Chương 56: Tô Tuyết Tìm Tới!

Tôi vừa đè ả ta xuống liền cảm nhận được, làn da của ả ta thật là săn chắc và mềm mại.

Tôi cảm giác như mình đang đè lên một tấm lụa thượng hạng vậy.

Hơi thở tôi trở nên nặng nề, nhịp tim đập dữ dội như thể bị tiêm thuốc kí©ɧ ɖụ© vậy.

Tiếp theo đó, bàn tay đang trên cơ thể ả ta của tôi bắt đầu vuốt ve.

Ả ta nở một nụ cười duyên dáng, nói: “Cưng à, đêm nay em sẽ khiến anh sướиɠ tới chết đi sống lại, đảm bảo sau này anh sẽ không quên được em”.

Nói rồi, ả ta vòng tay ôm lấy cổ tôi, rồi kéo đầu tôi áp vào mặt ả.

Đối với loại phụ nữ như này tôi chẳng dám hôn, liền chuyển hướng hôn lên cổ ả ta.

Đôi mắt ả ta dần trở nên mờ ảo, bàn tay nhỏ bé không ngừng mơn trớn lưng và eo của tôi.

“Em chịu không nổi nữa rồi, anh mau đâm em đi!”, lúc này giọng ả ta thủ thỉ bên tại tôi.

Tôi gật đầu, ngay lập tức đè ả xuống và bắt đầu tiến sát lại.

“Cộc cộc cộc!”

Chỉ là, khi tôi chuẩn bị “thâm nhập” vào bên trong ả ta thì đột nhiên một tiếng gõ cửa nặng nề truyền tới.

Tôi bị tiếng đập cửa đột ngột kia làm giật mình, nhanh chóng phản ứng lại: “Chết tiệt, có khi nào là bị gài bẫy lừa tiền không?”

Nhưng nghĩ lại một hồi, không thể nào là gài bẫy được, vì đây là khu tắm dịch vụ mà, không thể làm ra mấy chuyện thất đức thế này, không thì mấy khu tắm dịch vụ đã sớm phá sản rồi.

Cô ả kỹ thuật viên cũng ngây người, hiển nhiên không hề nghĩ tới trong lúc phục vụ lại bị người khác làm phiền như vậy.

"Chuyện này là thế nào?”, tôi hỏi ả ta.

Ả ta nghĩ một lúc rồi nói: “Theo kinh nghiệm nhiều năm của em, chỉ có một khả năng duy nhất, chính là vợ anh tìm tới đây rồi”.

Trong tiềm thức tôi tưởng tượng tới cảnh Tô Tuyết tay cầm dao gọt hoa quả xông tới muốn chém mình, tôi chợt rùng mình.

“Hứa Lương, anh cút ra đây ngay cho tôi!”, quả nhiên, ả tà vừa nói dứt lời, ngoài cửa liền truyền tới giọng nói lạnh băng của Tô Tuyết.

Trời ơi! Hoá ra thật sự là người phụ nữ vô lý cứng đầu này!

Tim tôi liền đập thình thịch.

“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”, cơ thể đang đè lên người cô ả kỹ thuật viên của tôi lập tức đứng phắt dậy, cảm thấy bất lực sợ hãi.

Ả ta tỏ ra dày dặn kinh nghiệm, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tôi, an ủi: “Đừng lo, để em mặc lại đồ rồi nói anh chỉ đang làm massage bình thường mà thôi”.

Tôi gật đầu, đáp: “Được”.

“Đùng đùng đùng!”

Lúc này, bên ngoài vẫn liên tiếp truyền tới tiếng gõ cửa, Tô Tuyết lạnh lùng nói: "Hứa Lương, tôi cho anh một phút, nếu anh vẫn không chịu mở cửa, tôi sẽ lập tức báo cảnh sát và tố cáo anh đang mua da^ʍ ở đây!”

Mẹ kiếp, cô tính làm thật đấy à!

Khoé miệng tôi khẽ co giật.

Rất nhanh, cô ả kỹ thuật viên và tôi đều đã mặc lại quần áo, vội vã nhảy khỏi giường và chạy ra mở cửa.

Khi cửa phòng vừa bật mở, Tô Tuyết quét mắt một lượt khắp căn phòng, khi cô nhìn thấy cô ả kỹ thuật viên kia, liền lập tức vung lên tát.

Tôi liền lùi lại một bước, né được cái tát đó của Tô Tuyết, phẫn nộ: “Cô làm gì vậy?”

Tô Tuyết bày ra vẻ mặt ghê tởm, nói: “Dám tới đây để tìm gái, anh chán sống rồi hå!"

Vừa dứt lời, có thêm ba người đàn ông từ bên ngoài bước vào.

Tôi đã từng gặp ba người này, chính là ba tên đi tìm Lưu Khôn và Sở Nhan ở sân bay, bọn họ là vệ sĩ mà Tô Tuyết thuê.

Nhìn bọn họ hùng hổ xông vào, tôi vội vàng cười trừ, nói: “Người anh em, đừng kích động, chúng ta trước đây từng gặp nhau rồi”.

Ba người bọn họ hoàn toàn không để tâm đến tôi, tên cầm đầu đưa tay nắm lấy cổ áo và nhấc bổng tôi lên.

Tôi kinh hãi, lực cánh tay phải lớn thế nào mới có thể dễ đàng nhấc bổng tôi lên như vậy chứ.

Sau khi vệ sĩ khống chế được tôi, Tô Tuyết mới tiến vào bên trong.

Đầu tiên cô bước tới chỗ cô ả kỹ thuật viên, lạnh lùng hỏi: “Anh ta đã dùng những dịch vụ nào rồi?”

Ả ta dường như bị doạ bởi khí thế của Tô Tuyết, thành thật nói: “Anh ta định ngủ với tôi!”

Chết tiệt!

Nghe tới đây, trong lòng tôi lạnh ngắt, ả ta đúng là gái bán da^ʍ mà, không đáng tin chút nào, vừa nãy còn an ủi tôi nói rằng sẽ bảo với Tô Tuyết tôi chỉ massage bình thường, không ngờ rằng mới mấy phút đã bán đứng tồi rồi!

Tôi căng thẳng nhìn sự thay đổi trên nét mặt của Tô Tuyết.

Tô Tuyết khinh bỉ nhìn cô ả kỹ thuật viên một cái rồi nói: “Cút!”

Ả ta bị doạ tới câm nín, gật đầu rồi vội vã chạy khỏi phòng.

Tô Tuyết quay đầu nhìn tôi, đôi má thanh tú dường như được kết lại từ băng vậy.

Tôi mới chỉ nhìn một cái đã cảm thấy luồng khí lạnh đâm thẳng vào tim mình.

“Hehe”, tôi vội vã cười trừ, nói: “Mọi việc không giống như cô nghĩ đâu, tôi vốn không định làm gì cả, nhưng mà ả ta quyến rũ tôi! ”

Bốp!

Tôi chưa kịp nói xong, Tô Tuyết đã đứng bên cạnh tôi, đưa tay lên tát mạnh vào mặt tôi!

Tôi cảm thấy ấm ức vô cùng, rõ ràng tôi với cô chỉ là kết hôn giả, nào ngờ cô ấy lại quản tôi như thể đang quản chồng của mình vậy.

“Tô Tuyết, cô đừng ức hϊếp người quá đáng.

.

", sau đó, tôi vốn định tuyên bố chủ quyền, vậy mà vẫn giống y lúc nãy, tôi còn chưa kịp dứt lời đã bị ăn thêm một cái tát đau điếng.

Tôi bị đánh tới mức ngây ngốc, không dám nói tiếp nữa.

Tô Tuyết lạnh lùng: “Đem thằng khốn này trói lại rồi dẫn về!”

Người đàn ông đang tóm áo tôi gật đầu, người còn lại lấy một cuộn dây nylon từ trong túi ra và trói tôi lại.

Rất nhanh, tôi bị trói lại, lôi ra bên ngoài và nhét vào trong xe hơi của Tô Tuyết.

Nửa tiếng sau, tôi bị đám vệ sĩ ném vào phòng khách trong biệt thự của Tô Tuyết.

Ba bọn họ hỏi Tô Tuyết: “Giám đốc Tô, chị còn dặn dò gì nữa không?”

Tô Tuyết đáp: "Không, các anh về được rồi”.

Ba bọn họ gật đầu, rời khỏi biệt thự.

Tô Tuyết nhìn chằm chằm vào tôi một cách hung dữ rồi đi về hướng nhà bếp, tim tôi như thắt lại, có khi nào Tô Tuyết đi lấy dao không!

Quả nhiên, vài phút sau Tô Tuyết từ trong bếp đi ra.

Trong tay cô là một con dao sáng bóng, con dao dưới sự khúc xạ của ảnh đèn, toả ra những tia lạnh toát.

Tô lập tức bị doạ tới mức đổ mồ hôi lạnh, tóc gáy dựng hết cả lên.

Chớp mắt một cái, Tô Tuyết đã đi tới bên cạnh tôi, con dao đưa qua đưa lại trước mắt tôi, hung dữ nói: “Hứa Lương, anh là đồ khốn nạn, để xem tối nay tôi có thiến anh không!”

Tôi run rẩy, co quắp người lại rồi xin lỗi: “Tô Tuyết, tôi sai rồi, chuyện lúc trước đều là lỗi của tôi, tôi hứa từ nay về sau sẽ không vô lễ với cô nữa, cô muốn tôi làm gì, tôi sẽ làm đó!”

Tô Tuyết căn bản là không thèm để tâm tới những lời tôi nói, tiếp tục vung con dao trên tay lên, đâm về phía phần thân dưới của tôi!

“Aaaaaaaaa!”, tôi la lên, phát ra tiếng hét chói tai!