Chương 15: siêu cấp siêu sao yêu tôi 》?

Cùng Diệp Tử Huyên tan rã không mấy vui vẻ ,Dư Uyển Tình liền đi ra cửa , tay phải cầm điện thoại nâng lên , một đôi chân thon dài trắng nõn bước xuống xe, ngay sau đó vươn tay trái đem mấy sợi tóc dính trên mặt để sau tai, bước đi đến tiệm

Trên mặt mang theo một cái kính râm to, lộ ra chiếc cằm tinh tế nhỏ xinh, cái miệng nhỏ phấn nộn như nước mật đào, lúc đóng lúc mở:

"Ân, đã đến dưới lầu, ok mình mời khách."

Dư Uyển Tình tắt điện thoại, rũ đôi mắt, đưa điện thoại di động bỏ vào trong túi, mới tiếp tục nâng bước đi vào tiệm cơm.

Cô mới vừa đi đến chỗ ngoặt của đại sảnh , đột nhiên trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống :

"Xuất hiện nhiệm vụ: Mở ra 《 siêu cấp siêu sao yêu ta 》 kịch bản, khởi động Mary Sue nữ chủ nhất kiến chung tình , giá trị nhân sắc lên 5%, nam chủ còn có năm giây tới hiện trường, thỉnh ký chủ làm tốt nhiệm vụ !"

Nani (cái gì)? Hệ thống xuất hiện bug? Kịch bản 《 siêu cấp siêu sao yêu ta 》 ? Cái quỷ gì?

Nhưng mà không đợi cô phản ứng lại đây, đột nhiên từ chỗ ngoặt , một người chạy tới cùng cô không hẹn mà gặp mà đâm vào nhau, thân thể không chịu nổi sức lực lìên ngửa về phía sau, ngã xuống trên mặt đất, đương nhiên cái kính đeo trên mặt cũng bị rơi ra .

Cánh tay truyền đến một trận nóng rát ,cảm giác đau đớn đau đến mức Uyển Tình không khỏi hít hà một hơi,

"A...... Đau quá."

Rồi sau đó bởi vì phản ứng sinh lý, nước mắt ào ào chảy xuống .

Cùng lúc đó, trên đầu vang lên một giọng nói trầm thấp hồn hậu, của nam ngân:

"Thực xin lỗi, cô không sao chứ?"

Nghê được âm thanh quen thuộc trái tim, bỗng nhiên nhảy lên một nhịp, lại không có nghĩ nhiều, chỉ là lắc lắc đầu .

Xoa xoa cánh tay có chút sưng đỏ , cau mày ngẩng đầu, nháy mắt khi cô ngẩng lên, cùng nam nhân kia bốn mắt nhìn nhau , cả người chợt ngẩn ra, đồng tử bỗng nhiên mở to, ngay sau đó trái tim không chịu khống chế mà kịch liệt nhảy lên.

Đập vào mắt cô chính là một đôi mắt như sao trời cuồn cuộn mà thâm thúy , cùng với đó là đôi lông mi dài đêm động lên xinh đẹp cực kỳ, trong đầu Dư Uyển Tình lúc này chỉ còn một mảng trống rỗng, ngốc lăng lăng mà nhìn nam nhân ngồi xổm xuống , quan tâm hỏi :

"Côkhông sao chứ? Thế nào? Có khỏe không?"

Có lẽ chỉ là xuất sắc từ sự lẽ phép liền hỏi , nhưng hắn có đôi mắt trong suốt vô cùng , tựa như đôi mắt đào hoa khi nhìn người , giống như mình chính là nữ nhâm yêu thầm ái mộ hắn , đây là thật dễ dàng động tâm, Dư Uyển Tình nhịn không được đỏ mặt, đã quên rằng cô giờ phút này đang ở nơi nào, có chút mê man nhìn hắn, buột miệng thốt ra một cái tên:

"Trầm hạo nam?"

Trầm Hạo Nam nhìn thiếu nữ ngồi dưới đất ,khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp ửng đỏ một mảnh, một đôi mắt hạnh nhân xinh đẹp , không chớp mắt mà nhìn cô , vành mắt còn có một chút nước mắt dưng dưng chỉ chờ rơi xuống , thật không thể làm cho người ta yêu mến.

Càng tới gần, thân thể cô lại càng truyền ra một mùi hương càng rõ , tinh thần không chịu khống chế mà hơi hơi rung động. Thiếu nữ si ngốc nhìn dáng vẻ của hắn, làm hắn nhịn không được khóe miệng hơi hơi giơ lên.

Nhưng đằng sau, phía sau tɧác ɭoạи tiếng bước chân càng ngày càng gần, làm hắn nhanh chóng hoàn hồn, cũng mặc kệ phản ứng của cô , lôi kéo cùng chạy.

Chờ đến Dư Uyển Tình lấy lại tinh thần , người đã ngồi ở trên xe, cô hơi phức tạp nhìn nam nhan đang ngồi ở bên người mình thở hổn hển , người này cùng người cô thích ở thế giới thực là một diễn viên, giống hệt nhau .

Cô thích Trầm Hạo Nam thích suốt mười năm, từ khi còn là một thiếu niên, mãi cho đến lúc tốt nghiệp đại học, tâm nguyện lớn nhất chính là có thể đi đến phim trường nhìn hắn một lần , đáng tiếc nguyện vọng này vẫn luôn không có thực hiện được .

Trầm Hạo Ham cảm giác có một ánh mắt đang nhìn hắn mãnh liệt ,tay xắn ống tay áo hơi hơi ngừng lại , nâng đôi mắt lên liền nhìn thấy thiếu nữ đang ngốc nghếch mà nhìn mình, khóe miệng gợi lên một đường cung nhỏ , xoay người cầm lấy một chai nước , vặn ra đưa cho Dư Uyển Tình , mở miệng nói:

"Thực xin lỗi, liên luỵ cô, uống nước đi."

Dư Uyển Tình nhìn Trầm Hạo Nam đưa chai nước qua , lại ngẩng đầu nhìn mắt hắn, mới tiếp nhận nước, chậm rãi mở miệng:

"Cảm ơn."