Chuyển ngữ: Minh Tiểu Lan Designer: Penhaligon"s Văn án Bao năm trên đời, đột nhiên đùng một cái biết được bản thân thế mà lại là một thiên kim chính hiệu bị thất lạc bên ngoài, Trịnh Tây Tây lúc nào …
Chuyển ngữ: Minh Tiểu Lan
Designer: Penhaligon"s
Văn án
Bao năm trên đời, đột nhiên đùng một cái biết được bản thân thế mà lại là một thiên kim chính hiệu bị thất lạc bên ngoài, Trịnh Tây Tây lúc nào là ngổn ngang, bộn bề cảm xúc.
Những người biết chuyện đều ôm tâm thái xem kịch, muốn nhìn cô bắt được kịch bản thiên kim thật cùng với thiên kim giả đối đầu nhau như thế nào.
Ai ngờ được, Trình Tây Tây đã ôm được một chiếc đùi vàng to bự – người thừa kế tập đoàn Cố thị, đại thiếu gia nhà họ Cố, Cố Duẫn.
Còn nhiều tiền hơn cả nhà họ Trịnh.
Cố Duẫn là một kỳ nhân, độc miệng, tính tình không tốt, cũng không kiên nhẫn nhưng lại bảo vệ Trịnh Tây Tây đủ đường.
Bên ngoài đều đang đồn rằng chuyện tốt của Trịnh Tây Tây và Cố Duẫn sắp đến rồi, thậm chí cả bạn bè của Cố Duẫn cũng không nhịn được mà trêu chọc: “Anh đây là trâu già gặm cỏ non à.”
Cố Duẫn: “Đừng nói bậy, tôi chỉ coi cô ấy là em gái, tuyệt đối không có tâm tư gì khác.”
Sau lại, Cố Duẫn: Mặt đau nha.
…
Từ nhỏ Cố Duẫn đã muốn có một cô em gái, lần đầu tiên khi nhìn thấy Trịnh Tây Tây, anh cảm thấy nếu như mình có em gái, cô em gái đó nên giống như Trịnh Tây Tây vậy, thông minh, giảo hoạt, còn có một chút đáng yêu.
Vì thế Cố đại thiếu gia quyết định – cô em gái này, tôi che chở.
Thật lâu sau, Cố Duẫn rốt cuộc hậu tri hậu giác mà ý thức được rằng, tâm tình lúc ban đầu của mình cũng không phải muốn coi cô là em gái, mà mẹ nó nên gọi là nhất kiến chung tình.
Tự vả mặt thì tự mình chịu.
Cô gái mà mình cưng chiều thì mình tự cưới.
Tuy rằng quá trình có phần quanh co lòng vòng, nhưng cuối cùng vẫn là lừa được bà xã về nhà
- Trích hồi ký của Cố thiếu gia.
…
Trịnh Tây Tây: “Trước kia có một chàng trai, anh ta lớn hơn tớ sáu tuổi, rất tuấn tú, thường hay lái xe thể thao đến đón tớ, mua cho tớ những món quà quý giá, mời tớ ăn cơm, mời tớ xem phim…”
“Anh ta muốn tán tỉnh cậu à?”
“Không phải, anh ấy muốn làm anh trai tớ.”
“…”