Chương 22: Ký túc xá play 1

Chờ Phó Giản từ phòng tắm đi ra, mới biết Cao Nhiên vừa rồi vào phòng khám mua cái gì —— Bαo ©αo sυ.

Mấy hộp bαo ©αo sυ liền!

Đặt chỉnh tề trên giường, tựa hồ chờ anh đi ra chọn một cái giúp hắn đeo lên. Cao Nhiên tay chống đầu như cười như không, lẳng lặng nhìn anh, Phó Giản thật muốn tát hắn một cái.

Alpha đều là thế này sao? Còn chưa đồng ý ngủ đã đặt phòng xong xuôi? Còn chưa nói lên giường đã mua bαo ©αo sυ?

Phó Giản hơi chết trong lòng một chút, muốn giả vờ ổn định, tiện tay lấy một cái ném lên mặt Cao Nhiên.

Cao Nhiên chóp mũi đau xót, chộp cái hộp nhỏ vào trong tay, ủy khuất nhìn sang: Mát lạnh sảng khoái.

Anh hai đúng là ngầu vãi!

Hắn lột khăn tấp xé vỏ, đeo lên cho mình, nhưng càng lúc càng chật.

“Anh hai...” Hắn nắm con chim đeo bαo ©αo sυ được một nửa kia, vô lực nhờ anh trai giúp đỡ.

“…” Phó Giản trong lúc nhất thời hóa đá, đây là lần thứ hai anh nhìn thấy bé bự này, vẫn cảm thấy lớn đến không thể tưởng tượng nổi.

Trong đầu anh lại nhảy ra câu nói kia, alpha là thế này sao?

Nhưng anh nhưng phát hiện mình, hô hấp trở nên dồn dập.

Đúng vậy, alpha chính là thế này đó.

Nhưng omega chỉ thích kiểu này thôi.

Ông trời tác hợp nha!

Anh run rẩy nói: “Em đổi... cái khác thử xem...”

Cao Nhiên lại cầm một cái, viết: Xoắn ốc phát nổ, kết quả thì sao. Hắn xé từng cái một, đeo lên; lại gỡ ra từng cái, vứt bỏ; cuối cùng lấy được một cái size siêu lớn, viết: Trơn cực kỳ, đeo vào.

“Được rồi, anh hai.” Cao Nhiên hài lòng vẫy vẫy cậu em, ngồi dậy, đã nhìn thấy Phó Giản vịn bàn, người đang khẽ run.

Cao Nhiên không nhúc nhích, ánh mắt hắn khẽ nhúc nhích, đứng dậy dọn giường sạch sẽ, gom mấy cái vỏ bαo ©αo sυ kia bỏ hết vào thùng rác; sau đó phủi khăn trải giường, lại bật lò sưởi, lấy dịch dinh dưỡng mới mua đặt bên giường. Nhình quanh bốn phía, mọi thứ chuẩn bị ổn thỏa, sau đó giang chân ngồi phịch trên giường.

Lấy tay vỗ giường một mét rưỡi, không biết có đủ chơi hay không.

Phó Giản sắp bị giày vò chết rồi, lúc này dù sao Cao Nhiên cũng nên hỏi câu gì đó chứ? Còn quét dọn vệ sinh? Hắn là A sao!

Cứ để yên như vậy, Phó Giản xem coi ai nhượng bộ trước. Ngồi như vậy, dưới người tí tách chảy nước, anh nhất quyết không chịu cử động.

Đại khái là Cao Nhiên chờ muốn buồn ngủ tới nơi rồi, hắn cầm điện thoại tới, tạch một tiếng mở khóa.

Hắn lại còn có tâm tình chơi điện thoại! Phó Giản tức chết!

“Anh hai... Sáu giờ rồi.”

“Cái gì?” Phó Giản quay đầu lại, một gương mặt to đột nhiên đến gần trước mắt anh, anh sợ hết hồn, sau đó thì bị bế lên.

“Xem ra anh không muốn làm trên giường.” Cao Nhiên đảo mắt nhìn khắp nơi, “Vậy thì nơi này đi.” Hắn đẩy sách trên bàn xuống đất.



Khăn tắm trên người bị lột ra, hóa thành đệm lót trên bàn, Phó Giản bị êm ái đặt lên bàn học, anh khẩn trương nắm chặt thành bàn.

Tiếp theo, bên tai truyền tới một hơi nóng, giọng nói thật thấp của Cao Nhiên lọt vào tai, “Như vậy... Sau này lúc học ở đây, cũng sẽ không tự chủ muốn anh hai.”

Tai Phó Giản bị thổi vừa nhột vừa sướиɠ, tựa như trốn tránh mà run một cái, anh xấu hổ nghiêng đầu qua một bên, sau đó thì bị Cao Nhiên tách đầu gối. Anh rất rõ ràng cảm nhận được, dâʍ ɖị©ɧ đã từ lỗ nhỏ đó chảy vào khe mông, anh cảm thấy cả cái mông mình đều ướt đẫm.

Từ ánh mắt Cao Nhiên là có thể thấy được, chỗ đó chắc đã da^ʍ mỹ cực kỳ.

Anh không đoán được Cao Nhiên muốn làm cái gì, theo bản năng muốn đưa tay che chắn, lại bị Cao Nhiên nắm tay đè lên dương v*t của mình.

So với Cao Nhiên, là một bé dễ thương.

Anh bị cưỡng chế dùng tay tuốt dương v*t của mình, nho nhỏ siết chặt trong bàn tay, bị Cao Nhiên khống chế tuốt từ trên xuống dưới.

Thấy anh nghe lời, Cao Nhiên buông lỏng tay, lại banh đầu gối anh ra, tiếp theo... cúi đầu.

Hắn đưa ra một tay, vê nắn hai túi trứng màu hồng nhạt kia, đè ra sau.

Nguồn nước róc rách kia bị hắn tìm được.

Cửa hang mặc dù là đóng chặt, nhưng chậm rãi không ngừng rỉ ra nước, giống như một bãi nước ẩm ướt.

Cao Nhiên cau mày, chôn đầu vào.

Lần này khiến Phó Giản sợ tái mặt, anh phản xạ có điều kiện khép chân lại. Em trai giúp anh liếʍ, chỉ nghĩ thôi, Phó Giản cũng kích động rỉ nước rồi.

Cao Nhiên lại thô bạo tách chân anh ra, lần này hắn duỗi thẳng hai tay, bắt đầu một bên khẩu giao cho anh, một bên nắn bóρ ѵú của anh.

Quá kí©h thí©ɧ.

Sữa phun ra kèm với trêu ghẹo của Cao Nhiên, hạ thân cũng chảy nước, Phó Giản giống như một cái đập nước mở cửa, ồ ạt ngàn dặm.

“Ưʍ... a!” đầu v* bị Cao Nhiên kéo lấy, Phó Giản theo khống chế cong người lên, sau đó anh cũng cảm thấy trong cái động dưới hạ thân có cái gì ướt mềm chui vào.

“Em... đầu lưỡi... ứm...” Ngay khi anh thả lỏng, đầu lưỡi giống như một con cá chạch trơn tuột chui vào, một bãi xuân thủy hoàn toàn chảy xuống, anh bắt đầu luống cuống giãy dụa.

Cao Nhiên gác hai chân anh trai lên bả vai mình, một bên liếʍ, một bên đùa bỡn đầu v*, lần trước dùng vυ" anh trai thủ da^ʍ còn không thấy nó đầy đặn như vậy, bây giờ mới thật sự vừa mềm vừa lớn, bên trong còn chứa đầy sữa, làm cho người không nhịn muốn bóp, muốn ép nó ra.

“A...!!!” Anh dồn dập rêи ɾỉ, đột nhiên cong người lên, hơn nửa người đều rời khỏi mặt bàn, Cao Nhiên căng đầu lưỡi, cố ý chui vào toàn bộ.

Dâʍ ɖị©ɧ giữa mông Phó Giản phun ra trước mặt hắn, làm ướt môi và chóp mũi của hắn, lại không có pheromone nào, mà lại vừa mặn vừa tanh, cũng không ngon gì, nhưng nó lại chứng cớ anh trai hờ động tình.

Cao Nhiên nâng mông thịt của anh trai, ôm người lên, Phó Giản buông bàn tay nắm dương v*t nhỏ của mình, tay chân luống cuống ôm cổ Cao Nhiên cổ, toàn thân dựa lên người em trai khẽ thở gấp.

Cao Nhiên hỏi anh: “Mệt không?”

Phó Giản ngẩn người, anh chỉ phụ trách nằm, sao lại mệt được, vì vậy lắc đầu một cái.

“Được... vậy tự nhún.” Tiếp theo, Phó Giản bị để dưới đất, Cao Nhiên xếp chồng gối, mình thì nửa nằm lên, khoanh tay nhìn anh trai mê.

Quả nhiên, sinh vật mang tên omega, thật là nhìn thế nào cũng thích muốn chết.

Hai chữ ‘tự nhún’, tựa như mệnh lệnh, làm Phó Giản hết sức muốn thi hành, mềm chân quỳ trên người Cao Nhiên.



Anh ngồi lên cái đó, ma sát trước sau, từ từ vuốt ve, cố sức bôi lên chất nhờn trơn trượt, hai quả trứng cũng bị cái đó tách ra, cắm xuyên giữa túi tinh của anh.

Cao Nhiên nhắm mắt hưởng thụ hầu hạ, đối với việc anh trai hờ chủ động anh thích muốn chết đi được.

Phó Giản ướt quá trời, ma sát không trở ngại chút nào, nhìn biểu tình hưởng thụ của Cao Nhiên, anh dần dần cũng có kɧoáı ©ảʍ.

Cái gì anh trai em trai, cái gì xóa đánh dấu, cái gì ánh mắt thế tục, đều bị hắn ném ra ngoài chín tầng mây rồi, có lẽ cái này căn bản không liên qua đến kỳ phát tình, mà là... anh đã sớm muốn làm như vậy rồi, nhưng vẫn khổ sở mượn cớ.

Phó Giản cúi đầu, lâm hạnh ngực Cao Nhiên, đầu lưỡi nhẹ nhàng quấn lấy đầu v* tròn vo của hắn, cho đến khi chúng trở nên cứng rắn trong miệng anh, sau đó sẽ nhẹ nhàng mυ"ŧ, khẽ kéo ra.

“Ưʍ... anh hai.” Cao Nhiên nhìn người bên trên trở nên chủ động, câu gáy Phó Giản, hôn.

Phó Giản bị cắn đầu lưỡi, tay cũng không nhàn rỗi, đưa xuống sờ qυყ đầυ của em trai, anh nâng lên toàn bộ, nhắm ngay chỗ kia của mình, vừa khít, chỉ cần Cao Nhiên thúc eo, sẽ có thể cắm vào dễ như trở bàn tay.

Nhưng Cao Nhiên có lực tự chế đáng sợ, hắn không động đậy, chỉ ôm anh trai hôn môi, chỉ mỗi đầu lưỡi vận động đã khiến anh si mê.

Hết cách rồi, Phó Giản đưa tay ra, từ phía sau lưng nhẹ nhàng đẩy ra thịt huyệt của mình, sau đó chậm rãi ngồi xuống.

Động tác này giữ lâu chân rất mỏi, anh không khống chế được sức lực, đột nhiên nuốt cả cây vào, miệng khoang sinh sản bị hung hăng va chạm, làm cho anh thiếu chút nữa bắn ra, cả người nhất thời căng thẳng.

Phó Giản ư a rêи ɾỉ, anh cúi người nhìn em trai dưới thân, chỉ thấy em trai cau mày bóp eo anh ngồi dậy, trên mặt đau đớn.

Anh hỏi: “Sao vậy?”

“Anh thả lỏng một chút...” Hắn không thể không biết xấu hổ nói mình sắp bắn được.

Cảm giác bị vách ruột ấm áp chặt chẽ bao lấy hết sức thoải mái, Cao Nhiên nằm mơ cũng ảo tưởng cảm giác này, nhưng chân chính cảm nhận, lại không nhịn được muốn nộp vũ khí đầu hàng.

Hắn cố nén cảm giác bắn tinh, anh trai trên người cũng đã khó chịu nhấp nhô, Phó Giản vịn vai Cao Nhiên, hai bầu thịt vυ" lắc lư theo động tác trên dưới của anh, Cao Nhiên nhìn mà mắt nóng lên.

Muốn ** và ** tới, là hai cảm giác.

Hắn đưa tay đè lên ngực anh trai, lại cầm một cái nhẹ nhàng ngậm vào, chỉ cảm thấy anh nhấp nhô càng hăng say, anh bị vừa hút vừa kẹp, cách lớp màng cũng cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ đỉnh cao.

Đầu óc Cao Nhiên thoải mái tê dại, buông anh trai ra, hoàn toàn nằm xuống hưởng thụ, tư thế này làm cho vật cứng trong huyệt càng dùng sức, Phó Giản đột nhiên tựa như đả thông hai mạch nhâm đốc cả người ngã về sau.

Góc độ này vừa vặn thúc đến miệng khoang sinh sản của anh, khống chế lực độ, sướиɠ đến vểnh chân.

“Ưʍ... thật thoải mái...” Anh cất tiếng rêи ɾỉ.

Cao Nhiên không nói dương v*t mình hơi đau, vậy quá mất hứng, dù sao alpha ở trên giường không thể nói không được, chuyện này liên quan đến tôn nghiêm.

Anh trai say sưa rút cắm, Cao Nhiên khẽ xoa bụng Phó Giản, nơi đó tồn tại chút một ít vết rạn sau sinh, Cao Nhiên hết sức yêu thương, vì vậy trong pheromone có thêm mấy phần an ủi.

Phó Giản vốn đang ngước đầu cũng cúi đầu xuống, không tiếng động nhìn Cao Nhiên, pheromone quấn quít nhau, khiến bọn họ càng thêm phù hợp.

Chỉ cảm thấy vật cứng trong cơ thể vật đột nhiên nhảy giật, thúc phải một điểm lồi trong huyệt của anh, Phó Giản bị kí©h thí©ɧ kẹp chặt, Cao Nhiên lại lập tức vì vậy mà nộp vũ khí...

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ linh khẩu phun ra, bị bαo ©αo sυ vững vàng đón lấy, hai anh em trợn mắt há mồm nhìn đối phương, cái gì cũng không nói.

Phó Giản kịp phản ứng trươc, nhìn em trai bởi vì xấu hổ mà đỏ bừng mặt, anh cười đứng lên, giúp em trai tháo bαo ©αo sυ chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, lại lần nữa quỳ lên giường, cúi đầu.

Cao Nhiên toàn thân cứng ngắc nằm trên giường, trơ mắt nhìn anh trai ngậm vào dương v*t nửa của mình.