Chương 45: Đau lòng

Editor : 123tieuyentu123

----------------------

Dư Uyển Tình đứng một bên ở dưới gốc cây đại thụ, phía sau lưng dựa vào thân cây, ánh mắt dừng ở mặt sông cách đó không xa , sau giờ ngọ* ánh nắng lười biếng rơi trên mặt sông, vàng óng.

Giờ Ngọ : khoảng từ 11h trưa đến 13h trưa

Nước sông theo gió nhẹ phất qua, nhộn nhạo tạo thành một gợn sóng nhỏ, cảnh sắc trước mắt , xinh đẹp cực kỳ.

Cô lẳng lặng mà nghe âm thanh trầm ổn từ đầu bên kia điện thoại , giờ khắc này, trong lòng cô giống như có cái gì bỗng nhiên nảy lên, trái tim tăng nhịp.

Đây là lần thứ hai, xuất hiện loại cảm giác này......

Đôi mắt Uyển Tình không động nhìn chằm chằm mặt sông, hồi lâu mới giật giật môi đang khô khốc :

"Em không có chịu ủy khuất, còn có cảm ơn anh......"

Cô tạm dừng lại một chút tiếp tục nói:

"Gọi điện thoại cho anh , chủ yếu muốn nói cho anh biết một việc , chính là em nhìn trúng nhân vật nữ số 2 của bộ phim này, cho nên em liền nhận diễn nữ nhân vật này . Em nhớ rõ bộ phim này anh có đầu tư đúng không? Vẫn là nhà đầu tư lớn nhất, anh hai ,em muốn diễn nhân vật này, được không?"

Thanh âm kiều mềm nhè nhẹ của cô xuyên thấu qua di động, xuyên vào trong tai anh, ánh mắt Diệp Tử Sâm đang nhìn chằm chằm những chiếc xe đang đi lại trên đường phố, nhưng suy nghĩ lại bay tới nơi đó của cô.

Ân...... Giờ phút này thế nhưng nhớ cô đến dị thường .

Dư Uyển Tình nghe phía bên kia không có một chút thanh âm, có chút lo, cô sợ Diệp Tử Sâm sinh khí vì thế lại lần nữa dò hỏi một tiếng, chỉ là thanh âm so phía trước càng ngọt hơn chút, mang theo ngữ khí làm nũng :

"Anh hai, có được không?"

Diệp Tử Sâm bị thanh âm ngọt lịm của cô kích đến làm cho hạ thân có chút sưng to đau đớn, yết hầu không chịu khống chế trượt lên trượt xuống , trầm giọng nói:

"Được , hết mấy ngày bận này,anh liền tới xem em"

Nghe được đối phương nói, thần kinh đang căng thẳng của Dư Uyển Tình mới thả lỏng xuống, lại nói lời dễ nghe chút , mới cắt đứt điện thoại.

Dư Uyển Tình cúi đầu cất điện thoại vào ba lô, mới vừa xoay , liền thấy Trầm Hạo Nam từ phía sau cây đại thụ đi ra, thân thể của cô theo bản năng lui về phía sau một bước, không biết hắn tới nơi này bao lâu, cũng không biết hắn đã nghe được bao nhiêu , lần đầu tiên thông đồn với một soái ca, lại bị một người khác gặp được trong lòng vẫn là có chút khẩn trương, trên mặt lại không hiện ra, mỉm cười nói:

"Anh như thế nào ở chỗ này? Hôm nay không phải không đóng phim sao? Còn chưa có đi ăn cơm sao?"

Trầm Hạo Nam đôi mắt không động nhìn chằm chằm Dư Uyển Tình , hắn vốn dĩ muốn gặp cô để cùng đi ăn cơm, vừa tới nơi này, liền nhìn thấy cô đang gọi điện thoại cho ai đó, bộ dáng tươi cười như hoa , trái tim hắn đau đớn, chân lại không chịu khống chế đi về phía cô, lại nghe được âm thanh ngọt ngào kêu đối phương của cô

"Anh hai",

hắn liền đoán được thân phận đối phương .

Diệp Tử Sâm bồi cô từ mười hai tuổi , chiếm cứ toàn bộ thanh xuân của cô, nam nhân kia ở trong lòng cô , vị trí khẳng định không bình thường. Bọn họ tuy rằng là anh em , nhưng mà không phải anh em ruột thịt , huống chi Diệp gia lại cho cô 5% cổ phần, nói không chừng xem cô là con dâu Diệp gia ......

Nghĩ đến đây, trái tim truyền đến cảm giác đau đớn, hắn chẳng lẽ không có cơ hội sao? Sau đó lại phủ định, mình phải tranh thủ một chút, sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy ?

Nam nhân tay cầm thành nắm lại buông ra, tới tới lui lui lặp lại thật nhiều thứ, nhẹ nhàng phun ra một ngụm khí, lập tức đi đến trước mặt Dư Uyển Tình , mở miệng thanh âm cực kỳ dễ nghe:

"Đã đến thời gian cơm trưa , nghĩ em vừa tới sẽ không quen nơi này, lại đây mời em cùng ăn cơm."

Gió nhẹ phất quá, thổi tan đầu tóc ,Dư Uyển Tình giơ tay đem tóc hỗn độn vén ra sau tai , ôn nhu cười cười:

"Được , cảm ơn anh."

😍😍😍😍😍

Xin lỗi nhé. Dạo này đi làm về mệt 😂😂😂