- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Anh Trai Hờ Thích Ăn Gà
- Chương 2: Em trai sắp phân hóa
Anh Trai Hờ Thích Ăn Gà
Chương 2: Em trai sắp phân hóa
Sợ Cao Nhiên lại xảy ra chuyện gì, Phó Giản tìm hơn nửa con phố, rốt cuộc tìm được Cao Nhiên bên ngoài cửa hàng tiện lợi.
Nhân viên không sợ phiền khuyên bảo: “Em trai anh hồi nãy định mua thuốc lá đó, anh trông cho kỹ vào.”
Cao Nhiên quay đầu lại, không dám tin tưởng cái miệng mẻ này của nhân viên, cũng có mua đâu, lại đi mách lẻo!
“Cái gì? Phó Giản níu lấy Cao Nhiên muốn chạy trốn, “Em học xấu!”
“Em…” Cao Nhiên cứng họng.
“Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, không cho làm chuyện xấu.” Phó Giản hận sắt không rèn thành thép, lúc trước anh tốn bao nhiêu công phu bồi dưỡng Cao Nhiên từ học sinh côn đồ bồi dưỡng thành học sinh số một bây giờ tâm tình bi thương biết bao.
“Lần sau sẽ không.” Cao Nhiên bảo đảm nói.
“Đừng bảo em thấy mình đã thi đại học, cảm thấy mình là người rồi?” Phó Giản bắt đầu phân tích tâm lý của hắn, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Cao Nhiên.
Cao Nhiên bị nhìn mặt cũng đỏ bừng, chột dạ dời tầm mắt.
“Em…” Phó Giản kéo dài âm thanh nói, “Có phải… còn muốn đi net thâu đêm? Đi bar say sỉn?”
Cao Nhiên thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng anh trai hờ của hắn có thể nói ra câu gì nặng lời, bạn học lớp hắn còn nghĩ bậy nhiều hơn kìa.
“Chẳng phải anh đã nói, chờ em thi xong, chúng ta… người nhà chúng ta ăn chung bữa cơm, ngâm suối nước nóng sao?” Cao Nhiên bĩu môi một cái, hiển nhiên lòng còn phiền muộn vì Phó Giản không thực hiện lời hứa.
“Chỉ vậy thôi?” Phó Giản bật cười, “Vé cũng mua xong rồi, mấy ngày đi liền.”
“Mua rồi?” Cao Nhiên giương mắt hỏi.
“Mua rồi, tiểu tổ tông!”
Vì vậy lúc này mới đàng hoàng đi theo Phó Giản trở về nhà.
Trên đường đi gió đêm khẽ quất vào mặt, Cao Nhiên cảm thấy mặt Phó Giản có hơi đỏ.
“Anh sao vậy? Mặt hồng hồng, sốt?” Cao Nhiên đưa tay qua sờ, quả thật có hơi nóng.
Phó Giản cũng sờ trán mình, có hơi nóng, sau cũng cảm thấy một dòng nhiệt lưu lướt qua cơ thể. Anh che tuyến thể sau cổ mình, có chút bối rối.
“Xong rồi xong rồi, anh… cái đó tới.” Phó Giản bắt đầu chạy về nhà, nếu như phát tán mùi hương trên đường vậy thì xong rồi.
Một mùi hoa lài khắc trong gió đêm, từ từ tản ra.
Cao Nhiên ngây tại chỗ, hít mạnh mũi, mùi thơm kia làm hắn không thở được. Qua mấy giây, hắn bắt đầu há miệng thở gấp.
Hắn kinh ngạc nhìn hướng Phó Giản chạy đi, đây không phải lần đầu tiên nhìn thấy anh trai đến kỳ phát tình, nhưng là lần đầu tiên hắn ngửi thấy, mùi thơm mê người này…
Vừa ngửi thấy, đã cứng…
Phó Giản hốt hoảng chạy về nhà, thật may trời tối, không có quá nhiều người phát hiện ra anh, anh lấy thuốc ức chế cuống quít tiêm vào. Lúc này mới thở phào, bạn trai quan tâm nhắn tin hỏi anh kỳ phát tình sao rồi, có cần giúp đỡ không.
Phó Giản cắn môi, cảm thấy mình đã một mình vượt qua kỳ phát tình tám năm trời, nói thế nào cũng đến lúc, đều đã sắp kết hôn rồi, thủ thân như ngọc gì đó trông có vẻ làm bộ làm tịch.
Anh trả lời: Được, anh tới giúp em đi.
Một giây sau, tin nhắn của khách sạn đã gửi vào điện thoại của anh.
Nói thế nào đi nữa trả lời liền cũng có vẻ quá vội vả nhỉ, anh chắt lưỡi nóng lòng vì Alpha, để điện thoại xuống đi tắm.
Cao Nhiên bởi vì mùi thơm, rung động trong lòng đến thời khắc này mới bình phục, hắn mở cửa phòng ngủ của anh trai, muốn ngửi thử, nhưng chỉ ngửi thấy mùi hương tươi mát.
Trong phòng tắm tiếng nước chảy tí tách, Phó Giản mới gội đầu xong. Anh vì phát tình mà dẫn tới tìиɧ ɖu͙© còn chưa hoàn toàn biến mất, khi tắm được một lúc, thì sờ trùng một tay đầy chất nhờn, nhất thời muốn chơi thử.
Mà cửa phòng tắm đẩy ra một kẽ hở, Cao Nhiên đứng lặng ở đây, được thưởng thức toàn cảnh.
Anh trai hương vị ngọt ngào ngon miệng của hắn, đang dựa vào bồn rửa tay, dạng chân ra vuốt ve miệng huyệt của mình chỗ đó… giống như đào mật mới hái, đầy đặn nhiều nước, béo mập mềm nhũn, anh vẫn còn đang bóp đấu vυ" của mình, nhỏ như vậy, bóp hư thì sao đây?
Cao Nhiên nhìn một màn này, trong đáy quần cương cứng đay đớn, hắn đưa tay đỡ, giảm đau khá có hiệu quả, vì vậy theo động tác của Phó Giản, cùng nhau thủ da^ʍ.
Phó Giản vẫn là một xử nam, không dám tùy tiện đưa tay phá hư mình, anh thả tay xuống cầm vòi sen phun vào miệng huyệt, bắt đầu cây gậy của mình. Ý loạn tình mê vương trên mặt anh, trước giờ Cao Nhiên chưa từng thấy biểu cảm này trên mặt anh, vì thế mê mẩn.
Cách cánh cửa, hai người cơ hồ đồng thời bắn ra.
Phó Giản khó nhịn rêи ɾỉ, Cao Nhiên nghe vào không nhịn được, cũng kêu một tiếng. Phó Giản nghe được động tĩnh, lập tức xoay người quấn khăn tắm.
Cao Nhiên che quần dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, vội vàng nằm trên giường Phó Giản, hắn nghe tiếng phòng tắm cửa mở, nghiêng đầu nhìn qua, anh trai của hắn quấn khăn tắm, tóc nhỏ nước, trong mắt hàm xuân, khóe miệng chứa dục, hai gò má đỏ ửng, xuân sắc hút hồn, muốn lấy mạng hắn.
“Nhiên Nhiên, em về rồi à?”
Phó Giản nói xong, lại trở về phòng tắm, anh mặc quần áo ngủ, lúc đi ra, Cao Nhiên đã không còn ở đây, chỉ có màn hình điện thoại của anh sáng lên, biểu hiện có tin nhắn mới.
Là group chat công ty, Phó Giản nhìn thử, đóng điện thoại.
Anh sấy khô tóc, chuẩn bị ngủ, nằm trong chăn, cũng cảm thấy được ấm áp bao vây, anh siết chặt chăn, cảm thấy thật thoải mái, cả người vùi xuống, tiến vào mộng đẹp. Ngủ một lúc, cảm thấy hạ thân dính dính khó chịu, anh mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy em trai đứng trước giường mình.
“Nhiên Nhiên? Phó Giản nheo mắt hỏi: “Sao vậy?”
Cao Nhiên không trả lời anh, anh cảm thấy kỳ quái, dụi mắt bò dậy.
“Sao vậy? Nói anh nghe.”
Cao Nhiên bị anh kéo đến mép giường, anh thấy em trai mình không nói một lời, hết cơn buồn ngủ kiên nhẫn cầm tay hắn chờ Cao Nhiên nói chuyện.
Sau đó đợi hồi lâu, nhưng lại chờ được một cái hôn thật sâu, anh bị em trai mình hôn, anh lại cảm thấy rất tốt, còn trở tay ôm cổ, để nụ hôn này sâu hôn. Cao Nhiên bị anh ấn ngã ra giường, ngay sau đó anh khó chịu cởi bỏ áo, chủ động nắm tay Cao Nhiên xoa đầu v* của mình.
Ngay khi đầu v* bị chạm vào, kí©h thí©ɧ cơ thể anh rung động, tiếp theo anh cứ như vậy nắm tay Cao Nhiên, lấy tư thế này, bắt đầu dùng cơ thể ma sát vật cứng của Cao Nhiên. Không thấy rõ kích thước, nhưng mà anh ma sát rất thoải mái.
Cứ như vậy cưỡi Cao Nhiên mà ma sát, lại còn ma sát đến cao trào, anh phun nước, kích động rêи ɾỉ.
“dương v*t của em trai thật là lớn.” Anh mê tình nói.
Sau đó đỡ cái đó, ngồi lên.
Ngay khi cắm vào, Phó Giản chợt tỉnh lại, đầu đầy mồ hôi.
Phù, may quá chỉ là mơ, quá cầm thú!
Trong phòng tràn ngập mùi lạ, không đơn thuần là mùi hoa lài, hỗn tạp một mùi khác, hòa vào nhau thành một mùi hương lạ lùng.
Anh vén chăn lên, hạ thân ướt nhẹp. Mình thật sự là độc thân thành bệnh rồi?
Mau chóng phá xử đánh dấu anh đi, anh đều đã dâʍ đãиɠ đến mức ảo tưởng em trai mình…
Phó Giản lắc đầu, thay quần áo, lại ngủ tiếp, anh cũng không biết là vì giường mình dính mùi của Cao Nhiên, chỉ cho là mình quá đói khát.
Cao Nhiên phòng bên đọc lén tin nhắn anh trai ngày mai muốn đi thuê phòng, khó chịu trắng đêm không ngủ, hắn quyết định, nhất định phải phá hỏng chuyện này.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Anh Trai Hờ Thích Ăn Gà
- Chương 2: Em trai sắp phân hóa