Cao Nhiên cúi đầu nhìn một cái, anh trai mắc chứa sắc xuân sắc, mắt chứa nước xuân, còn thiếu lê hoa đái vũ nữa thôi, hàm răng khẽ cắn môi đỏ mọng, hận không thể để người cắm vào.
Nhưng đều bị ức hϊếp thành như vậy, một chữ anh cũng không nói ra.
Cao Nhiên đưa tay tới, muốn thăm dò giới hạn cuối cùng của anh trai đối với hắn rốt cuộc ở đâu. Hắn đè anh trai lên lưng ghế sô pha, rồi đè lên, hai chân dựa hờ bên sườn hông Phó Giản, đem bé bự của mình đỉnh vào giữa hai vυ", sau đó hai tay từ dưới nách Phó Giản dời lên vυ".
Phó Giản không biết hắn muốn làm gì, mờ mịt luống cuống nhìn Cao Nhiên, sau đó cũng cảm giác được bên vυ" ngứa ngứa, tiếp theo hai bầu thịt mềm bị Cao Nhiên đi khép vào giữa, vừa vặn kẹp lấy dương v*t ở giữa!
“Em... em...” Anh hoảng hốt, cũng không nói gì.
Cao Nhiên dừng động tác lại, khàn giọng hỏi nhỏ một câu: “Có thể không?”
Có thể con khỉ! Nhưng Phó Giản nhìn em trai đổ mồ hôi trán, tựa hồ đang nhẫn nại đến mức tận cùng, quả thực không nỡ cự tuyệt, anh thu hồi tầm mắt, mặt ửng đỏ nghiêng đầu đi, thoáng bình mẻ chả sợ sứt, yêu kiều trách mắng: “Em nhanh lên một chút!”
Cao Nhiên vui không chịu được, khẽ rêи ɾỉ một tiếng, đưa tay cởϊ qυầи, thế là vật to lớn kia hiện hữu trước mắt Phó Giản, anh chỉ lướt ngang, không dám nhìn kỹ.
Mùi hoa lài* đậm đặc trộn với mùi rượu mạnh, đâm Phó Giản vừa ghét vừa vui, anh hít mũi một cái, sau đó áo đã bị Cao Nhiên vén lên.
(Ở đây có vẻ là nhầm lẫn trong bản gốc dùng hoa thạch nam trung quốc, mà từ đầu tác giả đề cập pheromone của anh trai là hoa lài, nên thay luôn ạ)
hoa thạch nam trung quốc (photinia)
hoa lài
Đồ bầu rộng thùng thình rơi thẳng xuống, Cao Nhiên kéo vạt áo, nói: “Anh hai, há miệng.”
Cái gì? Đừng bảo là hắn muốn mình... hút ra nhé? Phó Giản ngẩn người, nhìn cây hàng… thật lớn kia, anh ăn nổi sao? Do dự một lát, mặc dù anh có chút không vui, nhưng vẫn há miệng ra.
Tiếp vạt áo của mình bị nhét vào trong miệng...
Nghĩ vừa rồi mình còn tưởng tưởng ra cảnh khẩu giao, Phó Giản không khỏi đỏ mặt.
Cao Nhiên để dương v*t ở giữa hai vυ", bạn dám tin không, đôi vυ" của anh trai hắn, như đất bằng dựng cao ốc, hôm nay cũng sắp một tay không cách nào nắm hết, sau này khi con hắn ra đời tuyệt đối không đói!
Hắn ép vυ" của anh trai, hướng vào trong, bao vây lấy dương v*t, da thịt mềm mại lại ấm áp, không giống khoang sinh sản bú chặt, cũng không giống miệng mềm mại ướŧ áŧ, nhưng lại rất thoải mái...
Mình vừa muốn thúc trước sau, vừa muốn nâng vυ", Cao Nhiên khom người thật sự khó chịu, có hơi mất mặt, nói: “Anh hai, tự nâng.”
Phó Giản lại ngoan ngoãn nghe lời, Cao Nhiên buông tay ra, anh cầm lấy, ép vυ" hướng vào trong, bao em trai lại.
“Ưʍ...” Nhìn vυ" biến hình, trong lòng Cao Nhiên không kiềm được nghĩ, vẫn là lòng dạ anh trai ác độc hơn, vừa rồi hắn sợ anh trai đau, không nỡ làm mnahj. Kết quả Phó Giản vừa ra tay, bao hắn chặt như vậy.
Cao Nhiên đưa tay nắm lưng ghế sô pha, bắt đầu không hề trở lực di chuyển trên, tuyến dịch từ qυყ đầυ chảy xuống, Cao Nhiên từ trên xuống ma sát rãnh vυ", điều này làm cho trên dưới rút cắm càng trót lọt.
Lúc này Cao Nhiên mới phát hiện, hai tay anh trai cầm vυ", sữa bị anh ép chảy róc rách, từ đầu v* chảy xuống, làm ướt cả quần của Phó Giản.
Mà chỗ vạt áo anh cắn đã bị nước miếng làm ướt, lại nhìn biểu tình của anh, tựa hồ là vui vẻ xen lẫn xấu hổ, anh nhắm mắt lại, miệng cắn chặt vạt áo, không nói tiếng nào thừa nhận.
Thế này quá tuyệt! Cao Nhiên rút dương v*t ra, để anh nằm lên sô pha, sau đó lại kéo vạt áo chặn miệng kia ra, cởi nút áo ở ngực anh.
Phó Giản bỗng hoảng hốt, giọng mềm như bông: “Em làm gì thế?”
“Như vậy anh thoải mái hơn, nâng cho chắc.” Cao Nhiên đặt tay anh trai xong, lại cắm vào.
Dị vật đâm tới, Phó Giản không có gì để cắn, chỉ có thể cắn môi mình, tiếng rêи ɾỉ cũng nhanh chóng chạy đến miệng, cho nên anh cắn môi đỏ bừng.
“Đừng cắn...” Cao Nhiên đưa tay ra, êm ái vuốt ve dáng cằm của Phó Giản, lại dùng ngón cái xoa môi anh.
Nhưng Phó Giản đâu có nghe, như vậy đã là cực hạn của anh rồi, cũng không thể kêu anh vào lúc tỉnh táo lại còn không chút nào liêm sỉ thở gấp chứ?
Thấy anh trai không nghe, Cao Nhiên suy nghĩ biện pháp, hắn nhấn đầu Phó Giản xuống, thúc qυყ đầυ tới miệng.
Đúng là biện pháp tốt!
Phó Giản trợn tròn mắt, không dám tin nhìn Cao Nhiên cày cấy trên người mình.
“Em làm gì!” Chữ gì thậm chí chưa kịp phát ra, nửa qυყ đầυ đã tiến vào miệng.
“Anh hai, liếʍ nó đi...” Cao Nhiên nũng nịu nói.
Đây hoàn toàn là không nói phải trái, không cho người cự tuyệt, Phó Giản hận không thể cắn một cái!
Suy đi nghĩ lại... Ai bảo em trai thối này là mình nuôi lớn chứ? Lại nhịn hắn một lần...
Cao Nhiên dò xét không tới giới hạn cuối cùng của anh trai, dần dần càn rỡ, hắn kéo dương v*td Phó Giản đang mυ"ŧ trong miệng ra, phụt một tiếng mang ra ngoài một đường nước.
Tiếp theo đỡ dương v*t cứng rắn, dùng quỳ rùa cạ đầu v* trong kẽ tay Phó Giản...
“Ưʍ...” Tiếng rêи ɾỉ vừa ra ngoài một nửa, Phó Giản lập tức cắn môi, nhưng giống như là đáp lại vậy, ngực lại bắn ra một cột sữa.
Cao Nhiên nhìn ngây người, cột sữa mỏng manh tưới quanh chim cứng của hắn, lại mang ra một chút kɧoáı ©ảʍ lạ lùng, hắn khen ngợi từ nội tâm nói: “Anh hai... Thật là lợi hại...”
Ngực bị cạ ra kɧoáı ©ảʍ, sữa theo phản xạ điều kiện phun ra ngoài, trước mặt Phó Giản hiện ra hai màu đỏ, đôi mắt nheo lại cũng leo lên ngượng ngùng.
Anh rất thoải mái...
Hai đầu v* đều được Cao Nhiên chăm sóc, không bao lâu, dương v*t Cao Nhiên đã ướt nhẹp như mới ngâm sữa.
Cao Nhiên lại đỡ chim cắm vào rãnh vυ", lúc này có sữa làm ướt nên lại trơn tru đến lạ, hắn cúi người xuống, chống sô pha, gia tốc rút cắm.
Mà vυ" anh trai hờ giống như bị hắn đâm xuyên rồi, không ngừng chảy sữa, màn này đối với Cao Nhiên thật sự mà nói quá có lực trùng kích, hắn không tự chủ được tăng nhanh tốc độ rút cắm.
Rất nhanh, Phó Giản không bắn sữa nữa, hai bầu ngực thịt của anh đã sớm ướt hoàn toàn, đến bụng và lông của Cao Nhiên cũng đều ướt dầm dề. Bây giờ sữa chỉ từ đầu v* rỉ xuống, không phun ra nữa.
Phó Giản nắm ngực, cảm thấy ngực mình bị Cao Nhiên cọ đau, nhưng đã lâu như vậy, Cao Nhiên vẫn không bắn.
Thực sự không kiên trì nổi, Phó Giản hy vọng người bên trên nhanh bắn một chút!
Anh há miệng, nhỏ giọng hỏi: “Còn bao lâu?”
Cao Nhiên chậm lại, cúi đầu nhìn anh trai đã đỏ ửng khác lạ, “Anh hai, anh cũng liếʍ nhanh nhanh...”
Em trai vẫn là người em trai kia. Không kiên nhẫn, không biết nhịn, ba ngày muốn chui xuống đất, cố ý muốn người thủ da^ʍ, chỉ biết làm cho người tức giận!
Phó Giản trong lòng mắng há miệng ra, còn không chờ anh chuẩn bị xong, một con chim to đầy mùi sữa thơm đã nhét đầy miệng, sữa của mình lẫn vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ em trai, mùi vị đó...
“Ưʍ... ư...” Phó Giản nhỏ giọng kháng nghị!
Anh cố gắng ngửa đầu thừa nhận rút cắm trong miệng, lúc này mới có thể quan sát toàn cảnh cây hàng này.
Chim còn trinh béo mập to dài, giống như chưa trải đời. Phía trên cũng không có gân xanh, cũng không có tỳ vết nào, còn có thể làm khoang sinh sản của anh phun nước, tổng kết mà nói: Là chim tốt.
Khuyết điểm duy nhất chính là kéo dài quá lâu, anh cảm thấy rãnh vυ" mình sắp trầy da.
Nếu như Cao Nhiên có thể nghe được nội tâm anh bộc bạch, nhất định là mặt đầy hắc tuyến, sau đó kháng nghị: Nếu như em không kéo dài như vậy, anh vẫn thích em sao? Anh vẫn thích em sao?
Hoặc là: Lúc anh động dục lại không nói như vậy! Em có video làm chứng!
Phó Giản hút hút qυყ đầυ trong miệng, tuyến dịch chứa tinh quanh quẩn ở vị lôi của, anh giật giật đầu lưỡi, tỉ mỉ thưởng thức một hồi, lại nghe thấy Cao Nhiên vì vậy mà thấp thở hổn hển ưm một tiếng.
Tựa hồ tìm được tư thế khiến anh thoải mái... Thần phục bẩm sinh của omega khiến anh không tự chủ được lấy lòng alpha.
Tiếp theo đó, Phó Giản hút qυყ đầυ tròn vo, đầu lưỡi vây quanh chỗ kia đánh vòng.
“Ư... a!” Kí©h thí©ɧ đơn giản lại trực tiếp như vậy, là điều Cao Nhiên chưa từng cảm nhận, hắn bóp bả vai anh trai, mày kiếm hơi cau dừng lại động tác, sau đó phân vân giữa bắn trong miệng và bắn lên mặt.
Nhưng mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã mất khống chế phun ra ngoài, Cao Nhiên quyết định, muốn bắn lên mặt. Kết quả cuối cùng là, nửa bắn vào miệng, nửa bắn lên mặt.
Mùi hoa lài xen lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ có mùi rượu mạnh tiến vào miệng, vị cũng không khó ăn, ngược lại rượu mạnh chiếm phần hơn, Phó Giản nuốt vào trong, sau đó cảm nhận được trên mặt ấm ấm, anh ý thức được điều gì, nhưng lại phản xạ có điều kiện không dám mở mắt.
Hơi thở tựa như bị đặc quánh lại, anh chỉ có thể há mồm khẽ thở gấp.
Cho nên phơi bày trước mặt Cao Nhiên chính là: Trên mặt anh trai dính tϊиɧ ɖϊ©h͙, trong miệng dính tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngực đầy sữa thật da^ʍ mỹ...
Đựu, hắn thấy hắn lại muốn cương!