, để cho anh tận mắt nhìn huyệt của mình, bị đầu lưỡi tách ra, nước tinh đυ.c ngầu củ mình, theo kẽ hở chảy vào, chỗ đó tựa như một cái miệng vậy, còn nuốt vào trong.
Phó Giản che miệng mình, không dám tin nhìn Cao Nhiên.
“Anh hai...” Cao Nhiên liếʍ khóe môi, “Anh nói xem... anh sẽ mang thai chứ?”
“Hoang đường! Làm sao có thể!”
“Vậy nếu anh đã nói không thể nào, được rồi...” Cao Nhiên lại xé một bαo ©αo sυ, đeo lên dương v*t, “Lúc em cắm vào anh, để khoang sinh sản của anh nếm thử mùi vị của mình, có được hay không?”
Anh có thể không thể sao?!
Với tư thế này, Cao Nhiên cúi người xuống, ngay trước mặt anh trai, nâng dương v*t cắm vào...
Bên trong rất ướt, đã không có bất kỳ trở lực nào nữa, Cao Nhiên lập tức cắm đến đáy, dùng qυყ đầυ mài miệng khoang sinh sản.
Hắn cũng không rút ra cắm vào, chẳng qua chỉ nhẹ nhàng mài, Phó Giản bị cắm phải rêи ɾỉ, nhỏ giọng kêu.
Cao Nhiên giúp hắn đệm gối dưới eo, thả người xuống, lại đâm tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra lui trở về.
“A... ứm..” Phó Giản bị đâm run người, thật ra anh rất muốn mở khoang sinh sản, nhưng lòng anh rất tham, kɧoáı ©ảʍ ngoài khoang cũng muốn thể nghiệm một lần.
Anh đã lâu không làʍ t̠ìиɦ, trừ lần bất ngờ đầu tiên, đây là lần thứ hai, hắn muốn thể nghiệm một chút.
“Anh hai...” Cao Nhiên thở gấp, “Anh không có rên hăng như lần trước.”
“…” Lần này Phó Giản hoàn toàn không rên.
“Là em làm không đủ sâu sao?” Cao Nhiên thử thăm dò thúc mạnh mấy cái, Phó Giản bị ** phải đưa tay che miệng mới khó khăn lắm ngừng tiếng rêи ɾỉ.
Hắn lấy tay anh trai ra, liền nghe thấy: “Em... a! Em... chậm một chút a! Ưm a!”
“Em thích nghe anh rên...” Cao Nhiên hôn lòng bàn tay của anh, si mê lại làm lợi hại hơn.
“…” Phó Giản muốn khóc.
Sau đó Cao Nhiên ngừng lại, hỏi: “Đâm nơi nào thoải mái nhất, anh nói em biết?”
“…” Phó Giản da mặt mỏng, không chịu nói.
“Vậy em đâm đến nơi nào thoải mái anh liền rên lên?”
Phó Giản gật đầu một cái, coi như là đồng ý.
Hắn hận không thể ** ra 365 kiểu, kèm với thật là nhiều Phó Giản cũng không nói tiếng nào, rốt cục đâm đến miệng khoang sinh sản, Phó Giản rên.
Rên giống như mèo con.
“Là nơi này?” Cao Nhiên hỏi.
“…” Anh đã rên rồi! Em còn phải hỏi! Trực tiếp làm không được sao? Em đang trên giường, hay là đang ép cung???
Cao Nhiên vừa cᏂị©Ꮒ vừa hỏi: “Có phải nơi này không, anh hai?”
Đáp lại hắn chỉ có tiếng rêи ɾỉ của Phó Giản, đây coi như trả lời đi, hay là không tính vậy?
Cao Nhiên vẫn còn đang ra vào, “Anh hai... anh nói chuyện đi.”
“Em... muốn làm thì làm đi, nói chi nhiều vậy!” Phó Giản thật không nhịn được.
“Anh hai chê em nói nhiều...” Ồ, một alpha lớn tướng như vậy, hắn lại còn ủy khuất kìa.
Phó Giản mặt lạnh: “Nếu không em cứ gọi anh hai đi…”
“Được.” Cao Nhiên giẫm lên mặt mũi, nói: “Gọi đi, gọi ca ca, em liền cắm vào...”
Lời này vừa nói ra, chân Phó Giản rõ ràng mềm nhũn, miệng khoang sinh sản cũng mở ra một khe nhỏ, mặt già anh đỏ lên, không tới mức bức bách câu ‘anh hai’ đó không nói ra miệng được.
Cao Nhiên cũng không gấp, từ từ di chuyển, bỏ qua cho mấy bộ vị mấu chốt, chỉ lo mình thoải mái.
Alpha đúng là chó...
Phó Giản mặt lạnh, nhìn alpha tồi tệ trên người mình, anh bị mù hả? Em trai đáng yêu của anh đâu rồi? Bị yêu quái ăn rồi à...
Hành hạ muốn cho mà không cho, khiến người không bắt được, ngứa ngáy không chịu được, ai lãnh hội thì người đó biết.
Phó Giản hốc mắt đỏ, bị em trai khi dễ khóc.
“…” Cao Nhiên hóa đá, online nhờ giúp đỡ: Omega khóc rồi làm sao dỗ?
Muốn lấy mạng già luôn mà.
Phó Giản yên lặng khóc, khóe mắt hiện nước mắt, nhìn chằm chằm máy đóng cọc vô tình trên người, mặt đầy oán hận.
“Em sai rồi, em sai rồi.” Cao Nhiên cúi người, ôm Phó Giản sát vào ngực, “Anh hai...”
Phó Giản thu chân lại, ngạo kiều nghiêng đầu đi.
Tuyến thể sưng thành hạt đào phơi bày trước mắt Cao Nhiên, hắn ôm eo Phó Giản, nằm nghiêng từ phía sau cắm vào, tiếp theo liếʍ liếʍ tuyến thể.
“Ứ...” Phó Giản vô lực nhổng người lên, bị liếʍ da đầu tê dại.
“Nằm được không?” Cao Nhiên lại mất hứng.
“Sao em lại nhiều như vậy...”
Cao Nhiên sửng sốt, “Không phải em đang trưng cầu ý kiến anh sao?”
Xem ra đồ đần này còn cảm thấy mình rất quan tâm... Nghĩ lại, ở trên giường không nên phê bình alpha, lòng tự ái của bọn họ sẽ chịu không nổi.
“Được... được...” Phó Giản lắc mông, nằm xuống, tư thế này, toàn bộ khoang sinh sản đều bị cắm đầy.
Tiểu huyệt kẹp giữa hai bờ mông, nơi đó bị ** vừa mềm nát vừa ướŧ áŧ, bọt trắng dính vào miệng huyệt, còn kèm theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Phó Giản, trông thật ngon miệng thèm nhỏ dãi.
dương v*t nhỏ và trứng nhỏ của Phó Giản bởi vì tư thế nằm, rũ xuống, trông dễ thương xỉu.
Cao Nhiên tỉ mỉ quan sát một phen, lần nữa cảm thấy omega là thứ đáng yêu nhất thế giới, nâng âm hành lần nữa cắm vào cơ thể Phó Giản.
Bởi vì rút ra quá lâu, dương v*t của hắn lạnh ngắt, nhưng trong huyệt của Phó Giản lại rất ấm áp, hút qυყ đầυ của hắn vừa chặt vừa ấm.
Hắn còn không ngừng lải nhải như phát trailer ân ái, nói: “Em sắp đi vào đó nha...”
“Em...” Lời nói của Phó Giản bị ** vỡ nát, bởi vì Cao Nhiên cắm vào khoang sinh sản, trực tiếp chọc thủng thịt mềm vốn còn chưa mở ra.
Huyệt của anh suýt nữa bị ** co thắt, cơ bắp toàn thân căng ra, siết đau dương v*t trong huyệt.
Qυყ đầυ ngâm trong dòng nước ấm trong khoang sinh sản, Cao Nhiên chỉ có một ý tưởng, đeo bao rất khó chịu...
Phó Giản khó chịu thẳng người lên, anh bị cᏂị©Ꮒ đau, cả người còn đang khẽ run. Cao Nhiên đỡ người dậy, ôm người lên, lỗ mũi tham lam ngửi tuyến thế của Phó Giản.
Thật là thơm...
Hắn cắn một cái, khiến Phó Giản đau kêu ư ư.
Dùng tư thế mèo giao phối, Cao Nhiên ngậm tuyến thể anh trai, bắt đầu ra vào.
Phó Giản bị cắn mạch máu, chỉ có thể phối hợp di chuyển, đôi mắt đều bị cắm mất tiêu cự, anh mềm nhũn rên, giống như mèo cái.
Tiếp theo, Cao Nhiên đưa pheromone từ răng nanh vào tuyến thể của anh, việc này làm cho toàn thân anh như uống thuốc kí©ɧ ɖụ©, cả người ướt nhẹp.
Khoang sinh sản bởi vì vui thích mà run rẩy, vô số lông tuyến kí©h thí©ɧ qυყ đầυ Cao Nhiên, giống như vô số cái miệng đang hút phục vụ cho hắn.
Cao Nhiên liếʍ sạch tuyến dịch ở khóe miệng, ôn nhu giúp anh trai liếʍ sạch, sau đó đè người lên giường, thúc mạnh.
Đúng, chính là ** anh như vậy. Phó Giản óc nhanh chóng suy tính, ** anh không nói nên lời, ** đến nỗi ngay cả thời gian nuốt nước miếng cũng không có, ** anh cả người xụi lơ đứng dậy cũng không nổi, đây mới là cách ân ái chính xác của alpha!
Cao Nhiên kéo lấy cánh tay anh trai, giường đều bị hắn ** vang tiếng ken két, đi đôi với tiếng mông thịt vỗ vào và tiếng nước ọp ẹp, trong lúc nhất thời âm thanh trong phòng nghe da^ʍ mỹ cực kỳ.
Phó Giản chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ ngắn ngủi vỡ nát, từng đợt tiếp từng đợt kɧoáı ©ảʍ khiến anh cơ hồ thất thanh, đến cuối cùng, Cao Nhiên nhấp hông, ** khoang sinh sản anh phải co ro.
“A…!” Phó Giản ngước đầu, nghênh đón kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, bị Cao Nhiên đặt tay trên đỉnh đầu.
Hai tay anh bị đan chéo, mỗi tay cầm cùi chỏ của mình, Cao Nhiên một tay nắm cổ tay anh giơ đặt lêи đỉиɦ đầu, kéo ra sau, bẻ hông của anh thành một đường cong.
Dư âm cao trào vẫn còn đang đập vào cơ thể anh, Phó Giản thật sự không có quá nhiều ý thức ở trên việc phản kháng, anh rất thích, bởi vì anh cảm giác alpha của mình cũng rất thích, bọn họ thích nhau... cho nên vui vẻ đó, là gấp đôi.
Tay còn lại, Cao Nhiên dùng để bạo da^ʍ.
Đánh một cái lên một thịt của anh trai, đánh cái mông trắng như tuyết thành một quả đào mọng nước. Mỗi lần đánh, tiểu huyệt ngậm dương v*t mình sẽ co chặt một chút, kɧoáı ©ảʍ mυ"ŧ vào như thế, không có mấy alpha có thể khắc chế.
Nhiệt lưu vọt tới cửa tinh, Cao Nhiên hoàn toàn bẻ cong anh trai đến trước người mình, hắn một bên giống như máy đóng cọc điên cuồng vận chuyển, một bên kéo lấy anh trai, bất chợt nhào qua cắn tuyến thể của anh.
Kɧoáı ©ảʍ đồng thời, đủ để đánh tan tất cả AO.
“A a a a a… …!” Phó Giản thất thần kêu, trong huyệt kẹp chặt thậm chí có thể cảm nhận được trên dương v*t của Cao Nhiên có mấy sợi gân.
Qυყ đầυ của hắn lần nữa phình to trong khoang sinh sản, phụp một tiếng, hai người đồng thời phát ra một tiếng than thở, tiếp theo cứng đờ đối mặt.
Kết căng rách bαo ©αo sυ, nơi mẫn cảm nhất của họ thân thiết với nhau, so với đeo bao thoải mái gấp nhiều lần.
Cao Nhiên ôm anh trai lên trên người, nằm đầu giường, hộp nhựa kia bị hắn nắm trong tay, bất ngờ viết: Chuyên dụng cho beta (Size siêu lớn).
Phó Giản nằm trên người em trai, mặt mang xuân sắc, lạnh lùng nhìn hắn, hỏi: “Lần trước em thật sự đến khách sạn đưa bαo ©αo sυ?”
“…” Cao Nhiên dời tầm mắt, dùng sức kéo dương v*t kẹt trong huyệt của anh trai. Nhưng sau khi thành kết, không ai có thể kéo nó ra.
Phó Giản bị đau, đưa tay ra bóp đầu v* em trai, “Em lừa anh!”
“Ư! Em... em em em...” Cao Nhiên không có biện pháp giải thích, “Thật sự chỉ đi đưa bαo ©αo sυ thôi.”
“Vậy sao em cũng mua nhầm nã?!”
“…” Quỷ mới biết tại sao y tá kia lại đưa cho em bαo ©αo sυ dành cho beta đó!!!!
Bây giờ truy cứu cũng không được gì, Phó Giản buông lỏng tay, nằm trở về, nói: “Chờ lát nữa em đi mua thuốc cho anh...”
“Cái đó chỉ có xác suất 70%...”
“Em biết em còn mua nhầm?”
“…”
Hai người không nói, lẳng lặng chờ đợi kết biến mất. Cao Nhiên cũng ủy khuất, chui vào ngực anh trai, hắn tựa như một omega yếu ớt mới vừa bị ** xong, co ro trong ngực anh trai hôn hít.
Cuối cùng Phó Giản cũng không nhẫn tâm, cúi đầu đáp lại hắn.
Nước miếng trơn ướt giao hòa giữa kẽ răng hai người, qυყ đầυ bành trướng bắt đầu nhỏ đi, Cao Nhiên đưa tay xoa bụng anh trai, thỏa mãn mà bình yên trong đợt bắn tinh thật dài.
Giữ tư thế này chừng mười lăm phút, Cao Nhiên mới nhẹ nhàng rút ra.
“Anh hai?” Cao Nhiên giật mình nói.
Phó Giản đang mệt mỏi nằm trên gối hưởng thụ Cao Nhiên đấm bóp, “Làm gì?”
“Anh nhìn bụng anh...”
Phó Giản nhìn theo tầm mắt em trai, vết rạn trên bụng anh, lại... biến mất.
Trong lòng Phó Giản vui mừng, đảo mắt lại nhìn thấy trên dương v*t Cao Nhiên đeo bαo ©αo sυ rách, giận không chỗ phát tiết: “Em mau lấy cái bao rách kia xuống đi!”